Từ Bạch Ngọc Lâu  , cả  Du Phong đều cảm thấy  .
Bạch Ngọc Lâu  thu tiền cơm của họ, bọn họ  thể tiết kiệm  ba lượng bạc, ngày mai nếu  núi một  nữa thì họ  thể bán  hai lượng bạc, muối ăn chỉ cần bán 15 lượng,  vặn góp  20 lượng.
Du Phong tính toán như , cho dù như   thấy 15 lượng cũng  quá cao,   đánh giá thấp lá gan của nha đầu .
Truyện  dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn  ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ  đầy đủ. Mong bạn hãy  ở trang chính chủ để   bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch  động lực  nhiều bộ hơn nhé.
“50 lượng... Ngươi...ngươi nghĩ  ?!”
...
“  a, 50 lượng, tiểu thư nghĩ  ?!” Chưởng quỹ Bạch Ngọc Lâu cũng phát bực với Bạch tiểu thư, “Muối tiến cống cũng  mắc như !”
Bạch tiểu thư tức giận trừng mắt với : “Vậy ngươi  mua đem đến đây cho .”
Chưởng quỹ câm nín.
Cống muối cũng chỉ  Vương phủ cùng hoàng cung mới  đủ tiền để mua, bọn họ chỉ là thương nhân, đừng  là mua,   thấy cũng   thấy qua nữa là.
Du Uyển   phố mua ít băng gạc cùng mấy chục cân đậu nành,  đó mới cùng Du Phong mang hai thùng muối ăn về nhà.
Về đến nhà, Du Uyển  thẳng  bếp.
Du Phong giờ mới hiểu tại  nàng kêu  gánh nhiều nước như , củi cũng chẻ nhiều.
Du Uyển đầu tiên là nấu một nồi nước nóng lớn,  đem thùng muối ăn đổ  bộ : “Đại ca, bên nhà   cối xay đá ? Có thể giúp  đem đậu nành xay nhuyễn thành nước ?”
Du Phong   hỏi vì ,   hai lời mà .
Muối ăn ở thời  khó ăn là do  quá nhiều tạp chất, chỉ cần đem những tạp chất  bỏ  thì mùi vị sẽ tăng lên một độ cao mới,  thì dễ, nhưng để   thì  hao thể lực và còn cần cả kỹ thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-24.html.]
Du Uyển nấu tan muối ăn,  đó dùng băng gạc lược qua một , lúc   loại bỏ  tương đối tạp chất thô, nhưng để muối tinh tế hơn, cần dùng thứ khác.
Du Uyển  khi loại bỏ tạp chất một  nữa liền đổ   trong nồi.
“Nước đậu nành đến !” Du Phong xách hai thùng đậu nành đến.
Du Uyển đem nước đậu nành đổ  nồi nước muối, chỉ chốc lát cặn dơ nổi lên, Du Uyển lấy muôi vớt lớp cặn đó ,  tiếp tục đổ nước đậu nành , cứ như  lặp  lặp  ba , năm , thẳng đến lúc nước muối  còn nổi lên cặn dơ, lúc  nước muối  trong suốt  , phân lượng cũng mất một nửa.
Du Phong  qua nồi nước muối mà trợn mắt há mồm,   hề  nước đậu nành còn  thể dùng như ...
Du Uyển thở dố.c một chút: “Chờ nồi nước bốc  hết, muối liền xuất hiện.”
Trời đông giá rét, mà hai thái dương nàng lấm tấm mồ hôi,  mặt Du Phong lướt qua một tia phức tạp, nghĩ  tìm cái gì đó giúp nàng lau mồ hôi, nhưng    là các cô nương gia sẽ mang khăn theo bên .
Hắn nhéo nhéo tay áo, hình như vẫn còn sạch...
Không đợi động tác của , Du Uyển lấy nắp nồi đậy hờ: “Đại ca giúp   một chút,   đón Thiết Đản về.”
Du Phong vội vàng buông xuống cánh tay cứng nhắc: “Đã ,   .”
Du Uyển qua nhà đại bá đem Tiểu Thiết Đản chơi đến đầu đầy mồ hôi xách về, cho  tắm rửa sạch sẽ, cũng lau qua cho Khương thị một lượt,  đợi Tiểu Thiết Đản ngáy o o, Du Uyển mới  trở  nhà bếp.
Bạch tiểu thư đưa cho nàng  nhiều muối,   cho kịp.
Du Phong lưu   trợ thủ, hai   bận rộn đến hừng đông, cuối cùng mới đem mẻ muối cuối cùng  xong.
Hai  cũng  nghỉ ngơi, vội vàng thuê xe bò trong thôn, đem muối ăn chuyển tới Bạch Ngọc Lâu.
Bạch Đường   chờ từ sớm ở sảnh, 50 lượng   con  nhỏ, nàng là ỷ    cha ở đây nên nàng mới tự chủ trương, nhưng hôm nay cha nàng đang  đường  về, nếu  nàng cầm 50 lượng  mua muối của   rõ lai lịch...
Bạch Đường quả thật  dám nghĩ tiếp...