Nếu bạn  ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ  đầy đủ. Mong bạn hãy  ở trang chính chủ để   bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch  động lực  nhiều bộ hơn nhé.
“Cái   cầm.”
Có      lý do là một chuyện, nên xử lý như thế nào  là chuyện khác, Du Phong che giấu suy nghĩ của , lấy phiếu nợ giao cho Du Uyển.
Du Uyển lấy phiếu nợ,   hai lời liền xé.
Hắn trợn mắt há mồm: “Muội...”
Du Uyển vô tội  : “Không  đại ca đưa phiếu nợ cho  xé ?”
Ta là đưa cho ngươi để đảm bảo a...
“Có nhân sâm  nhất ?” Du Uyển dời ánh mắt, hướng dược đồng hỏi.
Dược đồng vội : “Có !”
Du Phong  mặt : “Muội mua nhân sâm  gì?”
Du Uyển  : “Thân thể của nương cần điều trị a.”
“A.” Du Phong lên tiếng.
Du Uyển nhẹ nhàng : “Đại bá cũng cần nữa.”
Trên mặt Du Phong hiện lên vẻ lúng túng.
Rốt cuộc  cũng  mở miệng ngăn cản nàng, dù   ngăn cũng vô dụng, nha đầu  cho dù là lúc   hiện tại, đều  bao giờ   khác .
Du Uyển chọn hai nhánh nhân sâm chất lượng  tệ, tổng cộng hết 5 lượng bạc , lúc  nàng còn  mua thêm vài thứ cho đại bá, nhưng  Du Phong gắng gượng kéo .
Nếu bạn  ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ  đầy đủ. Mong bạn hãy  ở trang chính chủ để   bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch  động lực  nhiều bộ hơn nhé.
Du Phong   về, Du Uyển dở  dở : “Được ,  mua thuốc nữa thì thôi, mua chút đồ ăn , cá với măng đều  bán hết .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-26.html.]
Du Phong đành  bồi nàng  mua đồ ăn.
Du Uyển mua ba cân thịt nạc, hai cân thịt ba chỉ, một cái chân giò heo, nửa cân gia vị cùng ít cây quế.
Nàng còn  mua chút thức ăn, Du Phong ho nhẹ một tiếng: “Những thức ăn    cần mua, trong nhà  trồng.”
Tất nhiên   nàng trồng, mà là nhà đại bá trồng.
Đây cho cho phép nàng qua nhà  hái rau ?
Du Uyển cong cong khóe môi: “Được.”
Du Uyển mua thêm một cân đậu hủ non, mười cân muối loại hai.
“Còn  mua gì nữa?” Du Phong nhận lấy những gì Du Uyển mua, đeo lên   .
Du Uyển gật gật đầu: “Muội  mua bánh quế nữa.”
Lần  trong tay nàng  bạc,  giống  , một cái bánh quế nhỏ còn nhờ   cắt  hai, hôm nay nàng  mua hẳn hai hộp.
Mua xong bánh, hai  liền dẹp đường  về thôn.
Mới  tới của thôn, một đại thẩm đang phơi ớt  cửa nhà vội vàng chạy tới chỗ hai .
Nàng  đầu tiên là kinh ngạc khi thấy hai   chung,  đó  qua Du Uyển : “A Uyển,  giờ  con mới về? Nhà con xảy  chuyện !”
“Nhà con xảy  chuyện gì?” Du Uyển   nàng, nhưng thần sắc  chuyện   là giả.
“Trương thẩm, nhà A Uyển  chuyện gì?” Du Phong hỏi,  nhớ là nương  ở nhà chiếu cố nương của A Uyển và Tiểu Thiết Đản.
Trương thẩm    : “Khuê nữ Triệu gia đánh Tiểu Thiết Đản! Nương của A Uyển  qua Triệu gia đòi công đạo!” Nàng    lo âu  về phía A Uyển, “Nương của con  là đối thủ của hai  con nhà  ? Chỉ sợ...”
Trương thẩm  chửi tục, nhưng lời đến bên môi liền nhớ rõ A Uyển là con dâu tương lai của Triệu thị, đành hậm hực đem chữ con mụ đanh đá nuốt trở , “Tóm  các ngươi nhanh nhanh qua xem một chút ! Đi chậm, sợ là  của con    đánh chết!”
Khương thị ở trong thôn nổi tiếng là nữ nhân ôn hòa,   là  đến từ trong thành, nhà  giáo dưỡng,  chuyện luôn luôn nhẹ nhàng uyển chuyển,  bao giờ gây sự với ai, Triệu thị thì   ngược , ỷ  nhi tử là tú tài, trong thôn ai cũng  bà  chửi qua.
Du Uyển  ngờ rằng nương của nàng tỉnh  ngay lúc mấu chốt như ,  tỉnh liền cùng Triệu gia tính sổ.