Địa hình ở thôn Liên Hoa khá đặc thù, lưng tựa  núi, xung quanh là các dãy núi chập chùng,  thể coi là Chung Linh Dục Tú chi địa, chỉ  một thứ    mỹ là nguồn nước ở thôn Liên Hoa,  mắt cả thôn chỉ  một cái giếng cổ, thôn dân chỉ  thể lấy nước ở đó để sử dụng cho cuộc sống hằng ngày, nhưng giếng cổ  cũng  lâu, nước bên trong ngày càng rút xuống,  lẽ một ngày nào đó sẽ khô cạn.
Ở  thượng lưu  đập chứa nước, nhưng đó   là nơi mà thôn Liên Hoa sở hữu riêng, mà là cùng mấy thôn trấn phụ cận dùng chung, nhưng mấy năm gần đây, nước ở đập chứa nước cũng  đủ dùng, quan phủ coi như cũng  để tâm, phát một chút bạc xuống để trùng tu đập chứa nước.
 biên quan chiến loạn liên miên, quốc khố trống rỗng, ngân lượng cần thiết thì chỉ lấy   tới phân nửa, cho nên dự tính mở đường sông lớn  thành mở đường sông nhỏ,   kế hoạch   đổi, đành  mở đường sông xuyên qua một cái thôn nào đó.
Trấn Liên Hoa  tổng cộng mười bảy thôn, nguyên bản thôn phù hợp nhất để mở đường sông là thôn Hạnh Hoa, nhưng thôn Hạnh Hoa  c.h.ế.t cũng  theo, cuối cùng chuyện đau khổ   rơi xuống đầu thôn Liên Hoa.
Đừng  hai thôn chỉ khác  một chữ, điều kiện còn   khác  một trời một vực, thôn Liên Hoa  tiếng là thôn nghèo,   đến hai mươi hộ, tổng   trong thôn chỉ  ba mươi, thôn Hạnh Hoa thì bất đồng, bọn họ  trăm hộ, mà nhà nào cũng ruộng  đồng ,  thể gọi là thôn ‘Thổ hào’.
Để bọn họ chắp tay nhường ruộng mở sông, tất nhiên là họ  vui .
Tuy  thôn Liên Hoa cũng  vui nhưng thôn Liên Hoa thấp cổ bé họng, nào là đối thủ của thôn Hạnh Hoa?
Đầu tháng giêng Lý Chính    tin tức , ông sầu đến mức cơm cũng ăn  vô, ông cũng   hỏi sư gia ở huyện nha, thôn bọn họ nhỏ, nếu  mở đường sông thì  hủy hơn phân nửa thửa ruộng , còn  nhà ở, trong đó  nhà của gia đình Du Uyển.
 
Đương nhiên ông vẫn  đánh tiếng với thôn dân, định thử giải quyết  xem thế nào, hiện tại  giải quyết  cũng chỉ đành đợi qua hết năm mới,  mới thông báo cho  .
Bò nhà Xuyên Tử  hết bệnh, Xuyên Tử đánh xe bò đưa trưởng thôn lên huyện nha, cho nên chuyện   giấu  ,  may là cũng  giấu  Bạch đại thẩm.
Mười một tháng giêng, Lý Chính  đến huyện nha  nữa, Bạch đại thẩm cũng  .
Không  gì bất ngờ, họ  tranh chấp với  thôn Hạnh Hoa.
Người thôn Hạnh Hoa : “Thôn các ngươi  bao nhiêu ? Thôn chúng  bao nhiêu ? Chẳng lẽ chỉ vì mấy chục  các ngươi mà mặc kệ sống c.h.ế.t của hơn trăm  chúng  ?”
Lời  thật sự là quá đáng, vài trăm  thì là , mấy chục  thì   ? Mọi thứ đều     , nếu ngay từ đầu  chọn thôn Liên Hoa thì Lý Chính ông   ý kiến gì, cũng  nửa câu oán hận, nhưng rõ ràng ngay từ đầu   chọn thôn bọn họ, nhưng huyện nha  cưỡng chế bắt họ  nhận, Lý Chính nuốt  trôi cục tức !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-123.html.]
Lý Chính căm phẫn : “Mở sông ở thôn các ,  nhất thì chỉ chiếm vài mẫu đất, còn mở đường sông ở thôn chúng  là hủy nửa cái thôn!”
“Hủy thì hủy thôi.” Người thôn Hạnh Hoa nhỏ giọng thầm thì.
Tiếng   cực nhỏ nhưng   Bạch đại thẩm  .
Bạch đại thẩm chống nạnh chửi ầm lên: “Ngươi cái đồ c.h.ế.t tiệt ! Ngươi mới  cái gì?! Nói  cho lão nương  coi!”
Người thôn Hạnh Hoa cũng chống nạnh cãi: “Ta  đó thì ? Các ngươi chỉ là cái thôn rách, mất là đáng đời!”
“Ta xxx ngươi tiện nhân !” Bạch đại thẩm nhanh chóng cởi giày, trét qua phân trâu bắt đầu đánh qua đầu  .
Xuyên Tử mới đầu là khuyên can, khuyên khuyên một hồi cũng thành đánh , nhưng bọn họ ít   đánh  thôn Hạnh Hoa  đông thế mạnh?
Cuối cùng, Lý Chính, Bạch đại thẩm, Xuyên Tử cùng con bò vẫn còn đang ngơ ngác, tất cả bọn họ mặt mũi đều bầm dập, ỉu xìu  còn sức mà hồi thôn.
“Ô hô! Đây là  chuyện gì? Sao mấy   mang cái bộ dạng ?”
Ba   tới cửa thôn liền gặp Trương thẩm đang xách thùng gỗ đến giếng cổ ở cửa thôn múc nước.
Trương thẩm  ba  họ từ  xuống , trợn mắt há mồm : “Cùng  khác đánh ?”
Xuyên Tử, Lý Chính ngại mặt mũi nên   gì mà  về nhà.
Bạch đại thẩm   lầu bầu với Trương thẩm, lấy một thùng nước lên, uống mấy hớp lớn  mới : “Tiểu tạp chủng! Trời ơi cái đám c.h.ế.t tiệt đó!”
“Bạch  tử, đến cùng thế nào?” Trương thẩm lo âu hỏi.
Bạch đại thẩm đem chuyện trùng tu đập chứa nước  cho Trương thẩm, “... Không chỉ ruộng nhà tỷ, nhà Xuyên Tử và gia đình A Uyển, còn  mộ tổ của Vương gia, đều  đám  đào lên để mở rộng đường sông!”