Thân thể Yến Cửu Triêu cứng đờ.
Hắn lấy tay đẩy hai cánh tay đang quấn  eo  , nhưng  thế nào cũng đẩy  .
Quả đúng là tiểu cô nương chuyên  chuyện đồng áng!
Yến thiếu chủ dứt khoát  đẩy  nữa, mắt lạnh  nàng,  xem nàng còn  thể chơi  cái gì nữa!
Ai ngờ chờ nửa ngày cũng   gì xảy , Yến thiếu chủ   nữa tách cánh tay của Du Uyển ,    nhẹ nhàng tách  , nhưng còn  đợi   lên thì   Du Uyển dùng lực đạo cực lớn bổ nhào về phía , trực tiếp ngã lên giường.
Yến Cửu Triêu: “?!”
Trâm cài tóc của Du Uyển  rớt , cả mái tóc đen dài chảy xuống, mái tóc đen bóng như gấm xòe   lưng,  làn da trắng nõn càng thêm nổi bật, khiến  khác kinh diễm  thôi.
Nàng  sấp   , tóc đen nửa che khuôn mặt  như tranh vẽ.
Ánh mắt Yến Cửu Triêu  thể dời  chỗ khác,  ho nhẹ một tiếng mới dời  sự chú ý của  , mắt  về phía nóc giường  những viên ngọc thạch đủ màu.
Bên trong mỗi viên ngọc thạch đều chiếu hình ảnh nàng đang ôm .
Yến Cửu Triêu  bao giờ nghĩ tới trong cuộc đời của  sẽ xuất hiện hình ảnh như thế , tựa hồ... cũng  chán ghét lắm.
Yến Cửu Triêu nháy mắt mấy cái, cả  cứng đờ mà  đó.
Du Uyển ngủ một lát liền trở   thứ hai,   nàng theo thói quen đắp mền, đồng thời cũng đắp luôn cho Yến Cửu Triêu.
Đây là đang coi Yến Cửu Triêu  thành Tiểu Thiết Đản.
Yến Cửu Triêu  rõ chân tướng: “...”
Yến Cửu Triêu nghiêng đầu sang  nàng một cái, kỳ thật  chỉ  khi ngủ đáng yêu hơn bình thường, mà Du Uyển cũng giống , khi nàng nhắm đôi mắt cơ trí  ,  mặt mới hiện lên vẻ ngây ngô và ngây thơ đúng lứa tuổi của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-185.html.]
Yến Cửu Triêu quỷ thần xui khiến đưa khuôn mặt tới gần.
Càng lúc càng gần, bẹp một tiếng, khuôn mặt Du Uyển    hung hăng hôn một cái.
Yến Cửu Triêu giương mắt, thấy ba tên tiểu gia hỏa    xuất hiện từ lúc nào,  còn bò lên giường,  phiên  mỗi đứa hôn lên mặt Du Uyển một cái.
Ba tiểu gia hỏa lắc lắc cái m.ô.n.g nhỏ, xích hô xích hô chui  trong chăn, cha ruột  đẩy  mười vạn tám ngàn dặm! Mặt  cũng đen thành than.
...
Thôi chưởng quỹ khó khăn lắm mới bảo vệ  cái mạng nhỏ, qua hôm nay, một đoạn thời gian dài về , Thôi chưởng quỹ cũng  dám đến thôn Liên Hoa nữa.
Phong ba ở Thiên Hương lâu cũng  dễ dàng gì mà trôi qua,  câu cây to đón gió, mấy năm gần đây Thiên Hương lâu phát triển mạnh mẽ,    bao nhiêu  ganh ghét,  bao nhiêu  mong ngóng Thiên Hương lâu  ngã ngựa, huống chi chủ nhân của nó còn   lương tâm dùng các thủ đoạn khác  chèn ép  khác.
Hứa Thiệu là   việc  nguyên tắc, cũng từng ngăn cản nhi tử, mặc dù Hứa Thừa Hiên  việc trong tối, nhưng tất cả  việc đều tính lên đầu Hứa Thiệu, các cửa hàng khác  đường Huyền Vũ đều  thiệt hại, sinh ý của sáu chi nhánh khác cũng  đả kích.
Cùng lúc đó, chuyện Dương đại trù ăn cắp món ăn của  khác cũng  truyền  ngoài,  thể bắt  truyền tin, tóm  chỉ trong một đêm,  bộ Kinh Thành đều  mấy vụ bê bối của Thiên Hương lâu.
Chuyện Dương đại trù với đại bá ngày xưa  việc với  cũng    lôi .
“Nghe  lúc đó   chỉ là  phụ bếp, Du đầu bếp lúc  cực kỳ chiếu cố  !”
“ cũng    trù nghệ của    tinh, cũng là Du đầu bếp giúp  tiến bộ.”
“Làm      thể hạ thủ ,    thể ăn cắp thực đơn mới của Du đầu bếp a?”
“Nếu    câu vong ân phụ nghĩa?”
“ còn  , họ Dương  vì  diệt khẩu mà thuê sát thủ g.i.ế.c  a!”
“Họ Dương đó cũng   thứ  lành gì! Người   ân với ,  mà  còn lấy oán trả ơn!”
Không lâu  chuyện đại bá  té gãy chân cũng    truyền , câu chuyện lấy oán báo ơn cứ bám lên đầu Dương đại trù, mà chuyện   suy đoán cũng  khác sự thật là mấy.