Nói đến đây,   Du Phong nhớ  cái gì,  mặt hiện lên một tia buồn bã.
“Vậy còn tửu lâu xếp thứ hai thì ở ?”
“Muội  Phỉ Thúy Lâu? Chỗ  thì  càng  nên si tâm vọng tưởng.” Phỉ Thúy Lâu tuy mới khai trương  đến nửa năm, nhưng dựa  vị ngự trù mới  cung, cướp   ít sinh ý của Bạch Ngọc Lâu, thậm chí gần đây còn  vẻ vượt trội hơn cả Bạch Ngọc Lâu.
Nguyên liệu nấu ăn của Phỉ Thúy Lâu cao cấp hơn Bạch Ngọc Lâu ba phần, đừng  là chỉ đào  chút măng mùa đông, câu chút cá trích, cho dù là thịt hổ  thịt gấu thì ? Phỉ Thúy Lâu tài đại khí thô,   đến mức thiếu mấy cái ?
“Thì  là thế.” Du Uyển như  điều suy nghĩ mà  nhỏ.
“Muội  cái gì?” Du Phong   rõ.
Du Uyển  lắc đầu: “Không  gì, đại ca xác định đồ vật chúng  bán họ sẽ  thu ?”
Du Phong lạnh nhạt : “Không tin   thể thử xem.”
“Hôm nay sẽ  thử.” Du Uyển  .
Lời  là  ý gì? Chẳng lẽ ngày mai nàng   thử?
Trong lúc  chuyện, hai   tới con phố náo nhiệt nhất trong trấn.
Chỗ   thể so sánh với chợ phiên, giá hàng hóa cao hơn  nhiều, thu phí quầy hàng cao nên giá cũng cao nốt.
“Trên     tiền.” Du Uyển .
Quầy hàng ở đây  thu phí như ở chợ phiên,  thể lấy đồ ăn để đổi.
Du Phong lấy  trong n.g.ự.c một cái túi tiền, mặt  biểu tình thuê một cái quầy hàng nhỏ.
Trên trấn liền khác hẳn, nguyên liệu hiếm lạ cái gì cũng , chính là măng mùa đông khó đào như , Du Phong  sơ qua,  mà  tới ba quầy bán.
Hôm nay   vẻ sẽ  thuận lợi cho lắm.
Suy nghĩ   mới hiện lên, bên tai liền  thấy thanh âm lanh lảnh: “Ai nha thì  ngươi ở chỗ ! Ta ,  tìm ngươi vài ngày nay mà   gặp.”
Là đại nương, hôm qua bà là  đầu tiên   mua hàng của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-21.html.]
Bà mua hai con cá sống, hai cây măng mùa đông,  khi về nhà bà liền đem hầm, chồng bà đau bệnh cũng  hai năm, khẩu vị luôn luôn  , tối hôm qua  khen nàng nấu ăn ngon, còn cùng nhi tử tranh.
Trù nghệ của bà, bà  rõ,  quá khó ăn nhưng cũng  coi là ngon.
Bà  dám thả quá nhiều muối, chỉ  thể là do nguyên liệu tươi ngon.
Không   bao lâu , bàn cơm nhà bà bữa nay mới  tiếng .
Hôm nay mới sáng sớm, bà  tới mua cá cùng măng mùa đông.
Bà đương nhiên  mua của cùng một , chợ phiên ba ngày mới mở một , bà định bữa nay nấu món khác,    thì  vặn gặp  tiểu cô nương .
Bà : “Ta  mua hai con cá, măng mua đông mua thêm mấy cái, măng của ngươi bán ăn ngon, kích cỡ cũng lớn, về  ngươi bán,  đều mua của nhà ngươi.”
Du Uyển để cho Du Phong hỏi thăm một chút, mới  măng mà nàng bán giá thấp hơn giá thị trường hai đồng, nhưng   là buôn bán qua tay, còn nàng là tự  đào, nghĩ như  tính  là nàng  lời hơn họ nhiều.
Đại nương giới thiệu vài  quen cho Du Uyển, nhiều  đến mua, quầy hàng náo nhiệt hơn hẳn, hấp dẫn khách nhân đến mua cũng nhiều hơn.
Nguyên liệu so với hôm  còn nhiều hơn gấp đôi, nhưng  tốn nửa công sức mà  bán sạch.
Có thể  là nguyên liệu nấu ăn , đích thực là  , hơn nữa nha đầu  miệng lưỡi nhanh lẹ.
Cái gì mà “Măng mùa đông của nhà  xào cùng rau xanh ăn cũng  ngon”, “Hầm gà cách thủy, bổ âm tráng dương, còn  tác dụng dưỡng nhan”, “Đây là cá trích sống trong tự nhiên, thích hợp lợi sữa, ngài cho con dâu ngài uống nhiều một chút, cam đoan sữa sẽ nhiều, tôn nhi uống đến trắng trẻo mập mạp.”
Cái gì cùng cái gì...
Du Phong  mà mặt đỏ đến mang tai.
Trừ  phí thuê quầy hàng, hôm nay kiếm  tổng cộng một lượng bạc.
Một ngày mà  thể kiếm  bằng một tháng nhà họ kiếm, nếu là  , Du Phong  thể sẽ khen nàng, nhưng  nghĩ tới hai mươi lượng , Du Phong liền khen  nổi.
Buổi chiều, Du Uyển  tiếp tục lên núi.
Du Phong gọi Du Tùng  theo, hai     lấy ở   một tấm lưới đánh cá, dùng lưới vớt   ít cá, tính cả măng mà Du Uyển đào, hôm  bán  tổng cộng hai lượng.
Ngày thứ ba, cũng là hai lượng.