Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 237: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:48:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đặt Cược
Tô Tri Tri chắc chắn cha tính toán riêng, vì nàng nhận lấy chiếc hộp nhỏ, trịnh trọng gật đầu, cố gắng thành nhiệm vụ.
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn chiếc hộp trong tay Tô Tri Tri, tiền cược một trăm lượng trong tay , trong khoảnh khắc cảm thấy khí thế của họ giảm một bậc.
Mộ Dung Minh: “Hãn biểu ca, còn tiền ?”
Hạ Văn Hàn: “Hết , chỉ còn hai trăm lượng.”
Mộ Dung Minh đành siết chặt túi tiền cược trong tay, bên trong lủng lẳng hai mươi miếng gỗ nhỏ.
Tô Tri Tri ôm chiếc hộp, hai bước, thị tùng bưng một đĩa điểm tâm hình hoa đến mặt Tô Tri Tri, thiện hỏi nàng ăn chút nào .
Điểm tâm thành hình hoa đào, trắng hồng xen kẽ, đặt đĩa lưu ly trông mắt.
Thế nhưng Tô Tri Tri hiểu nghĩ đến miếng kẹo gạo bẩn thỉu mà Ngô lão Tam lấy từ trong túi áo cho nàng ăn chân núi Hắc Phiệt Sơn mấy năm .
“Ta đói.” Tô Tri Tri lắc đầu.
Cả đoàn họ một bàn cược gần nhất.
Các bàn cược khác sẽ chơi các trò chơi khác , bàn chơi trò “cược lớn nhỏ”, luật chơi đơn giản nhưng đầy kịch tính.
Chủ cái lắc ba viên xúc xắc úp ống, chơi đặt cược đoán tổng điểm của xúc xắc là lớn (từ mười một đến mười bảy điểm) nhỏ (từ bốn đến mười điểm), đặt đúng thì nhân đôi, đặt sai thì mất hết. Nếu ba viên xúc xắc giống (ba điểm hoặc mười tám điểm), chủ cái sẽ ăn tất.
Mộ Dung Minh, Hạ Văn Hàn và Tô Tri Tri đều xuống, bàn trông như bàn dành cho trẻ con, nhưng khí thế mạnh.
Hách Nhân xuống đ.á.n.h bạc, mà bên cạnh Tô Tri Tri quan sát xung quanh.
Bên trong quả thật rộng rãi, náo nhiệt nhưng chen chúc. Các cửa sổ phòng riêng ở lầu hai đều đóng kín, nhưng ở lầu ba một phòng riêng cửa sổ hé mở, hẳn là bên trong thể rõ cục diện bên .
“Tô Tri Tri, đừng tưởng ngươi nhiều tiền cược mà đắc ý, cẩn thận một ván là thua sạch đó.” Hạ Văn Hàn một câu đầy mỉa mai.
Tô Tri Tri đặt hộp tiền cược lên bàn, rõ ràng lấy mấy cái trải :
“Hạ Văn Hàn như , vì đây đến đây từng thua sạch một ván ?”
Hạ Văn Hàn nghẹn họng, đỏ mặt cãi : “Ai , thắng! Thắng nhiều là đằng khác.”
“Mời mấy vị hạ cược.” Chủ cái lắc xúc xắc là một nam t.ử trung niên gầy gò.
Hắn khác với những thị tùng nhiệt tình .
Hắn , mặt bất kỳ biểu cảm nào.
Ở các bàn cược trong Tiêu Dao Phường, đều do của sòng bạc chủ cái, chủ cái bất kỳ biểu cảm động tác thừa nào.
Bất kỳ một nụ mỉm, lớn, hắt lau mồ hôi đều thể coi là ám chỉ cho một chơi nào đó, nghi ngờ gian lận.
Và chủ cái của Tiêu Dao Phường nguyên tắc, gian lận.
Từng những lão cờ b.ạ.c mấy chục năm từ nơi khác đến, rơi lệ cảm khái:
Tiêu Dao Phường là sòng bạc công bằng và lương tâm nhất thiên hạ.
Trong sự kích thích, cám dỗ và tham lam, những chơi tin tưởng sự công bằng của Tiêu Dao Phường.
“Ta cược lớn.” Hạ Văn Hàn là đầu tiên đặt cược.
Mộ Dung Minh đầu tiên đường hoàng lên bàn cược, lấy hai miếng tiền cược từ trong túi: “Ta cũng cược lớn.”
Tô Tri Tri nhắm mắt cầm một nắm tiền cược tùy ý đặt xuống.
Khu vực đó ghi chữ 【Nhỏ】.
“Vậy cược nhỏ.”
Khi mấy bắt đầu đặt cược, hai tên gia đinh theo Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn lén lút chuồn báo tin.
Vi phạm mệnh lệnh của thế t.ử và công t.ử chỉ đ.á.n.h đòn, nhưng nếu phát hiện giấu giếm cấp , thì họ sẽ lột da!
Khi gia đinh chuồn khỏi Tiêu Dao Phường, Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn đang chăm chú ba viên xúc xắc ngọc trắng tay chủ cái.
Chủ cái biệt danh “Triệu Nhanh Tay”, chỉ thấy lắc cổ tay một cái, ống lắc xúc xắc nhanh chóng xoay tròn, phát tiếng kêu leng keng giòn giã.
Tô Tri Tri còn kịp rõ tay động thế nào, thấy úp ống lắc xúc xắc trở bàn cược.
“Mở!” Triệu Nhanh Tay nhấc nắp lên.
Tổng điểm ba viên xúc xắc chỉ bốn điểm.
Là điểm nhỏ nhất.
Tiền cược của Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn trong chớp mắt thu , còn tiền cược của Tô Tri Tri đặt xuống thì trả về gấp đôi.
Hạ Văn Hàn giả vờ quan tâm với Mộ Dung Minh:
“Hừ, nàng là mới, mấy ván đầu vận may. Thắng vài , sẽ hết may mắn thôi.”
Mộ Dung Minh trong lòng thắc mắc, cũng là đầu đến, cũng coi là mới, thắng?
Chàng điểm , chỉ : “Vậy cứ để nàng thắng khác , lát nữa thua cho chúng .”
Mộ Dung Minh dậy, phong thái nhàn nhã : “Tô Tri Tri, trò chơi ở đây quá đơn giản , bản thế t.ử các bàn cược khác dạo một vòng sẽ . Một nén nhang chúng gặp ở đây.”
“Chân mỏi, nữa, cứ ở đây đợi , tiện thể trông chừng Tô Tri Tri, đừng để nàng chạy mất.” Hạ Văn Hàn theo Mộ Dung Minh.
Hắn giấu một chút tính toán nhỏ .
Những trò chơi khác xem qua hết , hiểu cũng chơi , đặt cược là thua, chỉ chơi trò cược lớn nhỏ .
Hơn nữa, Tô Tri Tri vận may của mới, theo Tô Tri Tri đặt cược vài , chừng còn kiếm chút.
“Được.” Mộ Dung Minh cầm túi tiền cược của bỏ .
Rất nhanh, khách cờ b.ạ.c khác đến lấp vị trí của Mộ Dung Minh.
Một nén nhang .
Mộ Dung Minh , túi tiền cược nhẹ một nửa.
Còn bàn cược cũ, khí đang sôi động.
Xung quanh đầy , ít đang đặt cược theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-237.html.]
Mộ Dung Minh bảo hạ nhân chen cho một chỗ, bên bàn, thấy Hạ Văn Hàn mà về phía Tô Tri Tri.
Cánh tay chủ cái Triệu Nhanh Tay lắc lư đến độ tạo thành bóng ảo trong trung, úp ống lắc xúc xắc xuống.
Các con bạc lập tức kích động reo hò:
“Mở, mở, mở!”
“Lớn, lớn, lớn, lớn…”
“Trước đó liên tiếp bốn ván là nhỏ, ván nhất định là lớn!”
Mộ Dung Minh thấy Tô Tri Tri vốn dĩ vẫn luôn cược nhỏ, ván đột nhiên đổi sang cược lớn.
Nắp mở, là nhỏ.
Mộ Dung Minh ha hả, Tô Tri Tri thua .
Chàng kéo Hạ Văn Hàn , ngữ khí trách móc:
“Sao về phía Tô Tri Tri ?”
Hạ Văn Hàn đang cá cược vui vẻ: “Huynh cược bao nhiêu, thắng bao nhiêu?”
Mộ Dung Minh: “Cược bốn ván, còn năm mươi lượng.”
Hạ Văn Hàn nuốt nước bọt: “Huynh Tô Tri Tri thắng bao nhiêu ?”
Mộ Dung Minh: “Nàng thua ?”
Hạ Văn Hàn: “Nàng đặt mười mấy ván, mỗi ván đều thắng, chỉ ván mới thua.”
Hắn theo Tô Tri Tri đặt cược mấy ván đều thắng, lúc cả như đang bước mây, cảm thấy tài vận của đến.
Mộ Dung Minh sa sầm mặt: “Nàng vận may như , chẳng thể thắng nàng ?”
Hạ Văn Hàn khẳng định : “Cơ hội chính là bây giờ, nàng tuy vận may , nhưng bắt đầu thua . Vận may của nàng dùng hết .”
Mà Tô Tri Tri lúc cũng đau đầu.
Nàng hứa với cha sẽ hợp tác theo kế hoạch thua tiền, nhưng tiền càng lúc càng nhiều, liệu thua hết bữa tối .
Mèo Dịch Truyện
“Cha ơi~” Tô Tri Tri đầu Hách Nhân.
Hách Nhân an ủi con gái, nở một nụ kiên nhẫn và ôn hòa:
“Tri Tri, đừng vội.”
Khi lời , liếc cửa sổ hé mở ở lầu ba, ô cửa sổ đó dường như mở rộng hơn lúc nãy, bên trong một đôi mắt đang chằm chằm về phía .
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn cùng đặt cược nhỏ.
Tô Tri Tri đặt cược lớn.
Trước đó nàng luôn đặt cược nhỏ mà thua, vì nàng rút kinh nghiệm, đổi sang đặt cược lớn.
Xúc xắc kêu lạch cạch.
Nắp nhấc lên.
“Mười bảy điểm, lớn!”
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn thất vọng.
Tô Tri Tri cực kỳ thất vọng.
Ván tiếp theo, Tô Tri Tri tiếp tục cược lớn, Mộ Dung Minh tiếp tục cược nhỏ.
Cứ thế lặp lặp , liên tiếp mấy ván đều là lớn.
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn mỗi khi thua đều tăng tiền cược, thắng thua đó, nhưng mỗi ván thua càng lúc càng nhiều.
Tô Tri Tri thì ngược , liên tục tăng tiền cược thua thắng, nhưng mỗi ván thắng càng lúc càng nhiều.
Tiền của Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn nhanh thua sạch, nhưng lúc họ nào chịu rời ?
Mộ Dung Minh tự nhủ, chỉ cần thắng một , thắng nàng một là !
Đang nghĩ nên lên lầu cầm cố ngọc bội đeo , thì một tràng truyền đến:
“Hôm nay mấy tiểu con bạc đến đây ?”
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn theo tiếng động , thấy Sở Vương Mộ Dung Tề ngông nghênh bước tới.
Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn chút chột như khác bắt quả tang:
"Bái kiến Sở Vương."
"Bái kiến Sở Vương."
Những xung quanh Sở Vương tới, lập tức dạt một lối , nhường chỗ bên bàn cược.
Mộ Dung Tề là khách quý của Tiêu Dao Phường, mỗi tay đều ít bạc.
Quản sự Tiêu Dao Phường từ lầu nhanh chân bước xuống, thấy Mộ Dung Tề như thấy một pho Tài Thần sáng chói, hận thể dán mặt lên đó:
"Tiểu nhân còn tự hỏi hôm nay thấy mây lành lượn lờ trời, hóa là Vương gia giá lâm, tiểu nhân chuẩn xong nhã gian, mời Vương gia lên lầu."
Mộ Dung Tề lười biếng : "Cái nhãn lực của ngươi còn thấy mây lành gì nữa?"
Y , tới bên cạnh Mộ Dung Minh và Hạ Văn Hàn, thấy túi chip của bọn họ trống rỗng, khẽ :
"Xem hôm nay vận may lắm."
Mộ Dung Minh mặt nóng.
Tiểu công t.ử bột gặp đại công t.ử bột, lập tức còn dám ngông cuồng nữa.
Hạ Văn Hàn cũng nhụt chí, kéo tay áo Mộ Dung Minh một cái, là hôm nay cứ .
Hai trăm lượng bạc thua thì cứ thua, dù lỗ hổng cũng lớn, bọn họ tự cũng thể bù đắp .
ngay khoảnh khắc tiếp theo, bọn họ Mộ Dung Tề :
"Đừng sợ, bản vương cho các ngươi mượn năm ngàn lượng, cứ thoải mái chơi, thắng thì trả bản vương là ."