Vòng thứ ba, nguyên liệu  nhận là đậu đỏ,  nào cũng nghĩ đến một món quen thuộc – đó là cháo mồng tám tháng chạp, sở trường của Đỗ nương tử là  món ngọt, nàng  bánh khoai lang nhân đậu đỏ, đại bá thì lấy một nửa  bánh đậu đỏ, giao cho Du Uyển nhào bột bánh, một nửa còn  thì nấu cùng với hạt sen và đùi gà.
Một nồi bánh bao nhỏ nhân đậu, một muỗng canh gà thơm ngon nóng hổi, lão đại trù ăn như gió cuốn.
Sau ba lượt thi, Túy Tiên cư  hề  hy vọng sẽ   vòng trong.
“Du gia cũng lọt  trong?” Nhan Như Ngọc ngoài ý  nhíu mày, “Coi như Mãn Giang lâu   ở đây, cũng còn Minh Nguyệt lâu, Thanh Phong quán, Vọng Xuyên các,    bại bởi mấy  đầu bếp đến từ nông thôn?”
Nha   ánh mắt lóe lên: “Tiểu thư,   là con hồ ly tinh  sử dụng thủ đoạn gì ?”
Nhan Như Ngọc dừng một chút, trào phúng  một tiếng: “Suýt nữa quên mất, nàng  là   Nhị hoàng tử ôm về phòng.”
Cô nam quả nữ, ở chung một phòng,  chừng Nhị hoàng tử  chạm qua nàng .
Nhan Như Ngọc nhận định rằng Du gia   vòng trong là nhờ mối quan hệ trong tối với Nhị hoàng tử, mặc dù  rõ tại  Nhị hoàng tử   mối quan hệ  rõ ràng với nàng , nhưng trừ cái  , nàng  nghĩ  lý do nào khác, dù thế nào thì bản lĩnh của Du gia    thể bằng Đỗ nương tử, cũng đừng  đến việc phân cao thấp.
“Tốt , cuộc thi cũng  kết thúc, chúng  nên trở về phủ thôi, ngươi  gọi Lâm mụ mụ với ba tiểu công tử đến đây.”
Mấy tiểu tử  quá ầm ĩ, Nhan Như Ngọc thật sự hết cách, liền để cho Lâm mụ mụ dẫn chúng  ngoài.
Nha  vội vàng  tìm, tìm tới sứt đầu mẻ trán thì chỉ thấy mỗi Lâm mụ mụ.
“Tiểu công tử ?” Nha  kinh hãi hỏi.
Lâm mụ mụ một tay bưng cơm, một tay vịn eo, thở    : “Không...  ...”
Ba tiểu công tử  buông  là bỏ chạy như ngựa hoang đứt cương, chạy một cái liền  thấy .
...
Ba  chạy như ngựa hoang lúc  đang yên lặng  ngoài một gian phòng, ba cái đầu nhỏ  qua khung cửa, mở to mắt vội vàng  Du Uyển.
Đại bá với hai ca ca   thể lệ thi ngày mau, Du Uyển ở  thu dọn đồ đạc, cảm thấy  gì đó  thích hợp, nàng  đầu   thì thấy ba cái đầu nhỏ rụt xuống.
Hai mắt nàng sáng lên: “Là các con a?”
Ba tiểu bánh bao  bắt quả tang, ngượng ngùng cúi thấp đầu  .
Du Uyển dắt ba   .
Ba  ầm ĩ cả một ngày, đầu đầy mồ hôi, gương mặt cũng bẩn vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-230.html.]
Du Uyển lấy ít nước cho ba  rửa mặt, tay sạch sẽ  hỏi: “Các con ăn cơm ?”
Bụng ba tiểu bánh bao đồng loạt kêu rột rột.
Du Uyển mở túi đồ , lấy  ba cái bánh bao nhân thịt heo, vòng thứ ba  bánh bao nhân đậu đỏ ngọt, nàng vụng trộm  thêm mấy cái nhân thịt heo, nghĩ là  cho ba đứa nhỏ, mặc dù  xác định là   thể gặp  .
“Vận khí của  thật , đúng ?” Du Uyển  sờ lên đầu ba tiểu bánh bao.
Ba  nắm lấy bánh bao, cắn một ngụm lớn.
Du Uyển  bộ dáng mấy đứa nhỏ ăn bánh bao, trong lòng thỏa mãn   nên lời.
“Có khô lắm ?” Du Uyển lấy nước đến.
Ba   ngoan ngoãn uống nước,   tiếp tục gặm bánh bao.
Lúc Nhan Như Ngọc tìm tới phòng nhỏ, thì thấy ba tiểu gia hỏa đang ngoan ngoãn ăn đồ ăn, mà Du Uyển  một bên ôn nhu  bọn họ.
Hình ảnh như  khiến hai mắt Nhan Như Ngọc như  đ.â.m một đao đau nhói.
Ở  mặt nàng một khắc cũng  chịu  yên, tại  ở trong tay nữ nhân   thành bé ngoan... Nữ nhân  đến cùng  sử dụng thủ đoạn gì, mà  thể mê hoặc mấy tiểu tử thành dạng ?
“Ai nha, tiểu công tử, ba  ở chỗ  a?” Lâm mụ mụ như trút  gánh nặng,   thì thấy Du Uyển, bà cả kinh, “Du cô nương?”
Du Uyển  bà một cái,    Nhan Như Ngọc đang  xem ngoài cửa, nụ  nhạt , chậm rãi  lên.
Nhan Như Ngọc cất bước   phòng, nhàn nhạt liếc Du Uyển,  với ba  đang gặm bánh bao : “Không  nương  ,   tùy tiện ăn đồ  khác đưa ? Còn  mau bỏ xuống?”
Ba   bỏ.
“Đừng ép    thứ hai!”
Chính là  bỏ!
Nhi tử của , ngay  mặt Du Uyển   cho  mặt mũi, Nhan Như Ngọc nổi trận lôi đình, nhưng   ngoài ở đây nàng vẫn nhịn xuống: “Người , ôm tiểu công tử lên xe ngựa.”
Nàng  lệnh liền  mấy tên hộ vệ lách   , đem ba tiểu bánh bao  chịu khuôn khổ cưỡng ép ôm .
Nhan Như Ngọc cũng ly khai.
Vừa lên xe ngựa, Nhan Như Ngọc liền thô lỗ giật lấy bánh bao trong tay ba đứa nhỏ,  khách khí ném  khỏi xe: “Hồi phủ!”