Đám  bịt mặt lựa chọn địa điểm g.i.ế.c  vô cùng vi diệu, ở phía  Kinh Thành  một đoạn đường vô cùng vắng vẻ hoang tàn, con đường  vốn cũng là một đường thẳng,     thôn xóm  bất kỳ cửa hàng nào, còn  hai cái hồ nước ở giữa, quả thực một chỗ ẩn  cũng  .
Du Phong   để  dẫn đám   rời , nhưng  đoạn đường trống trải , chỉ  thể gắng gượng ngăn chặn bọn họ.
Bỗng dưng  dừng : “A Uyển,    ! Chúng   chạy  bọn chúng!”
Chủ yếu là Du Phong  chạy nổi, còn Du Uyển... Du Uyển còn   thể hiện  thực lực của .
 Du Uyển cũng  thể để Du Phong ở  chỗ , nếu chạy  , thì liều mạng .
Du Uyển lấy bọc đồ đeo  lưng vòng   ngực, dửng dưng rút một cây liêm đao  bọc trong vải trắng .
Du Phong choáng váng: “...”
Muội đem theo khi nào?
“Cho !” Du Uyển đặt liêm đao lên tay Du Phong.
Du Phong sắc mặt biến đổi: “Cho...cho ?”
Du Uyển : “Muội  cần liêm đao.”
Kiếp  nàng  từng học qua cận chiến, dùng vũ khí   là sở trường của nàng, vũ khí ở trong tay nàng  phát huy  tác dụng lớn nhất, quan trọng hơn là Du Phong tay  một tấc sắt,   bất cứ thứ gì để phòng .
Huynh  hai  họ, Du Tùng là   đánh , còn Du Phong thì   là một hài tử ngoan ngoãn, nếu gặp sự tình   thì cũng dựa  đầu óc để hóa giải,  ngờ  ngày   dùng liêm đao để c.h.é.m .
Nói  sợ là giả, nhưng nếu để  khác g.i.ế.c  thì  càng  thể, huống chi còn    cần  bảo vệ, cho dù   c.h.ế.t thì cũng  thể để    chuyện gì.
“A Uyển,  trốn  phía  , để  ngăn chặn họ,  liền...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-165.html.]
Du Phong nắm chặt liêm đao, lời còn   hết, Du Uyển đang  bên cạnh sưu một tiếng liền xông  ngoài...
Du Phong: “...”
Hai   giao thủ với đám  bịt mặt.
Đám   võ công  hề kém, mặc dù  bằng Ngọc Tử Quy cùng Thiên Cơ các, nhưng  thắng ở chỗ  đông thế mạnh, hơn nữa bọn chúng cũng  đến vì bất cứ đồ vật gì, mà là đến vì mạng của hai   họ,  tay     chút kiêng kị gì, từng chiêu đều  lấy mạng!
Một cây đại đao bổ về phía cổ Du Uyển, hai bên trái  Du Uyển đều  ngăn chặn, nghiêng  thể nghiêng, đành  hạ eo cúi xuống mới né  một đao .
Cái chớp mắt tiếp theo liền thấy ba cây đao hướng về phía nàng, nàng dùng hai tay chống đỡ  đỉnh đầu, mượn lực chống lên, né qua một đòn, lúc  dậy thì bốc một nắm cát  đất, ném  mặt ba  bọn chúng.
Ba  bịt mặt vô thức mà đựa tay cản, trong chớp mắt, Du Uyển tung ba cước, đá ngã ba  lăn  đất,  dùng khí thế sét đánh  kịp bưng tai, dứt khoát đạp gãy tay ba  bọn chúng.
Một đợt đánh trả ,  đến nỗi khiến  khác  thán phục.
 ở đây mới chỉ  ba , năm  còn  cũng  dễ đối phó như .
“A....”
Là tiếng kêu của Du Phong.
Một  bịt mặt đánh lén Du Uyển, Du Phong liền bổ nhào qua cản một đao cho nàng, may mắn là một đao  c.h.é.m  thanh liêm đao của Du Phong, nhưng dù  Du Phong vẫn  nội lực  cho chấn động mà ngã  mặt đất.
Du Uyển xoay  , ba cây đại đao liền gác  cổ nàng.
Tên đầu lĩnh dùng giọng điệu lạnh như băng : “Nha đầu,  thủ  tệ, đáng tiếc  gặp  bọn , hiện tại xem ngươi còn đường nào để trốn?”
“Đại ca, nha đầu  dáng dấp  tệ,  bằng  mắt để nàng hầu hạ   chúng ...” Tên bịt mặt  bên trái dùng dáng vẻ hèn mọn xoa xoa hai tay.