Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 264: --- Chép thơ
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:49:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tri Tri hạ bút sớm, nhanh, một mạch liền mạch.
Mộ Dung Chân suy nghĩ một lát cũng hạ bút.
Ninh An bắt đầu chau mày suy nghĩ, liếc bài thơ Tô Tri Tri , linh quang lóe lên, cũng hì hì mà động bút.
Mộ Dung Chân : "Hồ quang thu nguyệt lưỡng tương hòa, đàm diện vô phong kính vị ma." ① (Ánh hồ trăng thu đôi vẹn hòa, mặt đầm gió gương mài.)
Mèo Dịch Truyện
Ninh An : "Xuân thủy bích vu thiên, họa thuyền thính vũ miên." ② (Nước xuân biếc hơn trời, thuyền hoa mưa ngủ.)
Còn Tô Tri Tri thì :
"Tiểu oa xanh tiểu đĩnh, thâu thái bạch liên hồi. Bất giải tàng tung tích, phù bình nhất đạo khai." ③ (Bé con chèo thuyền nhỏ, lén hái sen trắng về. Chẳng giấu dấu vết, bèo tấm một vệt mở.)
Mộ Dung Chân đặt bút xuống, bài thơ Ninh An , liền :
"Bài thơ Hoàng tỷ chép chữ 'hồ'."
Ninh An nhướng mày: "Trương Thái Phó lấy 'hồ' đề, chứ nhất định chữ 'hồ'. Trương Thái Phó, đúng ?"
Trương Thái Phó gật đầu.
Mộ Dung Chân : "Chữ của hoàng tỷ, vẫn như cũ."
Chữ của Ninh An thật thể là kết cấu chỉnh tề, nhưng khi nàng , nét bút luôn phân biệt nặng nhẹ, cũng nét bút sắc sảo.
Trông như một ngôi nhà ghép từ vài khúc gỗ.
Ninh An trừng mắt Mộ Dung Chân: "Chữ của cũng hơn, Tri Tri còn hơn nhiều!"
Mộ Dung Chân vui, vòng qua Ninh An, xem chữ Tô Tri Tri .
Vừa , sững sờ.
Nét bút trôi chảy, chút vướng víu.
Nét sổ thẳng tắp, nét phẩy nét mác trải rộng, thậm chí còn vài phần phong thái của chữ Trương Thái Phó.
Ở Trường An nhiều văn nhân tìm cách học chữ Trương Thái Phó, nên hiện tại ở Trường An, chữ giống Trương Thái Phó hề hiếm lạ.
Mộ Dung Chân ngờ rằng, một nha đầu đến từ Lĩnh Nam như Tô Tri Tri cũng ?
Mộ Dung Chân còn kịp hỏi nghi vấn trong lòng, Trương Thái Phó mở miệng :
"Chữ của Tô cô nương học từ ?"
Trương Thái Phó chú ý từ khi Tô Tri Tri bắt đầu .
Chữ của Tô Tri Tri vài phần giống chữ của ông, càng vài phần giống —
Trương Thái Phó dám nghĩ tiếp.
"Ta học chữ từ cha, cha ông từng bỏ nhiều tiền mua bút của Trương Thái Phó." Tô Tri Tri giải thích, "Chúng theo bút mà luyện."
Tô Tri Tri lẽ nghĩ đến việc Trương Thái Phó sẽ hỏi như , dù đây Tiết Triệt cũng vài .
Nàng cũng Trương Thái Phó từng dạy cha.
cha từng , phận cả nhà bọn họ giữ bí mật, thể để kinh thành .
Ánh mắt Trương Thái Phó phức tạp, xen lẫn sự cô đơn và ngạc nhiên.
Cô đơn vì nhớ đến học trò năm xưa.
Ngạc nhiên vì, cô bé mắt , chỉ tự luyện theo bút mà thôi, thể luyện đến .
Ông bút của bên ngoài giá trị ngàn vàng, tranh mua, nhưng ai bắt chước bút của ông cũng thể luyện chữ .
Ông tự tay dạy dỗ Thái t.ử mấy năm, gần như từng nét từng nét chỉ dẫn từng chi tiết, mà chữ của Thái t.ử cũng chỉ thể luyện đến trình độ hiện tại.
"Tô cô nương thông minh hơn , chữ , vì đến thư viện sách, thi nữ quan? Lại Võ học quán?" Giọng Trương Thái Phó chút tiếc nuối.
Như thể đang hỏi nên cầm bút, vì cầm kiếm?
Tô Tri Tri: "Trương Thái Phó, cha vốn cũng đưa đến thư viện. thích tập võ, thích chữ. Cha để những việc thích."
Ánh hồ lấp lánh phản chiếu trong mắt Tô Tri Tri, lấp lánh sáng ngời.
Ninh An kéo tay Tô Tri Tri: "Trương Thái Phó thấy công phu của Tri Tri , Tri Tri thể đ.á.n.h hổ đó. Công phu của nàng còn lợi hại hơn chữ nhiều."
Ninh An mang vẻ mặt tự hào.
Trương Thái Phó thấy hai cô bé tươi sáng, cũng vuốt râu :
"Xem Tô cô nương văn võ song . Nếu Tô cô nương ý học văn, lão phu cũng thu Tô cô nương học trò."
Mộ Dung Chân bên cạnh càng lúc càng sa sầm nét mặt.
Con gái nhà tiểu môn tiểu hộ, cần gánh vác trọng trách, tương lai cũng gả nhà cao cửa rộng chủ mẫu, đương nhiên học gì thì học đó.
Nàng chẳng qua chỉ chữ hơn một chút, Trương Thái Phó mà thu nàng đồ .
Trương Thái Phó như , chẳng khác nào đồng ý lời của Ninh An, cho rằng còn bằng Tô Tri Tri.
Mộ Dung Chân mím môi: "Phụ hoàng triệu Tô cô nương cung ở mấy ngày nhỉ? Tô cô nương nhớ nhà ?"
Tô Tri Tri: "Dân nữ nhớ nhà, nhưng buồn, trong cung, Huệ Phi nương nương cùng Ninh An công chúa đối đãi với dân nữ đều ."
Mộ Dung Chân gì thêm với Tô Tri Tri, sang Trương Thái Phó :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-264-chep-tho.html.]
"Trương Thái Phó, cô mệt , thể về Đông Cung ?"
"Về Đông Cung?"
Trương Thái Phó cảm thấy thời tiết như dạo bên ngoài thật , suy nghĩ cũng thông suốt hơn.
nghĩ đến Thái t.ử mới khỏi bệnh, ông cũng tiện từ chối, đành : "Nếu Thái t.ử khỏe, thì về Đông Cung ."
Một đoàn rời .
Ninh An và Tô Tri Tri vui vẻ tiếp tục chơi ở Trầm Hương Các.
Mộ Dung Chân thích ngoài, nhưng các nàng thì thích chơi bên ngoài.
Hai cho cá ăn, thì thầm nhỏ.
Ninh An: "Hắn đột nhiên hỏi nàng nhớ nhà , chắc chắn vấn đề."
Tô Tri Tri: "Hắn chắc là gặp , khỏi cung."
Ninh An: "Chắc chắn là ! Nói chừng bậy bạ mặt phụ hoàng nữa."
Ninh An nghĩ đến chuyện Tô Tri Tri sẽ khỏi cung, lòng chút lưu luyến.
Tô Tri Tri véo véo cằm : "Lần , nếu gặp , sẽ giúp nàng trút giận."
Ninh An: "Nàng gì?"
Tô Tri Tri ấn chặt chiếc ná cao su bằng sắt trong lòng: "Chúng b.ắ.n chim."
…
Mộ Dung Chân thành bài vở một ngày ở Đông Cung, bước về phía Phúc Thọ Cung.
Thái hậu sai đến Đông Cung, bảo Thái t.ử nếu rảnh rỗi thì ghé qua một chuyến, xem tình hình của .
Mộ Dung Chân thật sự khỏi bệnh.
Sau khi Minh Đăng đại sư đến, ngày hôm cảm thấy đỡ hơn nhiều, hai ngày nay càng thêm thần thanh khí sảng so với .
Điều khó chịu duy nhất là, vẫn còn bồn chồn, nóng nảy.
Trước đây phiền muộn, nóng nảy, cứ nghĩ là do đau đầu.
giờ đầu còn đau nữa, khi gặp chuyện như ý vẫn thấy phiền muộn, nóng nảy, như thể thành thói quen.
Chuyện xảy bên hồ hôm nay khiến mấy vui vẻ.
Những dường như đều hề ý thức y mới là Thái tử.
Ninh An đối với y bất kính, Tô Tri Tri mặt chút vẻ kính sợ, ngay cả Trương Thái phó cũng màng danh dự của y.
Mộ Dung Trăn mặt càng lúc càng căng thẳng.
Rắc!
Trên đỉnh đầu dường như vật gì đó nổ tung.
Mộ Dung Trăn ngẩng đầu, vài chú chim giật bay khỏi cành cây, hoa lá đầu xào xạc rơi xuống mặt y, dường như còn lẫn cả một ít bụi phấn.
Hắt xì ——!
Mộ Dung Trăn cảm thấy mũi họng ngứa ngáy, liền hắt mấy cái.
“Kẻ nào? Dám cả gan kinh động Thái t.ử điện hạ!” Cung nhân bên cạnh giận dữ hỏi.
“Bổn công chúa!” Ninh An và Tô Tri Tri từ góc tường rẽ , tay mỗi cầm một chiếc ná cao su.
Ninh An: “Đây chẳng Thái t.ử ? Thật trùng hợp, và Tri Tri đang b.ắ.n chim, ở đây?”
Mộ Dung Trăn: “Ngươi ——”
“Ta ?” Ninh An giành , “Ngươi đừng oan uổng b.ắ.n trúng ngươi, đều đang đấy thôi.”
Mộ Dung Trăn trách mắng Ninh An và Tô Tri Tri trái với quy củ trong cung, nhưng gương mặt vốn đang căng thẳng tự chủ mà lộ ý :
“Ha ha ha ha ha…”
Cung nhân bên cạnh: ?
Tô Tri Tri: “Thái t.ử cái gì?”
Mộ Dung Trăn y một chút cũng , nhưng mở miệng, cổ họng và lồng n.g.ự.c đều ngứa ngáy, kìm chế mà bật một tràng :
“Cô … ha ha ha ha ha…”
Mộ Dung Trăn: ……
Ninh An: “Thái t.ử cứ từ từ mà , và Tri Tri vẫn còn bận.”
Nói đoạn, Ninh An và Tô Tri Tri rời .
Tô Tri Tri , mặt lộ nụ .
Hai má ánh phản chiếu của tường đỏ cũng ửng hồng.
Thuốc bột mà Hoa tỷ tỷ ban cho thật hữu dụng.