Hôm  đại bá mẫu dậy thật sớm,  điểm tâm cho cả nhà,  mới bước  bếp thì thấy Đỗ Kim Hoa đang bận rộn  bếp lò.
Đại bá mẫu cho rằng   hoa mắt, từ lúc Đỗ Kim Hoa tới Du gia  bao giờ giúp đỡ  việc gì,  nhà bếp thì chỉ  tìm đồ ăn, cũng  bao giờ tự  gì để ăn.
“Ngươi...” Đại bá mẫu há to miệng,   nên  gì cho .
“Đại tỷ, tỷ  nấu ăn ? Sao  ngủ thêm chút nữa? Điểm tâm sắp  !” Đỗ Kim Hoa  ha hả chào hỏi, cắt gọn tỏi tươi bỏ  một cái chén ,  đó cắt thêm một củ gừng.
Đại bá mẫu  bộ dạng  của bà   giống như đang khách sáo,  khỏi buồn bực.
Là  trúng tà  Đỗ Kim Hoa trúng tà? Đỗ Kim Hoa  giúp cả nhà  điểm tâm sáng? Cái  nếu   bà tận mắt thấy thì ai   bà cũng  tin.
Đỗ Kim Hoa với Triệu thị cũng  giống  về sự lười biếng, mà Đỗ Kim Hoa ưa  dáng, nhất là  mặt bà, một cô nãi nãi  chỉ chỏ     hầu hạ  là  tệ, còn giúp bà  điểm tâm?
Đỗ Kim Hoa  những  điểm tâm, mà còn gánh nước đổ đầy vạc, quét chuồng gà sạch sẽ, ngay cả trứng của gà rừng cũng giúp bà thu...cũng  nuốt riêng cái nào.
Đại bá mẫu thực sự  dọa sợ, “Có...   ngươi  mượn tiền ?”
Đỗ Kim Hoa liếc giận bà: “Nhìn đại tỷ kìa,  giống loại   ngửa tay xin bạc ? Ở nhà tỷ, ăn nhà tỷ  đủ khiến  băn khoăn,  tìm tỷ đòi tiền thì  thành  như thế nào?”
Ngươi còn  như  ư...
Đỗ Kim Hoa xào hai dĩa dưa cải, chưng một chồng bánh bao nhân rau,  bánh ngô nướng, lập lòe  : “Ta cũng đem qua cho Khương   một ít.”
Muốn đưa qua nhà lão tam? Đã quên A Uyển đánh Quách Tiện Xảo như thế nào  ?
Sau khi Đỗ Kim Hoa , đại bá mẫu vội vàng  về phòng, lay tỉnh đại bá đang buồn ngủ: “Hỏng hỏng! Đỗ Kim Hoa  điên !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-192.html.]
...
Lại  đến Đỗ Kim Hoa, bà  mang một rổ bánh bao và bánh ngô   cửa,  thẳng đến nhà Du Uyển, nhưng  thực tế  tới nhà Du Uyển thì bà   dừng bước.
Đại bá mẫu quả nhiên đoán  sai, trừ phi Đỗ Kim Hoa  điên, nếu  tuyệt đối   khả năng tặng đồ cho nhà Du UYển.
Đỗ Kim Hoa  tính toán  từ đêm qua , đầu tiên, vị Vạn công tử    là nhân vật vạn dặm mới tìm  một ? Nữ nhi của bà cũng    ? Bởi cái gọi môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, quả đúng là một hôn sự tuyệt phối.
Mặc dù bà  thể trực tiếp tới cửa cầu hôn, nhưng bà cũng  thể  bóng gió đưa chút tin tức  ngoài a~
Vạn công tử nếu  nữ nhi bà xinh  như hoa, còn  mau mau đưa  về nhà chẳng lẽ để  khác nẫng tay ?
Đương lúc dương dương đắc ý, Đỗ Kim Hoa  tới  cửa nhà Vạn công tử.
Không hổ là nhà  tiền, ngay cả cửa nhỏ cũng sơn màu hồng.
Đỗ Kim Hoa chỉnh chỉnh trâm cài tóc,  đó gõ cửa đại môn.
“Ai nha?” Người mở cửa là Vạn thúc.
Đỗ Kim Hoa vì   Vạn gia coi trọng mà hảo hảo ăn bận một phen, đem y phục cùng đồ trang sức  nhất mang lên ,  bôi son phấn, bà tự nhận là   thể trấn áp sắc  mười dặm tám thôn.
Lại   lúc Vạn thúc thấy bà, trong lòng liền hung ác nhảy lên,    phụ đến từ ?
Vạn thúc  gặp qua   bao nhiêu mỹ nhân, gần đây nhất là Khương thị, xa thì  Vương phi, dầu gì tên mắc bệnh tiểu xà tinh trong nhà cũng  bộ dạng thần tiên, cho nên liễu yếu đào tơ như Đỗ Kim Hoa thật đúng là  gai mắt ông.
Đỗ Kim Hoa  phát giác  sự ghét bỏ của Vạn thúc, còn coi bộ dáng của ông là  bà  cho kinh diễm,  càng lúc càng xán lạn: “Xin hỏi Vạn công tử  đây ?”
“Người tìm thiếu... cháu của   chuyện gì?” Vạn thúc đáp  một nửa, liền nhớ  phận của  ở đây là đại bá của Vạn công tử.