Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 354: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:51:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gian tà và Gian tà
Hách Liên Thuật Xích , mày cau , lướt qua vẻ tàn nhẫn:
“Hai mươi vạn thì ? Chúng vẫn sẽ g.i.ế.c sạch bọn chúng!”
“Đang chờ bọn rùa rụt cổ đó!”
Hách Liên Thuật Xích đây cũng phái xuống phía Nam để tập kích và phản công quân Đại Du.
Thế nhưng khu vực ngoại ô kinh thành như thể đặt chốt chặn và bẫy rập, những Hồ nhân phái thể gặp quân Đại Du, cũng thể trở về.
Đồng thời, Hồ nhân khi bày trận nghiêm chỉnh chờ đợi mấy ngày, quân Đại Du cũng tấn công.
Cứ giày vò một phen như , ngược khiến khí thế của đại quân Hồ nhân suy yếu mấy phần.
Hách Liên Thuật Xích cầm lấy cung tên, khoác lên chiến bào, triệu tập tất cả các tướng lĩnh đang ở trong cung thành.
Họ cũng chia quân hai đường, đón đ.á.n.h từ phía Nam và Bắc.
Đại kỳ của Thiết Lặc Hãn cao ngất, tiếng trống trận như sấm rền.
Hách Liên Bác Nhật đưa họ khỏi thành.
Hách Liên Bác Nhật cũng mặc áo giáp, nhưng Hách Liên Thuật Xích để nghênh chiến:
“Bác Nhật, con hãy ở trong thành Trường An.”
“Người Đại Du nhiều quỷ kế, dẫn binh xuất thành, nếu trong thành trấn giữ, yên tâm. Con hãy giữ vững thành Trường An, đợi trở về.”
Hách Liên Thuật Xích đeo cung tên lên lưng, vẻ lo lắng trong mắt con trai, nhắc nhở thêm một câu:
“Đi bắt Hách Đình Phương và những kẻ đó cung.”
“Vâng, mẫu .”
Hách Liên Bác Nhật nghĩ rằng những Đại Du quy hàng trong thành Trường An còn mối đe dọa nào.
vì mẫu , sẽ theo.
Hách Liên Thuật Xích và các tướng lĩnh dẫn quân xuất thành.
Hách Liên Bác Nhật phái “mời” Hách Đình Phương, Phó Thiên và một nhóm quan Đại Du quy hàng cung.
Một mấy hợp tác, khi đưa cung đều run rẩy cả hai chân.
Phó Thiên ngừng nuốt nước bọt, những lớp mỡ thừa đều rung lên bần bật.
Họ sợ Hồ nhân lúc sẽ trút giận lên .
Bởi lẽ Hồ nhân tàn bạo, g.i.ế.c đơn giản như giẫm c.h.ế.t một con kiến.
Hơn nữa, bây giờ họ vô cùng hối hận vì đó lời quỷ quái của Hách Đình Phương mà ở kinh thành.
Tuy phú quý trong hiểm nguy mà tìm cầu, nhưng thế thì quá hiểm !
Những Hồ nhân nghĩ gì nấy, gì lý trí logic nào đáng kể?
Trong đám , sắc mặt Hách Đình Phương là bình tĩnh nhất.
Nếu là đây, Phó Thiên cùng những khác thấy Hạ Đình Phương bình tĩnh như còn thể tự an ủi rằng cả.
họ Mộ Dung Minh Hồ nhân g.i.ế.c hại.
Đi thì sống sờ sờ, khiêng thì là một cỗ thi thể.
Hạ Đình Phương đúng là kẻ điên, cháu ngoại g.i.ế.c, mà còn đưa cháu gái ngoại đến bên Hồ nhân bầu bạn.
Ai cũng là gian thần, nhưng gian thần và gian thần cũng khác biệt.
Phó Thiên cùng những khác cảm thấy thể điên cuồng như Hạ Đình Phương .
Hách Liên Bác Nhật bắt tất cả những đó Trường Sinh Điện, bên ngoài điện phái binh lính trọng trùng canh gác:
“Hiện tại tình hình bên ngoài khẩn cấp, mẫu lo lắng các vị gặp nguy hiểm, nên thỉnh mời cung tránh nạn một chút.”
Giờ đây Hách Liên Bác Nhật chuyện cũng vòng vo hơn, thậm chí còn cho nô bộc dâng lên cho , hệt như lễ nghi tiếp đãi của Đại Du.
Những điều đều là y dần dần học khi tiếp xúc với Mộ Dung Uyển.
Hách Liên Thuật Xích khinh thường đủ thứ của Đại Du, nhưng Hách Liên Bác Nhật khá thích.
Y càng tiếp xúc với Mộ Dung Uyển, càng cảm thấy văn hóa Đại Du hấp dẫn, thể khiến việc trở nên mắt.
“Các vị xin mời dùng .”
Hách Liên Bác Nhật dáng nâng tay.
hầu hết bên đều biến sắc, ai dám uống.
Trước đây khi Hách Liên Thuật Xích cho họ cung, nước còn chẳng thèm cho họ uống một ngụm.
Bây giờ đột nhiên bảo họ uống , ai mà trong vấn đề gì.
Hạ Đình Phương vén nắp lên, định giả vờ uống một ngụm.
khi mở nắp , ông khỏi khựng .
Trong chén một nắm lá xanh, gần nửa chén, là nước sôi nóng hổi trực tiếp dội lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-354.html.]
Thật đáng tiếc cho chén ngon .
Không gian Trường Sinh Điện rộng lớn, Hách Liên Bác Nhật nhốt tất cả những bắt cùng gia quyến của họ đây.
Rất ít gia quyến, những kẻ khi đầu hàng gửi già trẻ trong nhà hết, nhiều lắm cũng chỉ còn hai thất bên cạnh.
Mèo Dịch Truyện
Chỉ Hạ Đình Phương một nữ nhi và cháu gái ngoại ở đây.
Tuy nhiên, hiện tại Mộ Dung Uyển hiển nhiên đang ưu đãi.
Những khác đều phía , chỉ Mộ Dung Uyển bên cạnh Hách Liên Bác Nhật.
Hách Liên Bác Nhật nhẹ giọng an ủi nàng:
“Uyển Nhi, nàng đừng sợ, đợi tình hình bên ngoài hơn, các nàng thể rời cung, sẽ gì các nàng .”
Dưới ánh mắt của Hách Liên Bác Nhật, Mộ Dung Uyển hào phóng cầm chén uống một ngụm, đó ngẩng đầu mỉm :
“Bác Nhật, sợ. Ta thấy ngươi , ở đây yên tâm.”
“Chỉ là trong lá để quá nhiều, nước pha quá nóng, vị sẽ chát đắng.”
Hách Liên Bác Nhật: “Ta sẽ cho pha .”
Mộ Dung Uyển động tác dịu dàng đặt chén xuống: “Không cần .”
“Bác Nhật, hôm nay vẫn thể theo ngươi học cưỡi ngựa b.ắ.n cung ?”
Trong mắt Mộ Dung Uyển y ánh lấp lánh,
“Dạo ở nhà cũng tập b.ắ.n cung, ngươi thể xem tiến bộ ?”
Ánh mắt Hách Liên Bác Nhật từ mắt Mộ Dung Uyển chuyển sang tay nàng.
Tay Mộ Dung Uyển vẫn trắng trẻo mảnh mai, nhưng đầu ngón tay băng bó, chút vết thương.
Hách Liên Bác Nhật nắm lấy tay Mộ Dung Uyển:
“Tay nàng ?”
Những trong điện thấy Hách Liên Bác Nhật trực tiếp động chạm như , mà Mộ Dung Uyển vẫn phản ứng gì, ánh mắt đều chút phức tạp.
Bàn tay mềm mại của Mộ Dung Uyển đặt trong tay Hách Liên Bác Nhật, rút :
“Không cả, chỉ là khi ở nhà luyện tập, tay chút đau. Bác Nhật, thể b.ắ.n cung giỏi hơn, như về thể cùng ngươi săn như lời ngươi .”
Nửa câu đầu, Mộ Dung Uyển dối.
Từ khi Mộ Dung Minh g.i.ế.c, Mộ Dung Uyển cho dựng bia b.ắ.n trong sân, mỗi ngày đều luyện tập b.ắ.n cung.
Cung thuật của nàng còn xa mới gọi là tinh xảo, nhưng trong thời gian ngắn, độ chuẩn xác và tầm b.ắ.n đều cải thiện rõ rệt.
Hồi nhỏ thể lực nàng , thích theo học võ ở Lễ Hòa Điện, luôn xin nghỉ về nhà học múa kiếm.
Nàng là thực sự học thuật xạ ngự, chỉ là đây thấy , mất mặt, nên bao giờ học.
Hiện tại, nàng thực sự học .
Từ đến nay, chỉ cần nàng học điều gì, nàng nhất định sẽ .
Hách Liên Bác Nhật: “Có gì khó ? Lát nữa sẽ cho dựng bia ở ngoài, chúng thể luyện tập ở ngoài điện.”
Hách Nghiên cũng ở một góc, im lặng thu mắt tương tác của hai phía .
Đây là đầu tiên nàng tận mắt chứng kiến con gái ở bên cạnh Hồ nhân.
Thái độ của Uyển Nhi thật tự nhiên, thật mật.
dù cũng là con gái ruột do nàng sinh dưỡng, nàng liếc mắt một cái cũng thể sự nhẫn nhịn và giả dối của Uyển Nhi.
Hiện giờ trong ngoài đều Hồ nhân canh gác, Hách Nghiên thể và cũng dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nàng từng là một hai ở hậu trạch vương phủ, nhưng tất cả khả năng của nàng cũng chỉ giới hạn trong hậu trạch.
Hách Nghiên lúc duy nhất may mắn chính là Minh nhi ở đây.
Trước đó lâu, Hạ Đình Phương với Hách Nghiên rằng Mộ Dung Minh đưa xuống phía Nam, đến bên cạnh Mộ Dung Tuân.
Hách Nghiên ban đầu còn vui lắm, cảm thấy bên ngoài kinh thành hỗn loạn như , phụ cũng một lời trực tiếp đưa .
Hiện tại, Hách Nghiên tình cảnh , trong lòng ngược thở phào nhẹ nhõm.
Bia b.ắ.n ngoài Trường Sinh Điện dựng xong.
Hách Liên Bác Nhật dẫn Mộ Dung Uyển ngoài Trường Sinh Điện b.ắ.n cung.
Hách Liên Bác Nhật mới mười lăm tuổi, kinh nghiệm chinh chiến nhiều, nay ở xứ quân địch kẹp công, y thật trong lòng cũng chút hoảng sợ.
Mẫu bảo y ở trong thành Trường An trông coi, nhưng y thể tĩnh tâm .
Bây giờ cùng Mộ Dung Uyển b.ắ.n cung, tay việc gì đó để , ngược sẽ cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Dưới ánh mặt trời, đầu mũi tên phản chiếu ánh sáng sắc lạnh.
Hách Liên Bác Nhật kéo cung như vầng trăng tròn.
Hú —