Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 226: --- Hạt giống tốt!

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:48:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi Tô Tri Tri về Hắc Sơn phủ buổi sáng, trong lòng vẫn còn nghĩ đến chuyện đến thi Võ Học Quán.

 

Buổi chiều, Hách Nhân bận rộn xong việc trở về, buổi sáng con gái thi , bèn cùng Mụi Anh Nương dắt con buổi chiều đến thêm một .

 

Nếu vận khí , lẽ hôm nay thể kịp.

 

Mà vận khí của Tô Tri Tri từ đến nay đều , khi đến thấy cửa lớn mở toang, ngoài cửa cũng ai xếp hàng nữa.

 

Nàng dứt lời, hầu ở cửa bắt đầu xua đuổi: “Bên trong quý nhân đang bận, các ngươi hãy đưa con trẻ nơi khác mà xem náo nhiệt.”

 

Tô Tri Tri câu tiếp theo : “Ta cũng đến để ứng thí.”

 

Người hầu : “Ngươi là nữ oa oa ư? Đùa giỡn gì .”

 

Tô Tri Tri búi tóc hình nụ hoa nhấp nháy: “Tại thể? Trên cáo thị chiêu sinh hề nhận nữ học sinh.”

 

Hách Nhân : “Con gái nhà quả thực đến để thi Võ Học Quán.”

 

Chu Tế Tửu , nhướng mày ngạc nhiên.

 

Ông cáo thị , nhưng đó là vì ông căn bản từng nghĩ sẽ nữ học sinh đến thi Võ Học Quán.

 

Lúc , Mộ Dung Tuân lên tiếng:

 

“Chu Tế Tửu, nếu đứa trẻ thử, chi bằng cứ để nàng thử xem, xem như thành tâm nguyện của nàng.”

 

Mộ Dung Tuân từng gặp Hách Nhân trong yến tiệc cung đình, cũng nhận Hách Nhân.

 

Thế nhưng thấy đầu tiên là Tô Tri Tri bên cạnh Hách Nhân.

 

Bóng dáng nhỏ bé ánh chiều tà phía phác họa nên một đường nét vàng đỏ, linh động tràn đầy sức sống.

 

Mộ Dung Tuân nàng một cái, ánh mắt đối diện với đôi mắt trong veo của nàng.

 

Rất quen thuộc, tựa như một đôi mắt từng gặp nhiều năm về .

 

Tiếp đó, trong lòng bỗng dâng lên một trận đau nhói, đến cả cũng .

 

Hách Nhân bước tới, khi hành lễ, các khớp ngón tay trắng bệch.

 

“Tại hạ Hách Nhân, bái kiến Cung Thân Vương.”

 

Mộ Dung Tuân hồn, Hách Nhân:

 

“Bổn vương nhớ ngươi, trong yến tiệc cung đình đêm giao thừa Hoàng phong ngươi Hoàng thương.”

 

Tô Tri Tri và Mụi Anh Nương cũng theo đó đến hành lễ với Mộ Dung Tuân.

 

Mộ Dung Tuân một nữa Tô Tri Tri.

 

Là một đứa trẻ vô cùng xinh , tinh thần phấn chấn.

 

Ánh mắt Mộ Dung Tuân dời đến gương mặt phu phụ Hách Nhân.

 

Gương mặt Hách Nhân chỉ thể là bình thường gì nổi bật, còn phu nhân bên cạnh tuy vẻ khí, nhưng ngũ quan mấy xuất chúng.

 

Mộ Dung Tuân thể hiểu nổi phu phụ họ thể sinh một đứa trẻ xinh đến thế.

 

Thế nhưng đây quả thực là con của họ.

 

Mộ Dung Tuân nhớ cảnh tượng đêm giao thừa ở cửa cung, thấy ba nhà Hách Nhân rời , nhận thấy tình cảm gia đình họ .

 

Tô Tri Tri ngẩng đầu đ.á.n.h giá Mộ Dung Tuân, trong mắt tràn đầy tò mò.

 

Mộ Dung Tuân dường như cũng gì đó với Tô Tri Tri, nhưng Hách Nhân lên tiếng :

 

“Chu Tế Tửu, từ biệt Tây Bắc đến nay, vẫn bình an chứ.”

 

Chu Tế Tửu lúc mới nhận Hách Nhân, cũng nhận Tô Tri Tri.

 

Hai năm , khi ông còn là Chu Đô Úy, từng cùng Tần Nguyên của Binh bộ áp tải áo bông từ Lĩnh Nam đến Tây Bắc.

 

Hai năm , Hách Nhân dịch dung, từng dẫn theo vài dân làng Lương Dân thôn cùng đến Tây Bắc.

 

Hơn một năm gặp, Chu Tế Tửu thoáng qua phụ nữ Hách Nhân chỉ cảm thấy quen mắt, nhưng nhận .

 

Giờ phút , Chu Tế Tửu mới nhận của Lương Dân thôn.

 

Chu Tế Tửu ôm quyền: “Thì là Hách thôn trưởng, lâu gặp.”

 

“Tri Tri lớn thêm chút .” Chu Tế Tửu cúi đầu Tô Tri Tri, ông nhớ khi đó cô bé khí thế, cưỡi ngựa như bay.

 

Tô Tri Tri nhớ Chu Đô Úy, lên tiếng gọi: “Chu bá bá!”

 

Hách Nhân nhắc nhở: “Tri Tri, ở đây gọi là Chu Tế Tửu.”

 

Vì là quen, Cung Thân Vương cũng lên tiếng, Chu Tế Tửu lý do gì để từ chối.

 

Chu Tế Tửu gật đầu, bảo Lâm Giáo đầu dẫn Tô Tri Tri đến lôi đài.

 

Lâm Giáo đầu thấy Tô Tri Tri là một cô bé, nhắc nhở:

 

“Hòn đá nặng, ngươi vác nổi cũng , đừng để thương cánh t—— ngươi——”

 

Lâm Giáo đầu còn dứt chữ cuối cùng, cằm rớt xuống đất!

 

Không chỉ Lâm Giáo đầu, những mặt, trừ Hách Nhân và Mụi Anh Nương, tất cả đều há hốc mồm kinh ngạc.

 

Tô Tri Tri cúi , ôm đá, dậy, một lời thừa thãi động tác dư thừa nào.

 

Nàng một nâng tảng đá lên.

 

Hơn nữa còn tảng đá nhỏ nhất, mà là tảng đá cỡ trung bình, dùng để đo sức mạnh của trẻ mười bốn mười lăm tuổi.

 

Chu Tế Tửu, Lâm Giáo đầu và Hùng Bác sĩ đều giật .

 

Mèo Dịch Truyện

Tô Tri Tri ôm tảng đá còn : “Cái nặng, nhưng đây ở làng của chúng , chúng từng vác những tảng đá nặng hơn.”

 

Chu Tế Tửu:…… Con gái Lĩnh Nam sức lực lớn đến ?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-226-hat-giong-tot.html.]

 

Tô Tri Tri đặt tảng đá xuống, tự giác tấn: “Ta còn ăn cơm tối, nhưng bây giờ sức lực của chắc vẫn đủ để tấn nửa canh giờ.”

 

Mộ Dung Minh thấy Tô Tri Tri dễ dàng nâng lên một tảng đá lớn hơn, căn bản tin:

 

“Chắc chắn tảng đá gian lận.”

 

Mộ Dung Minh cũng ôm tảng đá đó, dốc hết sức lực, kết quả những ôm nổi, mà còn ngã chổng mông.

 

mặt dày đến , lúc cũng ngượng ngùng đỏ mặt, gọi Tô Tri Tri:

 

“Ngươi chỉ là sức lực lớn thôi, ngươi lên đài đ.á.n.h với thử xem!”

 

Tô Tri Tri vốn dĩ cũng lên lôi đài, bèn Lâm Giáo đầu:

 

“Ta thể ?”

 

Chu Tế Tửu thấy Tô Tri Tri tấn vững, đứa trẻ căn bản võ công vững chắc:

 

“Ngươi cùng Kỳ Phương tỷ thí .”

 

Kỳ Phương cầm kiếm gỗ hiển nhiên cũng ngờ đ.á.n.h với một cô gái nhỏ hơn năm tuổi.

 

Dù lúc nãy cô bé nâng tảng đá lên cũng ngạc nhiên, nhưng vẫn thấy ngượng khi đ.á.n.h với một tiểu .

 

Hắn thậm chí đặt kiếm gỗ trong tay xuống.

 

Còn phía đối diện, Tô Tri Tri rút cây roi nhỏ màu vàng của , quất “xoẹt” một tiếng xuống đất:

 

“Ngươi đổi một thanh kiếm khác ? Ta dùng roi da rắn, ngươi dùng kiếm gỗ, ngươi sẽ thiệt thòi đó.”

 

Tô Tri Tri là vì đây nàng từng tỷ thí với Tiết Triệt, nàng dùng roi đ.á.n.h nứt kiếm gỗ của Tiết Triệt.

 

Sau Ngụy gia gia còn cho Tiết Triệt một thanh kiếm gỗ lớn hơn một chút.

 

Kỳ Phương lắc đầu: “Ta cứ dùng kiếm gỗ, nhường ngươi chiêu .”

 

“Được.” Tô Tri Tri cũng khách khí nữa.

 

Nghĩ đến tỷ thí, Tô Tri Tri thực sự từng tỷ thí nghiêm túc với ai khác.

 

Dân làng sẽ thật sự đ.á.n.h với nàng, nên nàng võ công của rốt cuộc ở trình độ nào trong mắt ngoài.

 

Đây là kinh thành, lợi hại chắc chắn nhiều, Tô Tri Tri cảm thấy nhất định phát huy lực mới .

 

Nàng tiến lên một bước, vung roi quật một cái.

 

Vút! —— Roi như tia chớp bổ thẳng mặt Kỳ Phương!

 

Tốc độ nhanh đến bất ngờ.

 

Kỳ Phương vội vàng lùi một bước, đồng thời dùng kiếm gỗ đỡ roi.

 

Thế nhưng kiếm gỗ chạm roi, lập tức cây roi như rắn quấn chặt lấy.

 

Kỳ Phương nhíu mày, lập tức xoay , rút kiếm gỗ khỏi sự trói buộc.

 

Thế nhưng rút kiếm , cây roi lấp lánh ánh vàng tấn công về phía ngực.

 

Kỳ Phương đành ngửa để né tránh.

 

Người thì tránh , nhưng kiếm gỗ tay roi bổ thẳng một nhát thật mạnh.

 

Rắc.

 

Kiếm gỗ nứt đôi.

 

Gió đêm thổi qua, đều ngẩn như tượng gỗ.

 

Tô Tri Tri cầm roi, ngại ngùng: “Hay là ngươi đổi một thanh thiết kiếm?”

 

“Không cần tỷ thí nữa.” Chu Tế Tửu kích động đến mức giọng lạc .

 

Kỳ Phương lộ vẻ hổ thẹn: “Tế Tửu, học sinh sai sót.”

 

Lâm Giáo đầu trong mắt dâng lên sóng ngầm: “Không, ngươi hề sai sót, ngươi thể dùng kiếm gỗ đỡ vài chiêu, giỏi .”

 

Kỳ Phương vẫn còn là học t.ử mười mấy tuổi, kiến thức về võ học còn hạn chế, cho rằng thất bại là do phát huy .

 

Thế nhưng Lâm Giáo đầu và những khác ở bên cạnh rõ, cô bé dùng roi là bừa bãi, mà quy củ, chiêu nào chiêu nấy khí thế bức , hơn nữa lực roi và độ chính xác đều cực kỳ .

 

31_Tô Tri Tri cầm roi, đến mặt Chu Tế Tửu:

 

“Chu Tế Tửu, thông qua ?”

 

Nàng đến võ quán, năng cũng thành khẩn: “Thanh kiếm gỗ đ.á.n.h hỏng sẽ bồi thường, võ công của vẫn đủ , nhưng sẽ luyện tập mỗi ngày, mỗi ngày đều luyện.”

 

Chu Tế Tửu: “Roi pháp của ngươi là học từ ai?”

 

Tô Tri Tri: “Ta tự luyện theo sách.”

 

Chu Tế Tửu: “Sách đó từ ?”

 

Tô Tri Tri: “Nương của mua ở ven đường với giá mười văn tiền.”

 

Chu Tế Tửu lòng trào dâng sóng biển, nhất thời nghẹn ngào, nên lời.

 

Hạt giống , tuyệt đối là hạt giống .

 

Kỳ tài, đúng là kỳ tài!

 

Còn hơn cả những gì ông tưởng tượng.

 

Nam nữ tuổi tác gì, đều còn quan trọng nữa, điều quan trọng là họ thể bỏ lỡ nhân tài .

 

Chu Tế Tửu đích lấy sổ đăng ký học sinh, trịnh trọng đưa bút cho Tô Tri Tri:

 

“Nào, tên ngươi xuống đây, từ hôm nay trở , ngươi chính là học sinh của Võ Học Quán chúng !”

 

 

Loading...