“Tần gia   nếm thử  hẵng suy nghĩ giá tiền?”
Tần gia tung hoành nhiều năm,  đầu tiên  một cô nương  cho nghẹn lời.
Tần Tử Húc  một bên hăng hái  Du Uyển,  với Tần gia: “Cữu cữu, thọ yến Ngụy phu nhân con   , con còn   thử qua tay nghề của Du cô nương a.”
Du Uyển bất động thanh sắc  về phía Tần Tử Húc, là ảo giác của  ? Gia hỏa   giúp nàng  chuyện?
Tần gia vỗ vai chất nhi: “Được  , nếu ngươi  ăn thì đành   phiền Du cô nương .”
Trước  Du Uyển   đậu hũ thối tại Ngụy gia, bây giờ nàng lấy rau dền lên men để  nước cất cho đậu hũ, ngửi thối, ăn thối, dư vị còn   khi ăn càng thêm thối.
Nàng  ba loại khẩu vị, một loại   nhân, một loại dùng đậu nhựa  nhân, loại cuối cùng thì dùng củ cải ngâm cay cay ngọt ngọt  nhân.
Tần gia  thể miêu tả nổi cái mùi thối  thể khiến    ứa nước mắt, lúc    nếm qua đậu hũ thối ở Ngũ gia, bây giờ đậu hũ  càng thêm đen, riêng vẻ ngoài   thể hù Tần gia chạy mất dép.
Tiêu Ngũ gia  sớm  kịp chờ, kẹp một cái đậu hũ nhân đậu nhựa, đậu hũ bên ngoài nóng hổi, nhân đậu nhựa  lành lạnh mặn mặn cay cay, cắn một cái, cảm giác ngoài giòn trong mềm đan xen với , khiến  chỉ  gào  trong sự sung sướng.
Tần gia nếm thử  một miếng,  đó mới gắp cho chất nhi.
Tần Tử Húc nhúc nhích hầu kết,  đối với món đậu hũ thối  vô cùng mâu thuẫn.
 ai bảo  là  kêu gào  nếm thử a? Bản   đòi,  cũng  ăn a.
“Vị như thế nào, Tần công tử?” Du Uyển  híp mắt hỏi.
“A~” Tần Tử Húc đang ăn cái thứ tư, miệng nhai nhóp nhép   cách nào  chuyện.
Tiêu Ngũ gia gắp a gắp, Tần Tử Húc thấy  liền bưng  bộ cái đĩa qua phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-212.html.]
Tiêu Ngũ gia  duỗi tay sang gắp.
Tần Tử Húc quyết đoán  lưng , ôm cái đĩa ăn một .
Tần Tử Húc  ăn ngon, quai hàm cũng phình ,  lớn lên    mắt,  qua giống một con sóc đáng yêu c.h.ế.t .
Tần Tử Húc ăn  dừng , sợ Tiêu Ngũ gia  giành ăn, cuối cùng  ôm cái đĩa   ngưỡng cửa mà ăn, Tần gia lập tức cảm thấy hối hận khi mang thằng oắt con   theo.
Nói chuyện  ăn kiêng kị nhất là   rơi  thế hạ phong,  hề nghi ngờ là Tần Tử Húc chính là tên kéo chân  của  a.
Bỏ qua Tần Tử Húc   tới, thì bản  Tần gia cũng vô cùng hài lòng với món .
 nha đầu   gì? Không bán công thức, chỉ cung cấp hàng?
“Có thể chỉ cung cấp riêng cho mỗi nhà  ?” Tần gia hỏi.
Du Uyển : “Vậy thì  xem  lượng Tần gia  đặt là bao nhiêu? Một ngày  thể  trăm cân, nếu  chỉ cung cấp cho mỗi nhà ngài, thì những   việc cho  đều sẽ c.h.ế.t đói hết a.”
Tần gia hừ hừ: “Tiểu nha đầu, tuy Túy Tiên cư    mở ở Kinh Thành, nhưng ngươi đừng tưởng  chỉ  một hai chi nhánh,  sợ đến lúc đó ngươi giao hàng  kịp, còn ảnh hưởng đến sinh ý của Túy Tiên cư a.”
Túy Tiên cư tuy   tên tuổi ở Kinh Thành, nhưng nếu  Giang Tả thì đó chính là thiên hạ của Tần gia!
“Thứ cho   thẳng.” Tần gia kiến thức rộng rãi,  nhanh   thể đánh trúng điểm yếu, “Mùi vị của ngươi  tuy , nhưng ngươi  thể đảm bảo lúc giao hàng vẫn  thể giữ  mùi vị  ?”
Du Uyển  , : “Tần gia yên tâm , nếu khách nhân  hài lòng, ngài  thể trả  bộ hàng  cho .”
Du Phong  qua Du Uyển, nha đầu  đang  mê sảng cái gì ? Bán đồ  nào  đạo lý trả ? Chắc chắn sẽ    hài lòng, hoặc đơn giản nếu Tần gia  , tùy tiện mượn cớ cũng  thể trả  chỗ đậu hũ thối bọn họ tân tân khổ khổ  .
“Du công tử  lời gì  ?” Tần gia  hổ là thương nhân, bản lĩnh  mặt  chuyện đúng là  ai bằng.
Du Phong há miệng,  về phía  .