Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 82: Ngươi là Nhị sư huynh ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:38:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con hổ lao về phía Bạch Tuân c.h.é.m một nhát đầu.
Nhát đao mà c.h.é.m sâu đầu hổ, kẹt xương sọ của hổ.
Dân làng thuộc đội săn b.ắ.n và đội tuần tra nhân lúc Bạch Tuân và hổ đang giằng co, b.ắ.n tên hổ, quăng lưới lớn bắt giữ.
Hổ rống lên vài tiếng t.h.ả.m thiết ngã xuống, ba con hổ con phía phóng trở rừng.
Dân làng bận rộn buộc chặt mãnh hổ khiêng .
"Nhị sư ... là ngươi..."
Người nãy hô lớn nhị sư về phía Bạch Tuân lao về phía Bạch Tuân.
Chàng là Bạch Vô Xuyên, t.ử của Long Ẩn tông năm xưa.
Sư Bạch Nguyệt cũng đầy vẻ kinh ngạc chạy theo.
Lão tông chủ Long Ẩn tông nhân từ, nhặt ít cô nhi về môn phái nuôi dưỡng, các cô nhi đều theo lão tông chủ họ Bạch, trở thành t.ử Long Ẩn tông.
Bạch Vô Xuyên và Bạch Nguyệt lượt xếp thứ ba và thứ bảy, mà họ từng kính ngưỡng nhất chính là đại sư Bạch Hà và nhị sư Bạch Tuân.
Sau Long Ẩn tông đột ngột xảy biến cố.
Lão tông chủ dẫn đại sư Bạch Hà ngoài, kẻ gian hạ độc hãm hại.
Đối phương trấn môn chi bảo Long Ngâm đao của Long Ẩn tông, Long Ẩn tông dùng thứ đó để trao đổi mới chịu đưa t.h.u.ố.c giải.
Khi lão tông chủ hôn mê bất tỉnh, đại sư Bạch Hà và nhị sư Bạch Tuân xảy bất đồng ý kiến.
Bạch Hà lấy Long Ngâm đao đổi t.h.u.ố.c giải, Bạch Tuân kiên định lời dặn dò của sư phụ, Long Ngâm đao thể giao .
Lúc đó trong tông môn lòng hoang mang.
Sau đó nữa, Bạch Hà, Bạch Tuân đều biến mất, sư phụ cũng qua đời.
Mọi tưởng rằng hai vị sư cũng kẻ gian hãm hại.
Trong môn phái ai chủ trì, Long Ẩn tông vốn nhiều cứ thế mà tan rã.
Trên giang hồ môn phái đông đúc, thêm một bớt một môn phái nhỏ như họ, cũng dấy lên sóng gió gì. Có một sư đều nương tựa các môn phái khác để tìm chỗ dung .
Bạch Vô Xuyên và sư Bạch Nguyệt thì quy ẩn điền viên, định tái nhập giang hồ nữa.
Nào ngờ đám quan ch.ó má cùng hương ác bá ở Cầm Châu , cứ thế ép buộc dân chúng bạo động.
Bạch Vô Xuyên và Bạch Nguyệt một nữa vung đao, gia nhập đội ngũ bạo động.
Sau khi thành Cầm Châu quân triều đình công phá, họ chạy trốn ngoài tìm một nơi dưỡng thương, đường còn gặp các môn phái giang hồ khác chịu tổn thất nặng nề.
Một nhóm nghĩa sĩ giang hồ tụ tập , già trẻ, nương tựa lẫn , tiện thể bàn bạc xem bước tiếp theo nên gì.
Cầm Trung đạo vì chuyện giang hồ tham gia bạo động, đàn áp nghiêm ngặt các môn phái giang hồ, họ về , chỉ thể tìm một chỗ đặt chân khác.
thiên hạ đều loạn, nơi nào thể tìm một góc an ?
Khi đều manh mối, bên đường gặp một lão ông mù xem bói.
Bạch Vô Xuyên và Bạch Nguyệt vốn tin quỷ thần, chỉ tin đao kiếm, nhưng khoảnh khắc đó mà như quỷ thần xui khiến đến mặt lão ông xem bói, lão ông xem bói một quẻ.
Mèo Dịch Truyện
Lão ông đó hỏi: "Muốn hỏi chuyện gì?"
Bạch Vô Xuyên: "Đường phía ở ?"
Lão ông mù: "Mười đồng tiền đồng."
Bạch Nguyệt mò tám đồng tiền đồng còn , đổ cái bát vỡ của lão ông.
Lão ông mù thần thần tại tại :
"Lĩnh Nam núi, sinh cơ dồi dào, khí vận hưng thịnh."
"Lĩnh Nam?" Bạch Nguyệt lão ông rõ ràng hơn một chút.
Lão ông lắc đầu: "Ngươi chỉ đưa tám văn tiền, chỉ thể đoán đến đây thôi."
Lão ông xem bói cụ thể, nhưng đoàn bọn họ chắc là đều điên , mà vô thức thật sự về phía núi Lĩnh Nam.
Đi một hai tháng, đến phía thì mắt cũng là rừng già núi sâu ít dấu chân , khỏi núi cũng khó.
Lúc càng nguy hiểm hơn là, họ trong núi săn thú hoang để lấp bụng, mà đụng hổ.
Bọn họ đói, hổ cũng đói.
Một đoàn hiện giờ yếu ớt chịu nổi, vết thương còn lành, địch một con mãnh hổ trưởng thành và ba con hổ con đang chảy dãi phía ?
Có nghĩ sẽ liều một phen, ăn thịt hổ, xông lên đ.â.m hai kiếm, kết quả biến thành bữa ăn trong bụng hổ.
Mọi đều lùi .
Hổ xông về phía Bạch Vô Xuyên và Bạch Nguyệt.
Khi Bạch Nguyệt hổ đuổi theo chạy trốn, trong lòng nàng nhớ đến lão ông xem bói .
Quả nhiên! Nàng ngay lão ông đó là lừa tiền, tùy tiện lừa một câu trả lời, kiếm tám văn tiền ròng.
Bọn họ quả thực là ngàn dặm dâng cơm cho hổ.
khi họ chạy một đoạn đường, mà chạy khỏi khu rừng mà nhiều ngày qua từng thoát .
Bên ngoài rừng ánh nắng rực rỡ, những sườn núi xanh bạt ngàn cùng nhiều dân làng cầm vũ khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-82-nguoi-la-nhi-su-huynh.html.]
Trong đó một rút đao đeo ở thắt lưng , mà là Long Ngâm đao!
Bạch Vô Xuyên kỹ đó, rõ ràng là nhị sư trong ký ức.
"Nhị sư , ngươi, ngươi c.h.ế.t... Sao ngươi ở đây?"
Bạch Tuân đầu thấy hai bẩn thỉu như ăn mày ven đường chạy về phía , khó nhọc nhận một lúc. Trong mắt cũng lóe lên vẻ kinh ngạc và hổ thẹn:
"Vô Xuyên, A Nguyệt?"
Thanh Long Ngâm đao đang cầm tay hàn quang lạnh lẽo, đầu đao vẫn còn nhỏ máu.
Bạch Vô Xuyên và Bạch Nguyệt thấy nhị sư nhận , đều vui mừng kích động ôm chầm lấy :
"Nhị sư , thật sự là ngươi!"
Họ ôm Bạch Tuân hô lớn:
"Quá , là nhị sư , chúng cứu !"
Sinh thần năm nay của Tiết Triệt quả thực vô cùng đáng nhớ.
Chàng chỉ mời nhiều bạn học, nhận vô lời chúc và quà tặng, mà còn tận mắt chứng kiến cảnh mãnh hổ vồ mồi và cảnh giang hồ nhận .
Sau khi hiện trường hỗn loạn trở trật tự, Liễu sơn trưởng và các học t.ử đều cảm thán cuộc sống tại Lương Dân thôn quả là kịch tính.
Liễu sơn trưởng thậm chí còn giao thêm cho một bài tập:
"Các vị học t.ử khi trở về, đều một thiên 《Ký Sự Du Lương Dân Thôn》, khi nghỉ lễ trở sẽ cùng các bài tập khác kiểm tra."
Thế là hân hoan nhận một bài ký sự du lịch.
Tô Tri Tri lập tức giơ tay: "Sơn trưởng, và A Triệt cần ?"
Liễu sơn trưởng vuốt râu: "Hai ngươi hãy 《Tiết Triệt Sinh Thần Ký》."
Tiết Triệt vốn cũng định ghi chuyện hôm nay sổ tay, nên dị nghị.
Còn Tô Tri Tri thì nhéo nhẹ cánh tay Tiết Triệt, giờ khắc nàng bỗng nhiên chút hối hận vì mời sơn trưởng và các phu t.ử lên núi…
Sau khi các phu t.ử và học t.ử của thư viện đội tuần tra đưa xuống núi, Tô Tri Tri còn kéo Tiết Triệt xem những giang hồ mới đến.
Hách Nhân ngăn hai đứa trẻ :
"Tri Tri, A Triệt, bọn họ là giang hồ, một phận còn rõ ràng, các ngươi tự tiện đến gần."
Tô Tri Tri hỏi: "Vậy ai thể đến gần?"
Hách Nhân: "Những thôn dân liên quan thì thể."
Tô Tri Tri và Tiết Triệt hiểu cái gọi là "thôn dân liên quan" là gì, nhưng bọn họ cũng chẳng còn thời gian để suy nghĩ thêm, bởi vì khi mặt trời lặn buổi chiều là lúc học đường trong thôn dạy chữ.
Đó là thời khắc huy hoàng của bọn họ khi tiểu phu tử, tuyệt đối thể bỏ lỡ.
hôm nay khi bọn họ như thường lệ đến cửa học đường, thấy Tần phu t.ử mãi xuất hiện.
Các học sinh đến luyện chữ đều ngay ngắn bên .
"Tần phu t.ử sẽ gặp chuyện gì chứ?" Tiết Triệt lạ lùng hỏi.
Tần phu t.ử tuy lớn tuổi, ngày thường mắt , buồn ngủ… nhưng chuyện đến học đường dạy học thì bao giờ trễ.
Tô Tri Tri: "Có lẽ lát nữa sẽ đến thôi."
Tô Tri Tri và Tiết Triệt tiếp tục dạy luyện chữ "bưởi" và "ngọt".
cho đến khi mặt trời lặn, Tần phu t.ử vẫn xuất hiện.
Đến lúc ăn tối, Tô Tri Tri và Tiết Triệt ôm bát đến nhà bếp, Tô Tri Tri như thường lệ giơ bát :
"Thu nãi nãi, một muỗng lớn nước thịt, sẽ ăn hết sạch."
Thúy Hoa thẩm múc một muỗng đầy nước thịt rưới lên cơm của Tri Tri:
"Thu thẩm hình như việc, giờ ở đây."
Tô Tri Tri kinh ngạc: "Thu nãi nãi cũng ở đây ?"
Mặc dù bây giờ nhà bếp nhiều hơn, nhưng Thu nãi nãi mỗi phát cơm đều sẽ mặt.
Tô Tri Tri cảm thấy kỳ lạ, về nhà hỏi nương.
Có những chuyện cha cho nàng, nhưng nương sẽ lặng lẽ giải thích cho nàng .
"Nương, hôm nay Tần gia gia và Thu nãi nãi đều thấy cả."
Tô Tri Tri về đến sân bắt đầu gọi nương.
"Nương——"
"Nương?"
Gọi mấy tiếng, phát hiện trong sân ai.
Chỉ A Bảo đang "gù—— gù——" kêu.
Tô Tri Tri mặt tràn đầy nghi hoặc.
A? Ngay cả nương cũng thấy ?
Mọi đều ?