“Cái      thể nhận?” Bạch Đường từ chối.
Đại bá mẫu kiên quyết nhét cái rổ  trong tay nàng: “  nhà cô nương  thiếu chút đồ ăn , nhưng trù nghệ của cha tiểu Phong  , ông  từng  đầu bếp ở Kinh Thành, các lão quan gia  thích đồ ăn ông  !”
Đại bá và đại bá mẫu  thành  hơn hai mươi năm,  bao giờ bà tán dương ông như thế, trong lòng ông vô cùng đắc ý, hồn nhiên   đó là do đại bá mẫu sợ Bạch Đường cự tuyệt tạ lễ của họ thôi.
Bạch Đường thấy thịnh tình  thể chối từ, đành  mỉm  nhận lấy.
Du Uyển đưa Bạch Đường  đến cửa thôn, lúc  ngoài Du Phong đang  xổm  cửa  ngừng giáo dục tiểu    mới gây họa.
“Không  đại tẩu.” Du Phong nghiêm túc .
“Đại tẩu.” Tiểu Trăn Trăn  ăn kẹo  .
“...”
Du Phong thực sự sắp điên , dạy lâu như   vẫn  sửa miệng ?
Du Phong quyết định đổi biện pháp: “Không  đại tẩu, là Bạch tiểu thư.”
Tiểu Trăn Trăn: “Bạch tiểu thư.”
 
Nha đầu  giống như con chim sáo, chỉ học mấy chữ cuối cùng thôi ?!
Du Phong thở phào một , lúc  Du Uyển với Bạch Đường  .
Du Uyển  Du Phong : “Đại ca, Bạch tiểu thư  về.”
Du Phong lôi kéo Tiểu Trăn Trăn xoay  ,  Trăn Trăn kêu một tiếng Bạch tiểu thư, nào    căng thẳng liền  ngược: “Trăn Trăn, đại tẩu  .”
Tiểu Trăn Trăn mặt mộng bức: “...”
Bạch tiểu thư mặt còn mộng bức hơn Tiểu Trăn Trăn: “...”
Du Uyển suýt chút nữa là  đến sốc hông: Đại ca,  thể đừng cấp bách đến  ?
Du Phong quả thực  còn mặt mũi  ,   cũng  hề nể mặt , buồn bực  về phòng,    mấy bước  bành một tiếng đụng đầu  cây cột,  đầu liền mọc một cục u lớn.
“Lớn như   còn đụng trúng cột? Con mắt mọc ở  m.ô.n.g ?”
“Ô đậu của !”
“Đồ ăn của !”
“Trứng gà!”
“Tiểu súc sinh nhà ngươi, Du Phong!”
Trong phòng, Du Phong hoảng hốt chạy bừa dẫn đến một mảnh hỗn độn, đại bá mẫu cầm lấy cây chổi dí theo.
Du Phong tuyệt  ngờ rằng bản  sống hai mươi năm,  đầu tiên  đánh   ngày hôm nay.
Từ  đến nay chỉ  Du Tùng  đánh, Du Phong một mực ở bên xem cuộc chiến, hôm nay phong thủy luân chuyển, Du Tùng tâm tình thật , ăn củ cải nước, dùng bộ pháp lục   nhận, tinh thần phấn chấn  nương đánh đại ca, cuối cùng  cũng  đánh đến thảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-210.html.]
Du Tùng   cũng  tránh khỏi  đánh: “...”
Ta đến cùng   sai điều gì?
...
Mãi đến lúc  lên xe ngựa, Bạch Đường vẫn  dừng  .
Du Uyển nhớ đến tình trạng xúi quẩy của đại ca,  khỏi nâng trán: “Để cho Bạch tiểu thư chê  .”
Bạch Đường nín  : “Làm   thể?  còn  hâm mộ a!”
Du Uyển  rõ gia cảnh Bạch Đường, cha của nàng đơn bạc, chỉ  một trai một gái, nhưng tỷ  họ  cùng một nương,  đến   là  xảo trá, khắp nơi đều nhắm  Bạch Đường, Bạch Đường với   cùng cha khác mẫu      thể  thiết?
Nghĩ đến đây Du Uyển cảm thấy nàng  thật đáng thương,  nhiều bạc hơn nữa cũng   tình cảm,  tòa nhà lớn thì bên trong cũng trống , Bạch lão gia  quản chuyện trong nhà, nàng   di nương với   ức h.i.ế.p   bao nhiêu .
Trong nhà truyền đến tiếng đại bá mẫu mắng Du Phong, hai   kêu rên thảm thiết, trong con ngươi của Bạch Đường lướt qua một tia hâm mộ cùng cô đơn.
Bộ dáng  của Bạch Đường khiến Du Uyển  đóng gói nàng  mang về nhà.
Du Uyển  Bạch Đường, khẽ mỉm  : “Người nhà của   thích Bạch tiểu thư, nếu ngươi  chê thì thường xuyên đến đây chơi.”
“Ân.” Bạch Đường gật đầu, từ biệt Du Uyển  buông rèm xuống rời .
...
Chân  Bạch Đường  , chân  liền  một chiếc xe ngựa khác đến, là loại xe ngựa  đến tận hai con ngựa.
“Ai nha, ai nha?”
“Là tới thôn chúng  ?”
“Mau mau  xem!”
Mấy đại thẩm  xổm bên giếng giặt quần áo tò mò  xe ngựa  chạy tới, phu xe cũng  dừng , mắt  thẳng cho xe ngựa chạy tới cửa nhà Du gia.
“Cho hỏi Du cô nương  ở đây ?”
Là Tiêu Ngũ gia  nhiều ngày  gặp, hổ hổ sinh uy nhảy xuống xe.
Tiếng kêu la trong phòng bếp bỗng nhiên im bặt.
Du Uyển buồn  : “Ngũ gia,  ở đây.”
Nàng  thấy xe ngựa  một đường dừng  cửa nhà đại bá, liền đoán  là  đến tìm nàng, nhưng   đó là Tiêu Ngũ gia.
Từ lúc Tiêu Ngũ gia  thần phục  món đậu hũ thối đến giờ, thái độ của ông đối với Du Uyển    đổi, cứ như là hai  khác   .
“Du cô nương, từ khi tạm biệt đến giờ cô vẫn khỏe chứ?” Tiêu Ngũ gia khách khí hỏi.
Ông mặt mày hồng hào, Du Uyển đoán ông đến đây hẳn sẽ  báo tin .
Quả nhiên, Tiêu Ngũ gia sảng khoái mở miệng: “Hôm nay  đến đây, là  giới thiệu cho ngươi mối  ăn lớn!”
Nói xong ông liền  về phía xe ngựa, “Tần đại ca, xuống đây , Du cô nương  ở nhà!”