Du Uyển vội vàng buôn bán, đối với việc đầu bếp Bạch Ngọc Lâu bình luận  hề  gì cả, cá và măng bán sạch, nàng  qua phía  em nhà họ Du thì phát hiện họ vẫn  bán  con nào, nàng  qua hỏi hai  : “Đại ca, nhị ca, hai   cần  cầm qua bên  bán ?”
Cá của họ mặc dù  nhỏ một tí, nhưng cũng là cá câu trong tự nhiên, thừa dịp khách của nàng  tản ,  thể sẽ  nhanh bán xong.
“Không cần.” Du Tùng  chút nghĩ ngợi cự tuyệt, ngữ khí   chút nào.
Du Uyển  mà  buồn bực,   : “Muội  bán xong , giờ   việc gì nữa, bên   cần  giúp một tay ?”
Bán hết?
Huynh  hai  đều sững sờ,  qua quầy hàng của Du Uyển, chỉ thấy cái gùi cùng thùng gỗ quả thật  còn gì cả,   về quầy của , hai   mặt đều thẹn.
Làm  hai cái đại nam nhân,   bằng một tiểu cô nương a?
“Muội  việc của  , bán xong thì nên  về sớm.” Du Phong   ở cùng một chỗ với Du Uyển.
“Trong nhà nương còn  tỉnh, xác thực  cũng nên về sớm.” Du Uyển gật gật đầu, đối với hai  : “Muội  mua một ít đồ, mua xong liền về.”
“Ân.” Du Phong nhàn nhạt lên tiếng,   đến mua khoai lang,   chào giá nên   tới Du Uyển nữa.
Du Uyển tựa hồ  quen thuộc với việc   lãnh đạm với ,  quấy rầy họ nữa, thần sắc như thường rời .
Du Phong thu tiền, đem khoai lang đưa cho khách, dư quang  về phía bóng lưng của Du Uyển một chút, trong mắt lướt qua một tia phức tạp.
....
Hôm nay thu hoạch  , 15 con cá trích cùng hơn hai mươi cân măng mùa đông, tổng cộng bán  511 đồng, cũng  nửa lượng bạc, tuy so với tiền lương kiếp  của nàng thì  đáng nhắc tới, nhưng ở dị thế     là  tiền đầu tiên nàng kiếm , Du Uyển vẫn cảm thấy tương đối hài lòng.
Du Uyển đem đồ dùng nhà bếp thu thập chỉnh tề, bỏ  phía  cái gùi lớn,  mang theo Tiểu Thiết Đản  dạo trong chợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-16.html.]
Vật nàng cần mua thêm  nhiều, phần lớn đều  bán ở đây, thí dụ như xì dầu, dấm, đường.
Chỗ đường đỏ  đắt gấp đôi so với đường trắng, nhưng nhớ tới  thể   của Khương thị, Du Uyển khẽ cắn môi, mua.
Bột ngô trong nhà còn một ít, Du Uyển mua thêm năm cân gạo.
Du Uyển còn  mua một chút thịt, suy nghĩ  lẽ thịt nạc sẽ đắt, thôi thì đành ăn thịt mỡ, nào   hỏi thì mới  thịt mỡ mắc hơn thịt nạc  nhiều.
“Ngươi mua hai cân thịt mỡ,  sẽ cắt cho ngươi một chút thịt nạc.” Người bán vô cùng sảng khoái .
Du Uyển: “...”
Không  là  mua thịt nạc, ngươi cho  chút thịt mỡ ?
Cuối cùng Du Uyển mua ba cân thịt mỡ,   là ăn cho đỡ thèm mà là vì rán mỡ.
Thời đại  dầu thực vật chỉ  dầu vừng, cũng chính là dầu vừng ở kiếp , nhưng dầu vừng giá tiền quá cao, dân chúng như nàng ăn  nổi.
Nghĩ như  thì thịt mỡ tuy đắt, nhưng cũng  vô lý.
Quý hơn dầu là muối ăn.
Muối ăn   bán trong chợ,   lên cửa hàng chuyên bán muối mới .
Du Uyển    hỏi vị trí của cửa hàng bán muối,  ngay  trấn Liên Hoa,  qua chỉ mất thời gian  một chung .
Sau khi tiến  trấn Liên Hoa,  thứ đều trở nên trật tự ngay ngắn, hai bên   lều vải  phòng đất đắp cỏ tranh, cửa hàng đều là gạch xanh ngói đỏ, ngựa xe chạy như nước  đường lớn... Ngay cả   đường quần áo  cũng cao cấp.
“Oa! Oa! Oa!” Tiểu Thiết Đản cả kinh trợn mắt há mồm, tiểu lắm lời cũng  thốt lên lời.
“Bánh quế đây! Bánh quế thơm ngon đây!”