Mặc dù   lạ nhưng   thể xông đến ba vị trí đầu...
Tần gia  tiếp tục rót cho  một ly , : “ , một vòng   sử dụng nguyên liệu nấu ăn của , các ngươi  nghĩ kỹ sẽ dùng cái gì ?”
Du Uyển lấy trong bao quần áo  một cái vò nhỏ: “đậu nhựa thối du ký a (chao đó  )!”
Đây là thương nghị kín đáo của họ, sàng lọc chọn nước sốt, một lượng lớn tương, vây cá và đậu hũ thối, những thứ  sẽ tạo  một sự kinh diễm a.
So với đậu hũ thối  thì chao  độ dẻo hơn, cũng  lấn công đoạt vị ‘mùi’ của đậu hũ thối, hơn nữa còn tăng độ ‘thơm’, đương nhiên nếu trù nghệ đủ cao.
Tần gia  nếm qua đậu nhựa của Du gia, nhưng đó là phối với đậu hũ thối chiên giòn, mặn mặn lành lạnh, mùi thối bắt mũi, cảm giác trơn mềm trong miệng,   cái vò nhỏ  sẽ tạo  tuyệt tác thế nào? Không   thối như  tưởng tượng ?
Đậu hũ thối vốn  thối, phối với đậu nhựa cũng   gì để , nhưng chỗ nguyên liệu nấu ăn ...
Tần gia hắng giọng một cái, “Khụ! Các ngươi   đổi sang cái gì khác ? Ta   Đỗ nương tử đem theo nước sốt hoa hồng.”
Nước sốt hoa hồng   từ cánh hồng tươi nghiền nhuyễn, ngâm chung với đường trắng tạo  nước sốt, phía   bỏ thêm một tầng mật ong, cảm giác ngọt ngào cùng với hương hoa tràn khắp răng môi, là một loại nguyên liệu nấu ăn cao cấp.
“Không đổi.” Người Du gia trăm miệng một lời.
“...” Tốt a,   cao hứng là .
Đây là vòng cuối của ngày hôm nay, thắng  ngày hôm nay sẽ  thi đấu với Bảo Thần Trù, thắng   thắng  , chỉ cần   chung một sàn đấu với Bảo Thần Trù,   thể khiến danh tiếng của  đó vang xa.
Uy Viễn tửu điếm cùng với Túy Tiên cư giống như con hắc mã  thẳng  vòng , nhưng   ai xem trọng bọn họ, tất cả đều đoán họ sẽ thành bàn đạp cho Đỗ nương tử.
“Ai ?” Bạch Đường   khỏi phòng nhỏ, đối với những khách nhân ở hành lang đang bàn tán, nàng gầm lên: “Có  đầu bếp của Túy Tiên cư là ai ? Là Du sư phó  Thiên Hương lâu ăn cắp thực đơn! Năm món chiêu bài ở Thiên Hương lâu là do ông   ! Cái gì mà bàn đạp? Đỗ nương tử  bàn đạp cho ông  còn  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-241.html.]
Một thanh niên trong đám khách nhân nhảy : “Nha đầu vô tri từ  đến? Đỗ nương tử thế nhưng là  tử chân truyền của Bảo Thần Trù! Ông  với Đỗ nương tử  thể đánh đồng với  ? Huống chi   , năm món chiêu bài là ông    tới, nhưng chân chính  cho món đó  mỹ là nhờ Dương đại trù,   Dương đại trù thì ai  tới ông ?”
“Ngươi... ngươi... ngươi  bậy!” Bạch Đường tức  nổ phổi, đám   là ai? Còn dám bôi đen Du sư phó?
“Tiểu thư, đừng tranh cãi nữa.” Thôi chưởng quỹ khuyên nhủ.
Bạch Đường thở phì phò : “Ta  sai cái gì? Là   cái gì  đúng? Đám   đều là    đầu óc!”
“Ai   đầu óc? Nha đầu nhà ngươi    chuyện  ?” Lại  thêm một khách nhân mở miệng.
Bạch Đường khiến nhiều  tức giận, Thôi chưởng quỹ thấy  , khuyên tiểu thư nhà   về phòng nhỏ.
Thôi chưởng quỹ ngữ trọng tâm trường : “Ai nha, tiểu thư,  tội gì chấp nhặt với bọn họ? Là ngựa c.h.ế.t  ngựa sống còn  đợi xem kết quả nha.”
“Ta !   bực!” Bạch Đường    đẩy cửa sổ , nhô đầu  ngoài,  lên , đừng tưởng nàng   Nhan Như Ngọc ở ngay  lầu, nàng  đang  chằm chằm   Du gia đặng  chê  họ.
Cuộc thi  bắt đầu mà    ít  đến cửa phòng Nhan Như Ngọc và Đỗ nương tử chúc mừng.
Nhan Như Ngọc   tính toán của bản , cửa hàng của Nhan gia  khi  định tội đều  sung công, chẳng qua hiện tại    trả, trong đó   ít tửu điếm và tửu lâu, nếu Đỗ nương tử  thể thắng thì đối với nàng đó cũng là chuyện .
“Ta  chúc mừng Đỗ nương tử,  đó sẽ mang lên hai bàn rượu để ăn mừng a!”
“Nhất định nhất định!” Nhan Như Ngọc ôn nhu  một tiếng.
“Đỗ nương tử  lòng tin ?”Sau khi đám  đến chúc mừng rời , Nhan Như Ngọc nhẹ giọng hỏi Đỗ nương tử  một bên.
Đỗ nương tử gật đầu: “Ta khổ luyện bấy lâu chỉ vì một ngày , nhất định  sẽ thắng.”
Nhan Như Ngọc  hỏi: “Lấy thanh danh của Đỗ nương tử, còn để ý một trận đấu nhỏ như  ?”