Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 245: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:49:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ly Gian Kế
Khi gà gáy canh một, Hạ Đình Phương mở mắt.
Trời còn sáng hẳn, những vì lụi tàn sắp biến mất, chân trời hé một tia trắng mờ.
Hắn dậy từ sập trong thư phòng, đầu choáng váng.
Đêm qua ngủ ở thư phòng.
Mỗi khi chuyện phiền lòng, đều ở thư phòng một qua đêm.
Bởi vì sẽ mất ngủ, sẽ phiền muộn, sẽ mất kiểm soát, mà thích để lộ mặt của mặt khác.
Hắn hy vọng vĩnh viễn là dáng vẻ vững như bàn thạch.
Đêm qua, vốn ngủ , định cứ thế chờ Chừu lão quỷ đưa trở về bẩm báo tình hình, nhưng đó từ lúc nào ngủ say.
Dù đầu óc mơ màng, nhưng ý thức tỉnh táo, phản ứng đầu tiên của Hạ Đình Phương là Chừu lão quỷ trở về suốt một đêm.
Nếu trở về, Chừu lão quỷ nhất định sẽ canh giữ ở cửa chờ đợi.
Biết Chừu lão quỷ trở về, Hạ Đình Phương nhạy bén nghĩ đến ngủ ?
Hạ Đình Phương lập tức dậy khỏi sập, động tác nhanh đến mức suýt nữa gãy lưng già của .
Hắn vặn mở cơ quan, tiến mật thất xem mẫu cổ còn sống c.h.ế.t.
Ánh nến run rẩy, trong mật thất, bóng dáng mấy cái hộp đung đưa qua .
Cái hộp phía đông đóng chặt, hề dịch chuyển mảy may, nhưng trong lòng Hạ Đình Phương chợt dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Hắn vén nắp hộp bên trong ——
Trống rỗng gì!
Loảng xoảng một tiếng, cái hộp Hạ Đình Phương hất đổ xuống đất, gì lăn .
Tất cả cổ trùng Phệ Tâm Cổ đều biến mất.
Trong một gian c.h.ế.t lặng, Hạ Đình Phương thấy tiếng tim đập đột ngột tăng nhanh.
Không còn một con cổ trùng nào, điều nghĩa là chỉ sống c.h.ế.t của Chừu lão quỷ và đồng bọn, đồng thời còn mất quyền kiểm soát đối với những t.ử sĩ còn trong tay.
giấu kín đáo như , thể trộm ?
Hạ phủ cả trong lẫn ngoài đều hộ vệ, ban đêm cũng canh gác, ngay cả phu nhân và con trai cũng thể tùy tiện đến gần thư phòng của .
Tối qua ngủ ngay trong thư phòng , hề thấy một chút động tĩnh nào.
tất cả cổ trùng cứ thế biến mất.
Hạ Đình Phương cố gắng giữ bình tĩnh, khi khỏi mật thất, liền gọi tất cả hộ vệ trực đêm qua đến hỏi chuyện.
Tất cả hộ vệ đều , đêm qua hề thấy bất kỳ ai đến gần thư phòng.
Hạ Đình Phương lúc trong đầu bỗng bật một lời đồn kỳ lạ.
Hơn hai mươi năm , kinh thành từng xuất hiện thần trộm, dù là bảo vật chủ nhà giấu gối, thần trộm cũng thể trộm một cách thần quỷ . Nghe giỏi thuật Kỳ Môn Độn Giáp, thể xuyên tường, cách lấy vật.
Hạ Đình Phương lúc đó lời đồn liền bật , cho rằng đó chẳng qua là lời của kẻ ngu, đồn thổi sai sự thật.
giờ khắc đột nhiên cảm thấy lời đồn hơn hai mươi năm và tình hình hiện tại ứng nghiệm một cách hảo.
Tuy nhiên, lời đồn năm xưa tin, giờ cũng sẽ tin.
Hạ Đình Phương nghi ngờ trong phủ nội gián, cần điều tra nghiêm ngặt.
Hạ Đình Phương gọi quản gia đến, dặn dò kiểm tra phận lai lịch của tất cả hạ nhân trong phủ một nữa.
Nếu kẻ khả nghi, trực tiếp dẫn đến mặt thẩm vấn.
Dặn dò xong, Hạ Đình Phương trong thư phòng suy nghĩ kỹ lưỡng.
Kể từ khi đám Minh Hà Minh Thủy tổn thất, đắc lực thể dùng trong tay ít , nếu cũng sẽ phái Chừu lão quỷ ngoài.
tình hình hiện tại, Chừu lão quỷ và đồng bọn cũng khó mà sống sót.
Hắc Sơn Hương, quả nhiên là ngọa hổ tàng long, Hách Nhân thể coi thường.
bọn họ mới đến kinh thành mấy tháng, là từ lúc nào cài nội gián Hạ phủ?
Chẳng lẽ là tai mắt do Hoàng thượng cài ?
Trời sáng choang, Hạ Đình Phương suy nghĩ bao lâu trong phòng.
Cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên, đến bẩm báo:
“Lão gia, bên cổng cung truyền đến tin tức, Hách Nhân cung .”
Tay Hạ Đình Phương siết chặt, nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế thái sư.
…………
Một đêm trôi qua, trong Hắc Sơn Hương, những đóa hoa cỏ tưới đẫm m.á.u và sương đêm càng thêm rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-245.html.]
Mọi đều ngủ bù, chỉ hai cha con Hách Nhân và Tô Tri Tri dụi mắt thức dậy.
Một đến Võ Học Quán học, một cung diện kiến Hoàng đế.
Hắc Sơn Hương dựa cổng thành phía nam, cách Võ Học Quán xa, cách hoàng cung cũng xa.
Ở càng xa, dậy càng sớm.
Thái đại nương sống ở tiểu viện bên cạnh thấy hai cha con Hách Nhân ngoài, liền xán tới hỏi:
“Hách lão bản, phủ các ngươi đêm qua chứ? Ta và lão già nhà đêm qua thấy trong trạch viện các ngươi hình như động tĩnh, các ngươi để tâm chút đó.”
“Thật sự , thì bỏ tiền mời các sư phụ ở Từ Quang Tự đến một pháp sự.”
Thái đại nương tối qua mơ mơ màng màng thấy vài tiếng quỷ thần gào, sợ đến mức nửa đêm nổi da gà, cứ ngỡ oan hồn của hung trạch bên cạnh tái hiện.
Hách Nhân lộ vẻ áy náy mặt:
“Đêm qua nhà hạ tại chút tranh chấp, bởi mới gây động tĩnh.”
Thái đại nương quầng thâm mắt Hách Nhân, thở phào nhẹ nhõm: “Thì là , vợ chồng cãi , ngươi hãy xin t.ử tế, mua chút đồ tặng phu nhân của ngươi. Vợ chồng sống chung nào ai cãi vã, chỉ là đừng gây động tĩnh quá lớn giữa đêm khuya.”
Tô Tri Tri liên tục gật đầu, thấy cha tài giỏi.
Khi dối hề giống dối, ngay cả khi chuyện cũng giống kẻ .
Mèo Dịch Truyện
Hách Nhân tiên đưa Tô Tri Tri đến Võ Học Quán học, đó mới cung.
Tô Tri Tri khi thức dậy mắt còn lim dim buồn ngủ, nhưng khi đến Võ Học Quán thì còn buồn ngủ chút nào.
“Tri Tri!”
“Thải Vi!”
Tô Tri Tri và Viên Thải Vi gặp ở cổng Võ Học Quán, gặp thiết khoác tay cùng .
Viên Trì hôm nay cũng đích đưa con gái đến Võ Học Quán, lúc gặp Hách Nhân.
Ánh mắt hai giao trong chốc lát, lập tức rời , lướt qua , giả vờ quen .
Viên Thải Vi kéo Tô Tri Tri, vui vẻ:
“Tri Tri, Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn đều phạt ở nhà, gần đây thể đến Võ Học Quán . Hạ Văn Hàn hình như ngay cả giường cũng xuống .”
Tô Tri Tri: “Bọn họ đến Tiêu Dao Phường đ.á.n.h bạc, thua nhiều tiền, nhà bọn họ lẽ tức giận.”
Viên Thải Vi: “Sao ngươi ?”
Tô Tri Tri: “Ta thấy, hôm đó cũng ở Tiêu Dao Phường, nhiều đều thấy.”
Trong mắt Viên Thải Vi hiện lên sự hưng phấn khi chuyện bát quái: “Tri Tri, ngươi mà qua đó! Nhanh, nhanh cho …”
Hai cô bé gặp cứ thế chuyện ngừng, cho đến khi Lâm giáo đầu bắt đầu giảng bài cho bọn họ mới dừng .
Hôm nay, Lâm giáo đầu cho học sinh chia thành hai đội, mô phỏng hai phe chiến trường để đối chiến.
Tô Tri Tri quen thuộc với điều , đây ở Hắc Sơn Hương nàng cũng thường dẫn dắt đội thiếu niên quân chơi như .
“Lấy nơi đây ranh giới, phía đông là một đội, phía tây là một đội.” Lâm Giáo Đầu phân chia vẻ tùy ý, lượng hai bên hề tương xứng.
Viên Thải Vi : “Lâm Giáo Đầu, đội đối diện mười lăm , chúng chỉ bảy .”
Lâm Giáo Đầu tiếp lời Viên Thải Vi:
“ , chiến trường thực sự, ít khi lượng địch cân bằng. Nếu phe ưu thế binh lực thì còn dễ , nhưng nếu binh lực địch gấp đôi phe , hoặc phe địch bao vây thì thế nào?”
“Các con sẽ học chiến lược và phương pháp trong các lớp binh pháp của Hùng Bác Sĩ, khi học cách thực hành.”
“Bây giờ, các con hãy xem, khi phe địch mạnh hơn phe , để lấy ít thắng nhiều, thể dùng những kế sách nào?”
Lâm Giáo Đầu dứt lời, các học trò nhỏ liền nhao nhao lên tiếng trả lời:
“Không thành kế!”
“Thanh đông kích tây!”
“Điều hổ ly sơn!”
“Ám độ Trần Thương!”
“Cái ... Mỹ nhân kế!”
“Còn nữa...”
Lâm Giáo Đầu nở nụ , khéo léo gợi mở:
“ , những kế đều thể dùng, nhưng còn một kế các con nhắc đến. Giả sử phe địch chỉ một đạo quân, mà là nhiều thế lực liên thủ, chúng nên hóa giải như thế nào?”
Tô Tri Tri trong đầu lóe lên linh quang, cao giọng giơ tay:
“Ly gián kế!”
Trong Càn Dương Điện, Hách Nhân ngũ thể đầu địa, vẻ mặt sốt ruột mà phủ phục nền gạch.
“Hoàng thượng, thảo dân việc quan trọng cần bẩm báo!”