Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 279: --- Sẽ không ghen tỵ lũ kiến hôi
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:49:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng mấy chốc, ba cô nương linh động xuyên qua rừng hạnh hoa đến.
Tô Tri Tri bước tới nhặt chiếc diều: “May quá, hỏng, vẫn thể tiếp tục thả.”
Viên Thải Vi thấy trong đình, nhận Mộ Dung Uyển và Triệu Mạt.
Triệu Mạt bước : “Viên tỷ tỷ, hóa là các tỷ đang thả diều .”
Mộ Dung Uyển khi thấy chiếc diều thì ngạc nhiên .
Sao thật sự thả diều hôm nay chứ?
Thả diều thì chạy, nhanh, váy áo, tóc tai, trang sức đều sẽ xộc xệch, nếu đổ mồ hôi thì càng xí hơn.
Cô nương nhà nào tự mất mặt ngày hôm nay? Chẳng lẽ nhà dạy dỗ ?
Đến khi thấy Viên Thải Vi, trong lòng nàng liền hiểu .
Nữ nhi nhà Viên tướng quân học võ quán, trách .
Viên Thải Vi để ý đến ánh mắt đ.á.n.h giá của Mộ Dung Uyển, đang giới thiệu với Triệu Mạt và Kỳ Vân các nàng:
“Đây là Tri Tri, nữ học sinh đầu tiên của võ quán chúng , đây là Thanh Nịnh, biểu tỷ của Tri Tri.”
Tô Tri Tri khen Triệu Mạt: “Hạnh hoa trong phủ các vị nở thật , còn nhiều và hơn cả những gì thấy khi cưỡi ngựa ở ngoại ô kinh thành .”
Triệu Mạt : “Rừng hạnh hoa là do Tằng Tổ phụ xây dựng, chăm sóc trong phủ chúng nhiều năm .”
Triệu Mạt giới thiệu các cô nương khác cho Tô Tri Tri và Cố Thanh Nịnh, đến khi giới thiệu Mộ Dung Uyển, Mộ Dung Uyển chỉ khẽ gật đầu, rõ ràng ý định trò chuyện.
Mộ Dung Uyển tên Tô Tri Tri liền là ai.
Nàng đương nhiên về những kỳ tích lẫy lừng của tiểu hùng Tô Tri Tri đ.á.n.h hổ, còn cha nàng Hách Nhân phong một chức quan nhàn tản, nhưng điều cũng thể đổi sự thật rằng Tô Tri Tri xuất thương gia, hơn nữa quê nhà ở Lĩnh Nam hẻo lánh.
Mộ Dung Uyển giờ đây còn ngạc nhiên khi Kỳ Vân thể đến dự tiệc hạnh hoa nữa, bởi vì ngay cả nữ nhi nhà thương gia như Tô Tri Tri cũng thể đến!
Minh Quốc Công phu phụ lú lẫn ư?
Kỳ Vân đó còn hổ đỏ mặt, giờ thấy Viên Thải Vi và Tô Tri Tri, tâm trạng bình hơn chút:
“Ta ở nhà ca ca về chuyện võ quán, công phu của các tỷ lợi hại. Hơn nữa, các tỷ còn xinh .”
Những đang trong đình đều ngay lập tức thấy Tô Tri Tri.
Nàng son phấn, trâm cài và xiêm y cũng cầu kỳ, nhưng đôi mắt lấp lánh gợn sóng, phản chiếu vẻ rực rỡ và dịu dàng của cả mùa xuân.
Thật sự .
Kỳ Vân Tô Tri Tri, ngưỡng mộ : “Nếu cũng xinh như các tỷ thì mấy.”
Mũi của nàng to, tròn xoe, giống như củ cải.
Mỗi soi gương, nàng đều chằm chằm mũi lâu, cảm thấy thật ngốc thật .
Mèo Dịch Truyện
Thế nhưng nàng thấy mũi Tô Tri Tri liền thấy , thanh tú.
Tô Tri Tri đặt diều xuống, nghiêm túc Kỳ Vân :
“Mẫu , thiếu nữ mười mấy tuổi ai là xinh , nếu ngươi thấy , nhất định là ngươi phát hiện điểm xinh của thôi.”
Viên Thải Vy cũng : “Ta thấy mũi của ngươi đáng yêu, như quả đào .”
Kỳ Vân cúi đầu xuống, mặt đỏ bừng.
Lần vì hổ, mà là vì ngượng ngùng.
Mộ Dung Uyển những lời đó, chỉ thấy đó là những lời khách sáo.
Không thì là , chẳng lẽ tự phát hiện ?
Tuy nhiên công bằng mà , Mộ Dung Uyển cũng thấy Tô Tri Tri sinh xinh xắn đáng yêu.
Mộ Dung Uyển hề ghen tị, bởi vì chim hồng hộc bay cao sẽ ghen tị với kiến đất.
Giữa phận của họ một vực sâu thể nào sánh bằng .
Cố Thanh Nịnh cạnh Tô Tri Tri lời nào, nhưng khóe mắt vẫn luôn liếc các tiểu thư thế gia ăn mặc quý phái.
Hôm nay nàng xem như thật sự mở mang tầm mắt.
Nàng gặp những quý nữ thực sự của Trường An thành, khác xa với những gia đình phù phiếm ở Lĩnh Nam.
Các quý nữ ở đây ngả nghiêng, cũng khom lưng gù gật.
Thân hình các nàng thon thả thẳng tắp, váy vương bụi, tay áo lộ cổ tay; khi vạt váy xộc xệch, trâm cài rung rinh; hở răng, giận hiện nét.
Quý nữ ở đây cũng sẽ đeo đầy đầu những món trang sức vàng nặng nề, tục tằn.
Trên eo các nàng ngọc phỉ thúy, đầu minh châu bảo thạch, kiểu dáng tinh xảo độc đáo, mỗi một kiểu hoa châu, hề trùng lặp.
Cố Thanh Nịnh vẫn yên lặng đó, nhưng học theo khác thẳng lưng, hai tay đan đặt đầu gối.
Trong lòng nàng vô cùng may mắn, sáng nay khi cửa, thím dâu bảo nàng đeo một chiếc vòng tay vàng thô to để vẻ bề thế, nhưng nàng vội nên đeo.
lúc mấy tỳ nữ đến thỉnh:
“Lão phu nhân chúng cảnh sắc hôm nay , nếu các tiểu thư nhã hứng, thể đến Vọng Thư Các vẽ một bức tranh hoa hạnh ngày xuân.”
Ai nấy đều mang vẻ mặt đoán .
Quả nhiên là , chắc chắn sẽ màn , các tài nghệ khác , thế nào cũng để thể hiện một phen.
Viên Thải Vy chỉ vẽ bản đồ địa hình học trong lớp của Hùng Bác Sĩ, thế là nàng hỏi Cố Thanh Nịnh và Tô Tri Tri:
“Các ngươi vẽ ?”
Cố Thanh Nịnh Tô Tri Tri.
Tô Tri Tri ăn xong chiếc bánh hạnh hoa trong tay, sốt sắng :
“Đi chứ, từ nhỏ thích vẽ tranh .”
Bên nữ quyến đang đàn cầm, vẽ tranh, trò chuyện thì bên nam khách cũng vui vẻ hòa nhã.
Bên hồ nước, hồ nước còn chia một dòng suối uốn lượn, chảy qua một đình nhỏ tên là “Lưu Thưởng”.
Các nam t.ử đặt chén rượu lên dòng nước, nó trôi theo dòng, trôi đến mặt ai thì đó ngâm thơ.
Hách Nhân cũng ở trong đó, chơi một lúc .
Ai nấy đều Hách Nhân là từ thôn quê Lĩnh Nam đến, thấy y liền cố ý nhiệt tình gọi y đến chơi cùng.
Bề ngoài nhiệt tình, nhưng trong lòng mang ý xem kịch vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-279-se-khong-ghen-ty-lu-kien-hoi.html.]
Họ đều Hách Nhân là từ Lĩnh Nam đến, mấy năm nay tuy giỏi việc cho Hoàng thượng, nhưng gặp chuyện phong nhã như thế , chắc chắn sẽ gây trò .
Thế nhưng Hách Nhân chơi mấy vòng cũng hề mất mặt.
Họ chơi ít trò, hành tửu lệnh, đoán đố, khúc thủy lưu thướng, Hách Nhân đều thể miễn cưỡng tiếp lời.
Mặc dù câu trả lời của Hách Nhân cũng xuất sắc, đều là những câu tầm thường và đơn giản, nhưng cũng vượt xa dự đoán của nhiều .
Hơn nữa Hách Nhân dường như cái gì cũng một chút, khi chuyện với y, thoải mái, một chút cũng nhàm chán.
Họ chỉ thể cảm thán, xem ăn đầu óc thì ở các phương diện khác cũng sẽ quá ngu xuẩn.
Người chơi nhất trường là Cung Thân Vương Mộ Dung Tuân.
Ngài khi còn trẻ, khi thành thích và giỏi những thứ , văn chương nghiêm túc thì , nhưng thi từ bàn rượu thì ngài tùy ý ứng biến.
Mộ Dung Tuân những năm nay luôn uống rượu bên ngoài phủ, những trò chơi bên ngoài cũng ngoài những thứ .
Có quen cố ý trêu chọc câu đố khó cho Mộ Dung Tuân, gần đến lượt Mộ Dung Tuân thì đổi miệng đề nghị chơi tách chữ lệnh:
“Chữ ‘Phẩm’ ba chữ ‘Khẩu’, chữ ‘Thủy’ và ‘Dậu’ thành chữ ‘Tửu’, khẩu khẩu khẩu, mời quân cạn thêm chén rượu.”①
“Người tiếp theo đến Cung Thân Vương , nào!”
Mộ Dung Tuân dậy, cần suy nghĩ, tùy miệng đáp:
“Chữ ‘Oanh’ ba chữ ‘Xa’, chữ ‘Dư’ và ‘Đẩu’ thành chữ ‘Tà’. Xa xa xa, viễn thượng hàn sơn thạch kính tà.”②
Mọi vỗ tay ầm ĩ khen ngợi:
“Cung Thân Vương bàn rượu quả là phong thái giảm năm nào…”
“Ngươi đừng quên, khi chúng còn nhỏ, Cung Thân Vương khiến ít giai nhân thầm thương trộm nhớ, lương duyên khó dứt ha ha ha…”
Nụ của Mộ Dung Tuân thêm vài phần cứng nhắc.
Giữa tiếng tâng bốc và đùa, Hách Nhân đang đột nhiên trầm mặc siết chặt chén rượu, cúi đầu uống nửa chén rượu.
Lão Quốc Công dẫn ha hả tới:
“Các ngươi nhã hứng vẽ một bức tranh ?”
Có : “Chúng đều thành , vẽ nữa, để các tiểu lang thành hôn vẽ .”
Những lớn tuổi hơn đều việc vẽ tranh là vì cái gì.
Sau khi nam nữ hai bên vẽ xong, trong phủ Quốc Công sẽ trao đổi các bức tranh của hai bên, mang đến phía đối phương để trưng bày.
Nếu thấy bức tranh nào ưng ý, thì sẽ để ý xem vẽ là ai, chừng sẽ dẫn đến một đoạn giai thoại.
Lão Quốc Công: “Tốt , các ngươi vẽ tranh, lát nữa khi phẩm bình thưởng thức thì nể mặt đến xem đó.”
Mộ Dung Tuân và những khác tiếp tục hành tửu lệnh.
Trong lúc đó còn vì trò chơi mà đổi chỗ vài .
Mộ Dung Tuân cạnh Hách Nhân.
Mộ Dung Tuân nghĩ đến việc Hách Nhân chỉ một cô con gái, liền hỏi:
“Hách đại nhân hôm nay mang con gái đến ?”
Hách Nhân: “Nội t.ử và tiểu nữ đều đến.”
Mộ Dung Tuân gật đầu: “Nếu bản Vương nhớ nhầm, con gái nhà ngươi cùng với một đôi con trai con gái của bản Vương đều cùng tuổi. Năm tháng trôi thật nhanh, đám trẻ chớp mắt lớn thế , nên bàn chuyện hôn sự thôi.”
Mộ Dung Tuân cảm khái một phen.
Hách Nhân phụ họa, vẻ mặt chút tình cảm, chỉ :
“Tại hạ thấy con gái còn nhỏ, tạm thời tính đến chuyện nghị .”
Mộ Dung Tuân lắc đầu, trong lòng nghĩ Hách Nhân vẫn hiểu cách của giới quý tộc ở kinh thành.
Nếu sớm nghị , những công t.ử tài giỏi và khuê nữ xuất sắc sẽ khác đặt mất.
Mộ Dung Tuân cảm thấy chuyện với Hách Nhân cũng thông, liền thêm nữa.
Y xa xa thấy bóng lưng con trai Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn cùng vẽ tranh, trong lòng thoáng chút an ủi.
Đợi đến khi định , đứa con hỗn xược lẽ sẽ chín chắn hơn một chút.
Ở phía xa.
Gió thổi qua những đóa hoa hạnh, mấy cánh hoa trắng hồng bay lả tả, chầm chậm rơi xuống.
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn giẫm bẹt những cánh hoa đất, bước một tiểu đình.
Hạ Văn Hàn mười bốn tuổi, hình cao lớn hơn nhiều, vài phần dáng dấp trưởng thành.
Mà Mộ Dung Minh mười ba tuổi thấp hơn một đoạn, hình như vẫn đến lúc y trổ giò.
Tuy lớn hơn mấy tuổi, nhưng tâm tính của hai chẳng thấy trưởng thành chút nào.
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn độc chiếm một tiểu đình để vẽ tranh.
Hai đang “mật mưu”.
Mộ Dung Minh cầm bút hỏi: “Ngươi chắc chắn Tô Tri Tri hôm nay cũng đến chứ?”
Hạ Văn Hàn khẳng định: “Tuyệt đối sai, tận mắt thấy cả nhà họ đến. Cả Viên Thải Vy cũng đến.”
Mộ Dung Minh hừ một tiếng: “Mụ hổ cũng đến xem mắt nghị ? Xem chúng cho nàng chút màu sắc để tay.”
Hạ Văn Hàn hoảng sợ: “ đây chúng chẳng là chọc nàng ?”
“Đó là mặt khác chọc, chỉ cần khác là !”
Mộ Dung Minh nghĩ đến liền nghiến răng nghiến lợi.
Ở võ học quán, đều bảo vệ Tô Tri Tri, nếu y chọc Tô Tri Tri, những Chu Tế Tửu sẽ tìm y gây phiền phức, Tô Tri Tri và Viên Thải Vy còn thể lợi dụng cơ hội học tập giao lưu để đ.á.n.h y.
Ba năm nay, y ở võ học quán “nhẫn nhục chịu đựng”, khó khăn lắm mới luyện chút công phu, nhưng vẫn là Tô Tri Tri và Viên Thải Vy đ.á.n.h cho mà .
Người Tô Tri Tri xinh , Mộ Dung Minh thế nào cũng chỉ thấy Tô Tri Tri vẻ mặt hung tợn.
Tô Tri Tri ở võ học quán nổi bật như , hôm nay cứ để nàng mất mặt !
“Chúng vẽ tranh tên, ai mà là chúng vẽ?”
“Mụ hổ nghị ? Hôm nay để nàng ngẩng đầu lên , gả nổi, cả đời lão cô nương!”