Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 69: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:38:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngô Phú Quý bước cửa, thấy một bàn gỗ hồng.

 

Hai bên bàn mỗi bên một nam tử.

 

Lang quân phía trong dung mạo tuấn nhã, khoác y phục vải thô, tuổi ngoài hai mươi.

 

Người còn tóc bạc phơ, mặc lụa là gấm vóc, ước chừng năm mươi tuổi.

 

Người tóc bạc phơ chính là tổ phụ của Cố Thanh Nịnh, Cố Ngôn.

 

Cố Ngôn Ngô Phú Quý giá năm trăm tiền, thần sắc tự nhiên, thong thả từ trong tay áo lấy một tờ ngân phiếu:

 

“Vậy thì lão phu giá sáu trăm tiền một thỏi.”

 

Cố gia, ở Bạch Vân huyện nhiều đến, nhưng là tài chủ lớn nhất trong mười dặm tám xã ở huyện Thiên Thảo lân cận.

 

Tổ tiên đây cũng từng mệnh quan triều đình, tuy nay trong nhà ai quan kinh doanh, nhưng điền sản tổ tiên để phong hậu, tích lương đầy kho.

 

Vả Cố gia đối đãi ưu hậu với tá điền, khi các địa chủ khác thu bốn, năm thành tô, Cố gia chỉ thu hai thành, bởi trong thôn xã tiếng tăm tồi.

 

Cố Ngôn trong nhà một hai, yêu cầu con cháu bất kể nam nữ đều học, may mắn thể rạng rỡ tổ tông một nữa.

 

Thế nên con cháu lớn tuổi trong nhà hoặc đang học ở châu học, hoặc cầu học ở nơi khác, ngay cả Cố Thanh Nịnh một tiểu nữ hài cũng đưa đến thư viện ở Bạch Vân huyện.

 

Cố Ngôn ban đầu thích Cố Thanh Nịnh, vị tôn nữ .

 

Yếu đuối nhút nhát, hệt như nhị tức phụ, tuy tư sắc nhưng gặp chút chuyện nhỏ lóc ỉ ôi, chẳng thể tự lập.

 

từ năm ngoái đến nay, tính tình Thanh Nịnh trở nên cứng cỏi hơn , trong nhà năng việc trở nên đại lượng, còn luôn nhắc đến một đồng môn tên là “Tri Tri” ở thư viện.

 

Cố Ngôn hôm nay đến Bạch Vân huyện việc, gặp Minh Đức Thư Viện nghỉ học, liền nhân tiện đón tôn nữ.

 

Cố Thanh Nịnh thấy tổ phụ thì vô cùng kinh ngạc, ngờ tổ phụ đến đón .

 

Nàng kêu một tiếng “Tổ phụ”, tay chân luống cuống ôm rương sách lên xe ngựa.

 

tay chân lộn xộn, rương sách suýt chút nữa lật đổ, sách rơi , trái một thỏi mực rơi xuống.

 

Thỏi mực rơi một vũng nước nhỏ sâu chừng một ngón tay bên vệ đường.

 

Cố Ngôn cau mày: “Sao bất cẩn thế? Hỏng mất một thỏi mực .”

 

Mực tầm thường gặp nước thì sẽ tan.

 

Cố Thanh Nịnh cũng vội vàng: “Đây là mực Tri Tri tặng , vớt lên.”

 

Gia bộc vớt thỏi mực lên, ướt sũng đưa cho Cố Thanh Nịnh.

 

Cố Thanh Nịnh vội vàng dùng khăn tay lau khô vết nước thỏi mực, tìm một chiếc khăn khô khác gói .

 

Cố Ngôn hành động của tôn nữ, ánh mắt đổi khác, bỗng nhiên :

 

“Thanh Nịnh, đưa xem.”

 

Cố Thanh Nịnh lời đưa thỏi mực cho tổ phụ:

 

“Tổ phụ, đây là mực do làng Tri Tri, đồng môn của , , dùng hơn cả mực mang từ nhà . Ngày mai sẽ dùng tiền mừng tuổi mua mực của Tri Tri.”

 

Cố Ngôn là một trong ít ở Tầm Châu chịu chi tiền cho giấy, mực, bút, nghiên thượng phẩm, vật từng thấy qua cũng ít.

 

Ông kinh ngạc phát hiện thỏi mực gặp ẩm hỏng, gặp nước tan. Điều chứng tỏ tỉ lệ phối liệu keo tro cực kỳ , tro mịn.

 

Thỏi mực như văn nhân ắt hẳn sẽ yêu thích.

 

Do chế quan trọng, mấu chốt là thỏi mực thể để con cháu đang ở ngoài dùng quà tặng, kết giao tình hữu nghị.

 

Nếu tặng cho các quan học bác sĩ, thứ còn đẽ hơn nhiều so với vàng bạc châu báu.

 

Cố Ngôn liền lập tức đến Hắc Sơn Thực Tứ tìm Hách Nhân.

 

Cố Ngôn và Hách Nhân trò chuyện một lúc, vô cùng thưởng thức hậu bối , hợp ý.

 

Nếu Hách Nhân thành , ông còn chiêu Hách Nhân về nhà con rể ở rể.

 

Cố Ngôn mở lời mua mực, Ngô Phú Quý đấu giá.

 

Hai từ bốn trăm tiền nâng lên tám trăm tiền.

 

Hách Nhân bàn , thong thả rót đầy cho hai mặt.

 

Hắn tính toán trăm phương ngàn kế cũng ngờ, Tri Tri chỉ học vài ngày ở thư viện, khiến đến đấu giá mua mực, còn trực tiếp đặt cho loại mực cái tên “Hắc Sơn Mặc”.

 

Hách Nhân mời Cố Ngôn và Ngô Phú Quý đều xuống:

 

“Hai vị cần vội, thôn hiện còn hơn hai mươi thỏi mực, thể bán cho hai vị.”

 

“Tiếp theo mỗi tháng sẽ một đợt mực mới, thể đặt hàng , lượng lớn sẽ ưu đãi. Nếu cần thêm lá vàng, xạ hương các vật phẩm khác, giá cả sẽ bàn bạc riêng.”

 

“Ý hai vị thế nào?”

 

Cố Ngôn và Ngô Phú Quý đều gật đầu.

 

“Tốt, lão phu thể giao tiền đặt cọc ngay hôm nay, đặt hai mươi thỏi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-69.html.]

 

“Hách , tại hạ đặt năm mươi thỏi.”

 

Đông đông đông——

 

Mèo Dịch Truyện

Tiếng gõ cửa vang lên.

 

Lần là Lý chưởng quầy mặt mày hớn hở, kích động bước :

 

“Hách thôn trưởng! Bán hết , đều bán hết !”

 

“Ta đặt một trăm thỏi!”

 

……

 

Lô mực thử nghiệm đầu tiên nhận phản hồi ở Bạch Vân huyện.

 

Một văn nhân may mắn mua lô Hắc Sơn Mặc đầu tiên ở Bút Mặc Trai, vui mừng giới thiệu cho đồng môn bạn bè.

 

Không ít đều đến các tiệm bán bút mực trong huyện hỏi Hắc Sơn Mặc .

 

Nhiều cửa hàng hơn nữa khi về Hắc Sơn Mặc, đều tìm cách hỏi thăm nơi nào thể nhập Hắc Sơn Mặc.

 

Mấy đồng môn của Tô Tri Tri cũng mua mực, còn hỏi Tô Tri Tri ưu đãi đặc biệt cho đồng môn .

 

Liễu Sơn Trưởng và mấy vị phu t.ử thì nhanh chân hơn một bước, đến Hắc Sơn Thực Tứ tìm Hách Nhân đặt mực .

 

Trong tình hình , Lương Dân thôn liền triệu tập cuộc họp ngay trong đêm, đưa việc chế mực lên hàng ưu tiên.

 

Sau khi thảo luận, đưa ba quyết định:

 

Một, cứ dùng tên “Hắc Sơn Mặc” do Tri Tri đặt bảng hiệu, thật !

 

Hai, phân Hắc Sơn Mặc thành các đẳng cấp khác .

 

Mực cơ bản nhất gọi là “Quảng Hiền Mặc”, một trăm tiền một thỏi; thêm keo hươu ba trăm tiền, thêm sơn vàng bốn trăm tiền, thêm lá vàng và bột trân châu bảy trăm tiền, nếu thêm xạ hương, long não băng phiến và các hương liệu khác thì từ hai ngàn tiền trở lên, giới hạn giá tối đa.

 

Ba, nhân lực trồng trọt đổi, nhưng sẽ điều động nhân sự rảnh rỗi từ đội săn bắt gia nhập xưởng chế mực của Tống Ngọc, mở rộng sản xuất.

 

Cư dân Lương Dân thôn , sáng ngày thứ hai thực hiện kế hoạch.

 

Tháng , khi một lô mực mới lò, Hách Nhân theo giao ước, ưu tiên đưa mực thỏi cho Ngô Phú Quý, Cố Ngôn, Lý chưởng quầy và Minh Đức Thư Viện.

 

Các thương nhân đến , sẽ đặt hàng theo thứ tự ai đến .

 

Lương Dân thôn một yêu cầu đối với các thương nhân đến nhập hàng:

 

“Mực sơn vàng, mực trân châu, mực xạ hương thể bán càng đắt càng , nhưng Quảng Hiền Mặc cơ bản nhất thì giá bán thị trường vượt quá hai trăm tiền.

 

Ai vi phạm, sẽ cung cấp hàng nữa.”

 

Người giàu trong thiên hạ vốn ít ỏi, đa phần vẫn là bách tính thường dân.

 

Mực lá vàng trân châu tinh xảo quý giá bán cho nhà giàu, mực Quảng Hiền bình dân cơ bản bán cho các học t.ử nghèo khó.

 

Đối với yêu cầu , cái đầu nhỏ của Ngô Triển thể hiểu .

 

Quảng Hiền Mặc rõ ràng thể tăng giá mà tăng, tiền kiếm thì là kẻ ngốc.

 

Hắn hỏi phụ , nhưng phụ vội vã chạy ngoài địa phương .

 

Ngô Triển bèn hỏi Tô Tri Tri ở thư viện:

 

“Tô Tri Tri, nếu Quảng Hiền Mặc thông thường nhất thể tăng thêm năm sáu trăm tiền, thôn các ngươi sẽ kiếm nhiều tiền hơn nữa, vì ép giá?”

 

“Bởi vì thôn dân mực lá vàng đắt , Quảng Hiền Mặc thì tăng giá. Nếu tất cả các loại mực đều bán đắt, thì mua sẽ ít .”

 

Đầu bút của Tô Tri Tri lướt nghiên mực, dùng hết giọt mực cuối cùng.

 

Tiết Triệt đến chờ Tô Tri Tri cùng ăn cơm, bước tới giúp Tô Tri Tri cất gọn những thỏi mực nhỏ còn sót .

 

Tuy trong thôn thể tạo mực, nhưng Tô Tri Tri và Tiết Triệt khi dùng mực càng tiết kiệm và trân trọng hơn.

 

Họ tận mắt chứng kiến sự vất vả khi chế mực.

 

Họ mỗi thỏi mực đều là sức lực và mồ hôi của thôn dân, là gạo mà tiểu Tống ca ăn, là những đêm thức trắng ngừng.

 

Ngô Triển tưởng Lương Dân thôn hiểu sự phồn hoa và vật giá bên ngoài, hảo ý giải thích:

 

“Thôn các ngươi từng ăn ở nơi khác lẽ , bán cho giàu một đơn hàng thể bằng trăm đơn hàng bán cho nghèo. Phụ , ở Trường An bên , thứ gì càng đắt thì càng mua. Cho dù tất cả Hắc Sơn Mặc đều đắt, cũng sẽ mua.”

 

Tiết Triệt , hỏi: “Vậy thì giá mực thị trường chẳng sẽ càng ảo hơn ?”

 

Ngô Triển: “Giá cao thì mới kiếm tiền chứ?”

 

Tiết Triệt: “Tạm thời thể, nhưng kế lâu dài.”

 

Tô Tri Tri đặt bút xuống: “Ta thôn thể loại mực đắt nhất thiên hạ .”

 

Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu đáy mắt nàng, đôi mắt nàng sáng trong trẻo:

 

cảm thấy, thể loại mực mà cả thiên hạ đều dùng thì mới là điều phi thường.”

 

 

Loading...