Triệu Bảo Muội bĩu môi: “Muội   nỗi đau của  khác thì thế nào? Ai là  hại nương thành như ? Ai bảo bọn họ  cho chúng  lấy  công đạo? Bọn họ còn sống  cái gì? Theo  thấy bọn họ nên c.h.ế.t đói hết mới đúng!”
Từ lúc Triệu Hằng  phu tử cho công tử của Huyện thái gia, mỗi tháng đều  một chút thù lao,  khi đưa quà nhập học của  thì vẫn còn dư một chút để dành dụm, nhà  cũng  kém bao nhiêu so với lúc , đương nhiên, nếu như xem nhẹ ba trăm lượng bạc còn nợ .
Nghĩ đến chỗ nợ , Triệu Bảo Muội liền nghiến răng nghiến lợi: “Cũng là tòa nhà Đinh gia,   tòa trạch viện mới  sập mà  sập tòa trạch viện cũ! Muội   gia đình mới chuyển đến ,    nóc nhà sập đè gãy chân! Làm   đè c.h.ế.t cái nhà họ Du ?!”
Triệu Hằng lạnh lùng    .
Triệu Bảo Muội vẫn  chút e ngại đại ca nhà , thấy  tức giận liền le lưỡi  đầu chạy .
Tiền căn hậu quả Yến Cửu Triêu  thương, Lý Chính cũng  truyền  ngoài, bởi      cái nóc nhà  nguyên bản là đè lên Du Uyển, nhưng Triệu Hằng   rõ.
Hôm qua  lên trấn tìm Huyện thái gia, kết quả  vồ hụt, hồi thôn mới    nghị luận rằng Huyện thái gia  tới thôn Liên Hoa, là do vị Vạn công tử  mời đến, đồng thời  khi gặp vị Vạn công tử , Huyện thái gia liền đổi giọng  thôn   cần mở đường sông.
Người trong thôn đều , vị Vạn công tử  học cao hơn , là tân khoa trạng nguyên đúng chuẩn.
Hắn  phục, liền   thăm hỏi vị Vạn công tử .
Đương nhiên  cũng  xách theo tạ lễ.
   tránh né  trong thôn tới cảm tạ Vạn công tử, nên đến  muộn, ai ngờ  thấy  cảnh vị công tử với Du Uyển cùng  chôn trong đống phế tích.
Cái hình ảnh vị công tử đó nhào về phía Du Uyển,   thể nào quên .
Đến gần chạng vạng tối, đoàn  Du gia mới về tới thôn Liên Hoa, luôn luôn cần kiệm  mà hôm   thuê một chiếc xe ngựa để về thôn, ngựa  ngừng vó mà về tới thôn, đến cửa nhà Du Uyển thì phu xe mới nắm chặt dây cương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-139.html.]
“A Uyển!”
Đại bá vén rèm lên.
Du Phong sợ ông cứ trực tiếp như  mà nhảy xuống , vội vàng đỡ lấy: “Cha,  đừng  gấp, từ từ!”
Nói xong tự  nhảy xuống, đỡ cha  xuống.
Đại bá  xuống xe, liền cầm lấy quải trượng, khập khễnh mà  : “A Uyển! Đệ ! Thiết Đản! Các   ở trong ?”
Người trong thôn đang đào đồ ăn  chôn  đất, Khương thị với Tiểu Thiết Đản cũng , chỉ  Du Uyển là ở nhà, nàng  mới dỗ ba tiểu bánh bao về nhà ngủ.
Đại bá trái tim vẫn đang treo cao,  chú ý tới cánh cửa sát vách nhà Du Uyển đang mở, nên cũng  phát hiện nhà sát vách   mới chuyển tới.
 khi Du Phong  nhà Du Uyển   lướt qua, cảm giác cái trạch viện kế bên nhà Du Uyển hình như sạch sẽ hơn .
Đương nhiên hai cha con vẫn đặt tâm tư   một nhà Du Uyển, nguyên lai hôm qua bọn họ bồi đại bá mẫu về thăm nhà, nhà của đại bá mẫu ở thôn Diêu Thủy, lúc nửa đêm, thôn Diêu Thủy cũng xảy  động đất, hai thôn cách  cũng  quá xa, đại bá lo lắng rằng thôn Liên Hoa cũng  ảnh hưởng, trời  sáng liền thuê xe bò về thôn Liên Hoa, nào  xe bò  giữa đường liền  hỏng, Du Phong với phu xe sữa nửa ngày vẫn   kết quả, cuối cùng  qua thôn cạnh bên, trả gấp đôi để thuê một chiếc xe ngựa.
Du Uyển kinh ngạc  hai  đang hoang mang: “Đại bá, đại ca,  hai   trở  ? Không   ở Quách gia thêm hai ngày nữa ?”
Đệ  của đại bá mẫu  thọ Tết Nguyên Tiêu, cả nhà Du gia  thăm  , đồng thời cũng tới hỗ trợ.
Nghĩ tới điều gì đó, Du Uyển  : “Không lẽ bên  cũng  động đất? Đại bá mẫu với nhị ca ? Có  gì ?”
“Tiểu Tùng chỉ  thương nhẹ,   gì đáng ngại, ngược  các con, các con   chứ?” Lời  của đại bá xem như xác minh thôn Diêu Thủy cũng gặp động đất.