Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 403: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:52:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm nay là đêm nào
Những từng thấy cảnh đều đến ngây .
Bùi Lăng Vân thì quen với phong cách của Tiết Ngọc Thành.
Từ khi về kinh thành, mỗi gặp mặt, đều nghiêm mặt hành lễ, khi hành lễ xong liền khoác vai bá cổ với Bùi Lăng Vân.
Bùi Lăng Vân thể chịu một quyền trắng trợn như ? Chàng cũng đ.ấ.m một quyền n.g.ự.c Tiết Ngọc Thành:
“Bớt nhảm , ngươi đến muộn nhất, lát nữa tự phạt ba chén !”
Tiết Ngọc Thành hào sảng : “Đừng ba chén, ba vò cũng thành vấn đề!”
Bùi Lăng Vân Ngu đại phu.
Ngu đại phu hiểu ý: “Thương thế của Tiết tướng quân quả thật khỏi.”
“Tốt , tối nay chúng cùng uống đổ Tiết tướng quân!” Tần lão đầu ha ha .
Tiết Triệt cũng lượt đến chào hỏi , nhưng y vẫn thiết gọi Bùi Lăng Vân và Ngũ Anh Nương là “bá phụ, dì Anh”.
Y với Bùi Thư, đây khi gặp Bùi Thư, vốn dĩ y quy củ gọi là “Trưởng công chúa”.
Thế nhưng Bùi Thư bảo y và Tri Tri gọi nàng là “dì”.
“A Triệt đến , Tri Tri và Đệ Nhi còn nhắc con khi nào thì đến đấy.” Bùi Thư đối với Tiết Triệt thái độ thiết.
Người tề tựu đông đủ.
Trong sân bày một cái bàn tròn lớn, đó bày đủ các món ăn và rượu ngon.
Ngoài rượu t.h.u.ố.c do Ngu đại phu và Hoa Nhị Nương ủ, còn mấy vò rượu ngon mà Bùi Thư sai mua về.
Mọi năm bọn họ đều ăn uống rượu , cuối cùng mới ăn nguyệt bính và ngắm trăng.
Thế nhưng vì năm nay Tri Tri và những khác đều tự tay xuống bếp nguyệt bính, quyết định đổi thứ tự năm, coi nguyệt bính là món đại tiệc đầu tiên ăn.
Một đĩa nguyệt bính lớn bày thành hình hoa bưng lên.
Trưng bày thì mắt, nhưng khi cầm từng chiếc lên kỹ, sẽ thấy những chiếc bánh trung thu tròn lắm, chiếc thì dẹt, chiếc thì phồng.
Tô Tri Tri và Tiết Triệt cạnh .
Tiết Triệt định cầm một chiếc bánh trung thu lên.
Tô Tri Tri ghé sát , vẻ mặt thần bí:
“A Triệt, lấy chiếc bánh trung thu nào trông phồng hơn một chút .”
Tiết Triệt cảnh giác Tri Tri: “Muội gì?”
“Cái ngon lắm.”
Tô Tri Tri cầm hai chiếc bánh trung thu tròn vo phồng rộp, một chiếc đặt đĩa của , một chiếc đưa cho Tiết Triệt.
Tiết Triệt chiếc bánh trung thu mà ngẩn cả .
Quả thật là tròn và phồng.
Tròn phồng đến mức giống một chiếc bánh, mà như một quả cầu.
Đây gọi là bánh trung thu gì chứ? Chi bằng gọi thẳng là mặt trăng thì hơn.
Một quả cầu giống mặt trăng!
Tiết Triệt thầm nghĩ , xoay định chuồn.
Tô Tri Tri dường như sớm đoán Tiết Triệt sẽ chạy, nhanh tay lẹ mắt tóm lấy y phục của .
“Đừng hòng chạy!”
Tiết Triệt đưa ánh mắt cầu cứu về phía Mộ Dung Đệ bên cạnh: “Huynh!”
Mộ Dung Đệ nghiêm trang : “A Triệt, đây là ban thưởng của công chúa đó.”
Tiết Triệt: “Huynh, cũng nếm thử ——”
“Ôi, nên giúp sư phụ rót rượu .” Mộ Dung Đệ chuồn êm, lướt sang đầu bàn bên .
Tô Tri Tri c.ắ.n một miếng, ăn ngon lành: “Ta thấy ngon mà.”
Tiết Triệt đành hé miệng c.ắ.n một miếng.
Vừa c.ắ.n một miếng, động tác của y khựng .
Y mà, cũng thấy ngon.
Vỏ bánh tan trong miệng, vị thịt muối bên trong lan tỏa.
Hoàn khác với những vị ngọt ngấy từng ăn đây, vị mặn mà thơm ngon khiến mắt y sáng bừng.
Những khác bàn cũng ăn bánh trung thu thịt muối.
Lão Từ dụi dụi mắt: “Ta hình như cầm nhầm, cầm một cái bánh bao .”
Mọi đều bật .
Nghe là hương vị mới do Tri Tri nghĩ , y :
“Ai, chính là thích loại , độc đáo mà chẳng tầm thường! Sau mỗi năm chúng đều bánh trung thu thịt muối!”
Ăn bánh trung thu vị mặn, đương nhiên uống một ngụm rượu thanh liệt để ẩm cổ họng.
Hơn chục cái bát đều rót rượu đầy.
Vầng trăng từ bầu trời đêm đen kịt từ từ dâng lên, xuất hiện trong từng chiếc bát của mỗi .
Tiết Triệt vầng trăng sáng trong bát, phát hiện trăng Trường An và trăng Hắc Phỉ Sơn đều tròn như .
Y với Tô Tri Tri, nhưng Tô Tri Tri cất lời :
“A Triệt mau, Tiết bá bá sắp ôm vò rượu uống !”
Mèo Dịch Truyện
Tiết Ngọc Thành bắt đầu đấu rượu với Bùi Lăng Vân.
Bùi Lăng Vân tửu lượng kém, đây từng thắng Tiết Ngọc Thành.
Bùi Lăng Vân điềm tĩnh: “T.ử Hiên, đêm nay e là khỏi cửa Bùi phủ .”
Dù chỉ uống một hồ, nhưng lưng còn các thôn dân Hắc Phỉ Sơn, tuyệt đối thể chuốc say Tiết Ngọc Thành gục xuống.
Người đến tuổi trung niên, nhưng đôi khi vẫn tâm tính thiếu niên.
“Đến đây!” Tiết Ngọc Thành ôm vò rượu lên.
Cả bàn đều bắt đầu hò reo.
Tiết Triệt ngăn cha , bởi rằng cha y hiếm khi cơ hội thỏa sức phóng túng như .
Đến khi trăng lên đỉnh trời, trong viện bát đĩa ngổn ngang.
Dưới đất là những vò rượu cạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-403.html.]
Rượu Ngu đại phu và Hoa Nhị Nương mang đến cạn, rượu ngon Bùi Xu chuẩn cũng đều hết sạch.
Những uống rượu cũng say gục bàn.
Tô Tri Tri, Tiết Triệt, Mộ Dung Đệ, Khổng Võ, Bùi Xu mấy uống nhiều, chỉ còn họ vẫn tỉnh táo.
Tô Tri Tri thở dài: “Chúng nào uống mấy ngụm , rượu hết .”
Mộ Dung Đệ: “Trong cung và Việt Vương phủ vẫn còn, Tri Tri uống, sai lấy về là .”
Tiết Triệt : “Tiết phủ hẳn cũng , thể hỏi Lý thúc trong phủ của chúng .”
Khổng Võ “a a” khiêng rượu.
Meo~
Sơ Cửu từ ngọn cây nhảy xuống, tiên nhảy lên bàn, nhảy lòng Bùi Xu.
Ánh trăng trong vắt, chiếu lên hoa văn nó cũng trở nên dịu dàng hơn vài phần.
Mà Bùi Xu ôm Sơ Cửu, càng thêm tựa tiên nữ trong trăng.
Nàng ngẩng đầu vầng trăng, bỗng nhiên khẽ cất lời:
“Ta chỗ nào một vò rượu ngon.”
Một khắc .
Mấy trong sân Tiết phủ ngay cạnh.
Một sân bỏ trống từ lâu.
“Dì ơi, đây là viện của đại bá A Triệt đây, lâu ở, ở đây sẽ rượu ?” Tô Tri Tri hỏi.
Vừa nãy Bùi Xu , rượu ngon ở Tiết phủ, tự tìm.
khi Tiết phủ đến hầm rượu, mà đến viện cũ của Tiết Ngọc Trác.
Tiết Triệt và Mộ Dung Đệ cũng đều khó hiểu.
Khổng Võ hề nghi hoặc, lúc nào cũng sẵn sàng ôm vò rượu.
Bùi Xu ôm Sơ Cửu, bước ánh trăng khắp mặt đất đến một gốc mai:
“Ở đây.”
Năm đó một thiếu niên sẽ giúp nàng cất giữ rượu, lén với nàng rằng vò rượu đó chôn gốc mai .
Chàng , đợi lớn thêm chút nữa, sợ cha nữa, sẽ trả rượu cho nàng.
Giờ đây, vẫn là nàng tự đến lấy.
Tiết Triệt, Tô Tri Tri, Mộ Dung Đệ và Khổng Võ cùng đào xuống gốc mai.
Đào sâu chừng nửa thước, quả nhiên đào thứ gì đó.
Một chiếc rương lớn.
Khổng Võ khiêng chiếc rương chỗ đất bằng.
Mấy hiếu kỳ ghé đầu gần.
Bùi Xu đặt Sơ Cửu xuống, đưa tay mở chiếc rương.
Trong rương một vò rượu lớn, bên ngoài vò rượu còn bọc mấy lớp vải.
Cứ như một mấy giỏi giấu rượu, cẩn thận bọc vò rượu hết lớp đến lớp khác.
Khi mở niêm phong, lớp bùn niêm phong ở miệng vò rơi lả tả.
Tô Tri Tri mấy ngửi thấy mùi rượu nồng đậm, trong trẻo mà đượm vị ngọt ngào.
Rượu ủ hảo hạng.
Mộ Dung Đệ: “Trước khi còn nhỏ, từng uống rượu hoa hòe mẫu ủ, hôm nay cuối cùng cũng cơ hội nếm thử.”
Tô Tri Tri : “Rượu thơm thế , nếu thêm một chiếc bánh trung thu thịt muối nữa thì tuyệt hảo.”
Tiết Triệt sai sang Bùi phủ bên cạnh lấy những chiếc bánh trung thu còn ăn hết.
Tô Tri Tri xua tay: “Không cần phiền phức , trèo qua lấy còn nhanh hơn.”
Tô Tri Tri hành động nhanh nhẹn, trèo qua tường, nhảy bóng cây trong Bùi phủ.
Tiết Triệt lấy bát rượu, đặt lên bàn đá bên cạnh.
Họ cứ thế tiếp tục uống rượu thưởng trăng tại đây.
Đến khi rượu rót đầy bát, Tiết Triệt thấy Tri Tri vẫn đến.
Mộ Dung Đệ : “A Triệt, chi bằng xem ?”
Tiết Triệt cũng nghĩ , bước về phía tường.
định nhảy lên tường, thấy đầu Tô Tri Tri nhô lên từ phía tường.
Tô Tri Tri tay cầm một chiếc hộp đựng thức ăn, đưa xuống : “A Triệt, nhận hộp thức ăn , sẽ trèo qua.”
“Được.” Tiết Triệt tự nhiên đưa tay đón.
Tô Tri Tri sấp tường, Tiết Triệt ngẩng đầu tường.
Gió lạnh thổi lay động bóng cây.
Trên mặt thiếu niên sáng tối chập chờn, nụ rạng rỡ.
Bùi Xu bên bàn đá, thu cảnh mắt, chậm rãi mỉm .
Mười bốn tuổi, đúng là độ tuổi nhất.
Lông mi nàng ánh trăng ướt, nhẹ nhàng thanh nhã.
Một bát rượu trôi xuống cổ họng, hương thơm thanh mát của hoa hòe, sự đậm đà của rượu ủ lâu năm.
Thật sự ngon.
Nàng nhịn mà uống thêm hai bát.
Uống đến say nhẹ, bỗng thấy nơi bóng cây lả lướt, một bóng nhiều năm gặp cưỡi trăng mà đến, hỏi:
“Bùi Kiều Kiều, hôm nay là đêm nào, nàng còn nhớ ?”
Giọng trong trẻo, hệt như năm nào.
Bùi Xu uống rượu đến gò má ửng hồng, cũng đáp:
“Ta cũng .”
Con đường nhân thế dài đằng đẵng, lâu, cũng quên mất hôm nay là đêm nào, chỉ nhớ rằng ——
Vò rượu hoa hòe ủ hai mươi bốn năm.