Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 98: Vô Nhai Đúc Kiếm ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:38:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt đều thu hút về phía đó.
Người xuất hiện trong tầm mắt của , hình cao, vóc dáng thấp lùn, chừng bốn mươi tuổi.
Thế nhưng khi vỗ tay, khiến thấy một đôi tay lớn và mạnh mẽ, phần tương xứng với hình nhỏ bé của .
Hách Nhân: "Vị là ai?"
"Tại hạ Vô Nhai, bình sinh sở học nhiều, chỉ tinh thông đúc kiếm."
Vô Nhai lời khiêm tốn, nhưng giọng điệu chút nào tỏ khiêm nhường.
Đặc biệt là khi đến nửa câu cuối, hận thể để cả ngọn núi đều thấy.
Lời của thốt , các thôn dân xuất giang hồ đều biến sắc.
Tô Tri Tri kéo nhẹ tay áo Ngũ Anh Nương, nhỏ giọng hỏi:
"Nương, Vô Nhai là ai ?"
Tiết Triệt cũng ném ánh mắt nghi hoặc qua.
Ngũ Anh Nương cũng chút thần sắc cổ quái: "Là một thợ đúc kiếm khá tiếng giang hồ, nhưng..."
Nàng tuy rằng luyện thương pháp, nhưng đây từng qua danh hiệu của Vô Nhai.
Tương truyền kiếm do Vô Nhai đúc sắc bén như c.h.é.m bùn, ánh sáng như gương, đều là những thanh bảo kiếm đáng giá ngàn vàng.
mà , vấn đề trong đầu!
Từng ít lặn lội ngàn dặm tìm đến đúc kiếm, nguyện dùng ngàn vàng đổi lấy.
Vô Nhai mắng c.h.ử.i một trận đuổi , dám dùng tiền bạc như đất cát ô uế tình cảm đúc kiếm của ?!
Sau đó mang tiền đến nữa, rằng dùng một trái tim chân thành cầu kiếm để thỉnh Vô Nhai đúc kiếm, Vô Nhai đuổi .
Vô Nhai mắng tay bắt sói trắng, ngay cả tiền cũng nỡ bỏ , còn mặt mũi nào miễn phí đúc kiếm?
Sau nữa, mang tiền cũng tay , mà mang theo bảo vật đến thỉnh đúc kiếm, nghĩ rằng như chắc sẽ đuổi .
Kết quả thì ?
Vô Nhai cứ khi cửa bước chân trái qua ngưỡng cửa , phạm đại kỵ, đuổi .
Lần tức giận bùng nổ, trực tiếp trở mặt truy sát Vô Nhai.
Vô Nhai tay nghề đúc kiếm , nhưng võ công , chỉ thể bỏ trốn, từng một thời gian biến mất khỏi tầm mắt .
Những trong giang hồ chuyện , đều cho rằng Vô Nhai vấn đề.
Thế nhưng bây giờ, đỉnh Hắc Phỉ Sơn, giữa kim hoa và những mảnh sắt vụn, một nam t.ử trung niên vóc dáng thấp lùn đó là Vô Nhai.
Hắn còn chủ động giúp đúc kiếm.
Mọi nửa tin nửa ngờ.
Bạch Tuân ghé sát bên Hách Nhân, giải thích sơ qua.
Hách Nhân chợt hiểu : "Vô Nhai sư phụ nếu thể giúp thôn đúc kiếm thì đó tự nhiên là chuyện , thể đến xưởng đúc sắt bàn bạc kỹ lưỡng, chúng bây giờ cần thống kê các khí cụ bằng sắt cần dùng."
Vô Nhai lẽ cũng sự nghi ngờ trong mắt , trở đám đông :
"Chút nữa các ngươi sẽ rõ."
Sau đoạn xen kẽ nhỏ, các thôn dân tiếp tục hăng hái phát biểu.
Trên cuốn sổ nhỏ của Tần lão đầu ghi đầy đủ các khí cụ bằng sắt cần rèn đúc.
Sau khi Tiết Triệt hỏi thể rèn cho một thanh kiếm , các thôn dân cũng đều nhao nhao binh khí.
Dù đều đang luyện võ, thấy các sư phụ đao kiếm trường thương, bản cũng cầm binh khí thật để luyện tập.
Thôn trưởng Hách lộ vẻ lo lắng khó xử, nhưng cuối cùng vẫn như một vị gia trưởng hiền từ mà :
"Nếu nguyện vọng như , thì sẽ phiền các thôn dân ở xưởng đúc sắt . Chỉ là, binh khí vốn nguy hiểm, khi bình thường dùng đến thì tập trung thu kho, khi nào cần dùng thì hãy lấy ."
Thôn trưởng Hách về phía Bạch Tuân.
Bạch Tuân việc cất giữ binh khí sẽ đăng ký sổ sách, do đội trị an dựa theo sổ sách mà ghi chép quản lý.
Hách Nhân: "Vì sự kiện bạo loạn ở Kiềm Trung đạo, triều đình kiểm tra việc đúc binh khí trong dân gian gắt gao, chuyện nên ngoài."
Các thôn dân thấy Hách Nhân đồng ý, đều liên tục khen .
Họ sớm còn tin quan phủ triều đình nữa, cũng tin thần Phật.
Hắc Phỉ Sơn cứu mạng họ, họ chỉ tin Hắc Phỉ Sơn, họ là của Hắc Phỉ Sơn, Hắc Phỉ Sơn , họ mới thể .
Những chuyện , họ tự giấu kín trong hang mà vui mừng!
Đêm giao thừa trôi qua.
Ngày đầu năm mới, xưởng đúc sắt vang lên tiếng 'đông đông keng keng'.
Nơi đây là xưởng chế mực nhỏ của Tống Ngọc, một dãy liên tiếp mấy gian nhà.
Sau khi xưởng chế mực dời xuống chân núi, nơi tạm thời bỏ trống, giờ đây cải tạo thành xưởng đúc sắt.
Mọi giữa tiếng đúc sắt, những lời cát tường, ăn kẹo và ô mai do nhà bếp .
Khi nhà bếp lắp đặt những chiếc nồi sắt lớn mới, các thôn dân còn vui mừng đến vây xem chúc mừng, cảm thấy nồi sắt do chính thôn đúc nấu cơm còn thơm hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-98-vo-nhai-duc-kiem.html.]
Chẳng bao lâu , các nông cụ như xẻng sắt, cuốc sắt mà thôn dân yêu cầu cũng đúc xong.
Sau khi đúc xong tất cả các khí cụ dùng trong sinh hoạt và sản xuất hàng ngày, xưởng bắt đầu rèn đúc binh khí.
Trong xưởng sáu bảy thợ rèn, thêm bốn học việc thợ rèn, và một Vô Nhai.
Các thợ rèn vây quanh Vô Nhai xem rèn luyện binh khí, phát hiện thật sự bản lĩnh.
Phôi sắt đúc tinh khiết rắn chắc, hình dáng gò nắn trôi chảy, thời gian và nhiệt độ luyện cũng kiểm soát cực kỳ .
Mèo Dịch Truyện
Thanh kiếm cuối cùng mài giũa trắng như sương tuyết.
Các thợ rèn đều liên tục thán phục.
Vô Nhai bản cũng hài lòng, mà chuyện với các thợ rèn:
"Chúng những thợ rèn sự theo đuổi, rèn thì rèn tinh phẩm."
Vô Nhai tự hào về việc đúc sắt rèn kiếm của , đôi tay của sinh chính là để đúc kiếm.
Người khác vấn đề trong đầu, nhưng Vô Nhai tự đó gọi là phong cốt.
Năm xưa đúc kiếm vô tình nổi danh, nhiều đều đến tìm đúc kiếm, bất kể mang tiền , từng một đều mở miệng :
"Muốn một thanh tuyệt thế danh kiếm."
"Muốn một thanh bảo kiếm thua kém Bích Huyết Kiếm."
"Lần ngươi giúp đúc một thanh Trường Hồng Kiếm, một thanh hơn nó."
Vô Nhai xong liền cảm thấy phiền, kiếm chính là kiếm. Mỗi một thanh đều là bảo kiếm dốc lòng đúc , tranh thắng thua là , kiếm.
Mỗi thanh kiếm đúc là dành cho những thật sự cần dùng kiếm, chứ cho những kẻ tranh danh đoạt lợi .
Hắn đúc kiếm chỉ vì bản việc đúc kiếm, chứ vì tiền.
Có nguyện ý đúc , cũng theo ý , chịu sự quản lý nào.
Thế là chạy đến vùng thôn quê ở Kiềm Trung, ẩn cư mai danh một thợ rèn.
Một ngày nọ, một tráng hán đầu chảy m.á.u đến, lấy những đồng tiền đồng bọc trong mảnh vải rách, hỏi thể rèn đao, rèn kiếm .
Vô Nhai hỏi : "Muốn thanh kiếm như thế nào?"
Máu trán của tên tráng hán chảy hốc mắt, :
"Ta hiểu kiếm, chỉ cần một thanh đủ sắc bén, một thanh kiếm thể g.i.ế.c c.h.ế.t bọn cẩu quan."
Vô Nhai một lúc, nhận những đồng tiền đồng dính bẩn của , đúc cho một thanh kiếm.
Sau tên tráng hán đó trở thành một trong những thủ lĩnh phản tặc của cuộc bạo động ở Kiềm Trung, cầm thanh kiếm do Vô Nhai đúc, c.h.é.m rơi ít đầu của bọn cẩu quan.
Khi quan phủ bận rộn bắt phản tặc, liền bắt cả Vô Nhai, vì phản tặc tạo binh khí, tham gia mưu nghịch.
Thế là Vô Nhai chạy trốn, ở giang hồ phiêu bạt, gì lúc nào chạy trốn?
Lần Vô Nhai chạy lên Hắc Phỉ Sơn, định ở đây nghỉ ngơi ba năm năm tính tiếp.
Không ngờ rằng, trong sơn thôn sắp mở xưởng đúc sắt.
Hơn nữa, quặng sắt trong xưởng chất lượng , tạp chất ít, độ tinh khiết cao.
Khi Vô Nhai gọi Tiết Triệt đến lấy kiếm, ít thôn dân đều đến xem.
Tần lão đầu và T.ử Huyền trưởng lão đều cậy lớn tuổi, chen lấn đến hàng đầu tiên.
"Tiểu tử, đây chính là kiếm của ngươi ." Vô Nhai chỉ một thanh kiếm mặt bàn.
Tiết Triệt chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, như thể huyết mạch Tiết gia xông pha sa trường trong cơ thể cuối cùng cũng sắp thức tỉnh.
Đây là thanh kiếm đầu tiên của .
Thân kiếm nặng trịch, trong ánh hàn quang chiếu rọi mày mắt của .
Tiết Triệt trịnh trọng và khâm phục về phía Vô Nhai: "Đa tạ tiền bối!"
Vô Nhai : "Gọi gì mà tiền bối, trong cùng thôn, cứ gọi Bá là ."
Tô Tri Tri còn vui hơn cả Tiết Triệt, như thể là nàng bảo kiếm :
"A Triệt, mau lên, ngươi mau thử c.h.é.m bó củi xem!"
Tô Tri Tri chỉ một bó củi ở cửa.
Tiết Triệt liếc sư phụ T.ử Huyền trưởng lão, thấy sư phụ gật đầu với .
Cậu bé ngưng thần đề khí, định thi triển một chiêu Hồi Phong Phất Liễu.
"Hà!"
Coong coong —
Trong sự mong chờ của , mũi kiếm sáng như tuyết đập xuống đất.
Kiếm vung .
Tiết Triệt nắm chặt chuôi kiếm, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như quả cà chua, ngượng ngùng :
"...Nặng quá, vung lên nổi."