Phiên chợ ở phía xa ngoài mười dặm, vì để đạt  vị trí   khi trời sáng, Du Uyển  đến canh năm ( ba giờ sáng)  chuẩn  xong xuôi, nàng cho rằng    sớm,  mà trong thôn cũng  nhiều nhà  thắp đèn, mới    vì phiên chợ  mà dồn hết sức lực.
Suy nghĩ một chút cũng  kì quái, sắp tới cuối năm, nên bán thì  nhanh bán, nên mua thì  nhanh mua, một khi giao thừa đến gần, phiên chợ đóng ,  đến tháng hai mới mở cửa  nữa.
Nhà đại bá cũng  thắp đèn.
Nàng hôm qua  theo Du đại ca về nhà, nên  rõ nhà họ ở .
“A tỷ a tỷ! Có  tỷ  lên chợ? Đệ cũng  !”
Cái tiểu gia hỏa  luôn ngủ đến mặt trời lên cao,  mà để   chợ,  đầu tiên dậy sớm như .
“A tỷ! Tỷ dẫn  theo với,  cam đoan sẽ thật  lời! Đã  lâu      chợ!”
Nói xong liền chạy qua ôm đùi nàng, Du Uyển dở  dở , xoa cái đầu nhỏ của : “Tốt, tỷ dẫn  .”
 Ở nhà bên , đại bá mẫu cùng nhị nhi tử Du Tùng đang định   cửa, Du Phong đang ở bên trong chiếu cố cha, ông  thương ở chân khiến khó di chuyển, cùng tiểu   ba tuổi.
Bọn họ mang một giỏ khoai lang cùng rau cải trắng, thêm vài con cá trích.
Hôm qua họ ăn cá trích mà A Uyển cho,  một nhà  ngừng mà ngừng  , hai   liền xách cần câu,  xuống thôn câu  năm con cá trích, một con đem nấu canh cá cho tiểu  , còn  dự định đem  bán.
 ngay khi Du Tùng mở cửa , thì ngoài ý  thấy Du Uyển đang   cửa.
Du Uyển từ trong miệng Tiểu Thiết Đản   nhà đại bá  tổng cộng năm : đại bá thì    tiện, đại bá mẫu thì  thể tròn trịa phúc hậu,  em nhà họ Du thì  chịu khó, cùng tiểu   ba tuổi.
Du Phong nàng  gặp qua,    dáng dấp tương tự Du Phong ba đến năm phần, hẳn là   Du Tùng.
Tính  Du Tùng chỉ lớn hơn nàng  ba ngày.
“Nhị ca.”
Du Uyển mỉm  chào hỏi.
Du Tùng giật cả .
“Ai , mới sáng sớm...” Đại bá mẫu đang xách cái sọt  tới.
“Đại bá mẫu.” Du Uyển  ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-14.html.]
Lần   đến đại bá mẫu giật cả .
Tiếng đại bá mẫu , chắc cũng  bảy tám năm nay nàng    qua...
“Nhị ca định  cửa ? Hôm nay trong nhà  ai ở   ạ? Con  dẫn Tiểu Thiết Đản  họp chợ, đại bá mẫu  thể chiếu cố  con ngày hôm nay   ạ?”
Giọng  nàng nhẹ nhàng, ánh mắt sạch sẽ mà trong suốt, thiếu nữ  ngây thơ lộ  một tia kiều nhuyễn.
Đại bá mẫu còn đang hoảng hốt, phảng phất như thấy  tiểu nữ hài nũng nịu trong lòng nàng năm xưa, cơ hồ vô ý thức mà đáp ứng, nhưng lý trí  khiến bà tỉnh táo , bà liền lạnh mặt,  mở miệng cự tuyệt.
Lúc  trong phòng truyền đến giọng  trầm thấp: “Con cứ yên tâm mà , đại bá mẫu sẽ qua chăm  con.”
Truyện  dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn  ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ  đầy đủ. Mong bạn hãy  ở trang chính chủ để   bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch  động lực  nhiều bộ hơn nhé.
Du Uyển quan sát  cất tiếng  bên trong phòng, : “Đa tạ đại bá, đa tạ đại bá mẫu.”, liền   rời .
Anh em nhà họ Du cũng liền  theo , đại bá mẫu xanh mặt bước  phòng,  thoáng qua cây quải trượng bên giường, thở phì phò : “Tại  ông  đáp ứng nó? Ông  quên rằng ai  hại ông thành  như ?”
Đại bá trầm mặc.
Sau nửa ngày ông mới trầm thấp : “Ta   , chân   thương...   quan hệ gì với A Uyển.”
Đại bá mẫu tức giận đóng sầm cửa .
....
Đi họp chợ   ít ,  em nhà họ Du  với đội ngũ phía , Du Uyển thì  bên cạnh xe bò, nàng   tiền, nàng dùng một con cá trích để đổi cho Tiểu Thiết Đản cùng với thùng cá một chỗ , còn măng thì do chính nàng cõng.
Tiểu Thiết Đản   chợ, hưng phấn đến nỗi   yên.
Trời còn  sáng,  chỉ lên bầu trời đêm : “A tỷ xem xem! Trên trời  mười vì !”
Lại chỉ các vị hương  : “A tỷ, chúng  tổng cộng  mười .”
Còn chỉ thôn phía : “Chúng    mười dặm đường!”
Du Uyển  chút hối hận khi dắt theo  .
Khi Tiểu Thiết Đản ríu rít  chuyện, chân trời  hiện lên một vài tia sáng, bọn họ cũng  tới chợ phiên.
Họ cũng   là nhóm  đến sớm nhất, ngay vị trí trung tâm   vài  bán hoa quả khô, bán hàng rong đang sắp xếp quầy hàng.