Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 218: --- Hoàng Thương

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:48:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ồ? Là vật gì?” Mộ Dung Vũ liếc Vương nội thị.

 

Vương nội thị bước xuống, nhận lấy chiếc hộp từ Hách Nhân, đưa đến mặt Mộ Dung Vũ mở .

 

Hộp mở, bên trong là một bộ mực màu, các màu chu sa, trắng, vàng, xanh, tím, mỗi thỏi mực đều khắc những cảnh núi non khác , bộ bộ mực, quả thật như một bức tranh cuộn bảy sắc cầu vồng.

 

“Tốt!” Mộ Dung Vũ vui vẻ .

 

Bộ mực y thật sự thích, ngay cả Tống gia đây cũng từng loại mực tinh xảo đến thế.

 

Hách Nhân tiếp tục : “Thảo dân tuy ở Lĩnh Nam, nhưng thường láng giềng ca ngợi ân trạch của Hoàng thượng. Hắc Sơn Hương thể chế tạo mực, chống ngoại địch, tất cả đều nhờ Hoàng thượng hiền trọng dụng, thi hành đức chính. Có thể vì Hoàng thượng mà tận tâm tận lực, khiến Hoàng thượng mỉm , đó là may mắn của thảo dân.”

 

Hách Nhân trông chất phác, giọng điệu chuyện cũng chất phác.

 

Chính vì y chất phác, nên những lời y càng khiến thấy vui lòng.

 

Mộ Dung Vũ long nhan đại duyệt, trong ánh mắt Hách Nhân thêm vài phần tán thưởng:

 

“Trẫm ngươi chuyện chút học thức, từng sách ?”

 

Hách Nhân cúi đầu : “Bẩm Hoàng thượng, thảo dân thuở nhỏ từng qua vài quyển sách, nhưng con đường sách thi cử thông, nên ăn.”

 

Mộ Dung Vũ: “Trẫm hôm nay triệu ngươi đến vốn là để ban thưởng một phen, ngoài vàng bạc , ngươi còn yêu cầu gì ?”

 

Hách Nhân: “Bẩm Hoàng thượng, thảo dân quả thật chút yêu cầu. Dân chúng Hắc Sơn Hương chúng thảo dân, đều một lòng vì Bệ hạ tận trung hiệu lực. Nếu may mắn thể Hoàng thương, nhất định sẽ dốc hết sức , dù gan não lấm đất cũng từ nan.”

 

Lời , các thần t.ử đang mang theo ba phần men say xung quanh đều ngạc nhiên.

 

Thương nhân Lĩnh Nam thật là khẩu khí lớn, mở miệng Hoàng thương.

 

Đại Du từ khi khai quốc đến nay chỉ hai Hoàng thương, một là cự phú thương nhân Phùng gia, một là Tống gia sụp đổ.

 

Người nhà quê đến từ Lĩnh Nam dám thế vị trí của Tống gia đây.

 

Trong một tràng xì xào, Hạ Đình Phương trong lòng thắt .

 

Hắn xong lời của Hách Nhân, ban đầu cũng vô cùng kinh ngạc.

 

Công phu nịnh hót của hề thua kém , đầu gặp Hoàng thượng nịnh nọt đến mức chê .

 

Sau cú sốc, ánh mắt phức tạp hơn vài phần.

 

Người khác lẽ nắm rõ tâm tư của Hoàng thượng lúc , nhưng Hoàng thượng thể sẽ đồng ý.

 

24_Hoàng thượng bản tính đa nghi, tin tưởng các thế gia đại tộc, thích nâng đỡ những xuất thấp kém tâm phúc của .

 

Hắn chính là ví dụ điển hình nhất, năm xưa quỳ mặt Mộ Dung Vũ đầu hàng: “Gia tộc quyền thế chắc coi Tam Hoàng t.ử gì, nhưng vi thần xuất bần tiện hàn vi như , cam nguyện vì Điện hạ xông pha dầu sôi lửa bỏng.”

 

Hắn đao, tiễn, một bàn tay dơ bẩn cho Mộ Dung Vũ.

 

Mộ Dung Vũ ban cho phú quý địa vị cao, danh vọng quyền thế.

 

Mà Hách Nhân mắt , giống năm xưa.

 

Sau chuyện của Tống gia, Hoàng thượng khó tránh khỏi sẽ phù trợ của Hoàng thương, vặn Hắc Sơn Mặc thế địa vị của Tống thị Mặc…

 

Khi Hạ Đình Phương đang sắp xếp suy nghĩ trong đầu, Hách Nhân mở miệng :

 

“Hắc Sơn Hương nguyện mỗi năm chịu trách nhiệm cung cấp y phục mùa đông cho tướng sĩ, và nhất định sẽ vận chuyển đến tận biên cương Tây Bắc. Còn về các ngành nghề khác của Hắc Sơn như xưởng vải, xưởng mực, tửu lầu, v.v., lợi nhuận thu , mỗi năm sẽ dâng hai phần mười (hai thành) cho triều đình.”

 

Lời của Hách Nhân , Hạ Đình Phương liền , Mộ Dung Vũ nhất định sẽ đồng ý.

 

Nếu các ngành nghề của Hắc Sơn tiếp tục phát triển lớn mạnh, hai phần mười lợi nhuận tuyệt đối ít.

 

Trong mắt Mộ Dung Vũ lộ vẻ hài lòng:

 

“Hắc Sơn Hương lập công mấy , lòng vì triều đình mà chia sẻ gánh nặng, Trẫm tự đương ban cho cơ duyên. Người , soạn chiếu chỉ, sắc phong Hách Nhân Hoàng thương, chuyên phụ trách việc kinh doanh chế mực và vải bông, mong ngươi tận dụng chức trách , phụ kỳ vọng của Trẫm.”

 

Hách Nhân cảm kích bái lạy: “Thảo dân quỳ tạ Hoàng thượng long ân, chúng thảo dân định sẽ tiếc sức báo đáp Hoàng thượng!”

 

Y kích động đến nỗi run rẩy, hai tay vịn chặt lấy gạch ngọc, gân xanh nổi lên, như cào thủng mười cái lỗ mặt đất .

 

Các thần t.ử bên cạnh đều .

 

Cũng , chuyện lớn như ập xuống đầu, ai mà chẳng vui mừng?

 

Trở thành Hoàng thương, theo lệ của triều đại thể cung thành, thể diện kiến Thánh thượng, thể dâng mật tấu, địa vị khác so với thương nhân bình thường.

 

Trận chiến Hắc Sơn Hương chống Mị Bà quả thật đ.á.n.h đáng giá, đổi lấy cơ hội như diện kiến Thánh thượng cầu thưởng, chẳng là một bước lên mây ?

 

Hoàng thượng ban phong xong, liền cho Hách Nhân lui xuống.

 

Ca múa nổi lên, nến cháy nhỏ giọt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-218-hoang-thuong.html.]

 

Hách Nhân nét mặt tươi rạng rỡ, đại cát đại hỉ.

 

Y gắng sức, khi trở chỗ , hai má cứng đờ.

 

Lúc nãy y tạ ơn, cũng quả thật đang run rẩy.

 

Y lấy mừng khi võ công, cũng chẳng ám khí, bằng khoảnh khắc , y nhịn tay hành thích Mộ Dung Vũ giữa chốn đông .

 

Y cũng thấy A tỷ.

 

A tỷ vẫn xinh tuyệt trần, tựa như năm nào.

 

A tỷ rõ ràng từng là một đa sầu đa cảm, dễ rơi lệ, thế mà hôm nay gặp y hề , chỉ một cách bình thản.

 

Bàn tay Hách Nhân siết chặt chén rượu, mãi đến khi yến tiệc kết thúc mới thả lỏng.

 

Tiệc tan, quần thần ai nấy giẫm ánh và tuyết trắng mà rời cung.

 

Hách Nhân bước trong gió, cơn gió lạnh thổi tan men rượu, khiến thể y trở nên lạnh lẽo.

 

Y khỏi cổng cung, một tay vịn tường thở dốc, hai chân bủn rủn mất hết sức lực.

 

Vừa tâm thần tiêu hao quá độ, giờ đây y mới cảm thấy mệt mỏi rã rời.

 

Gió đông gào thét bên tai, phảng phất giọng của Tri Tri:

 

“Cha ơi~ Con và nương đến đón cha về nhà đây!”

 

Hách Nhân về phía phát âm thanh.

 

Đêm đen, tuyết dày.

 

Vầng sáng của một chiếc đèn lồng nhỏ chập chờn nền tuyết.

 

Tô Tri Tri xách đèn lồng, khóe mắt cong cong bước về phía Hách Nhân.

 

Ngũ Anh Nương dắt Tô Tri Tri, vững vàng bước qua lớp tuyết trơn trượt.

Mèo Dịch Truyện

 

Tô Tri Tri nhào tới, kéo ống tay áo Hách Nhân:

 

“Cha, cha thơm quá, trong cung buổi tối ăn gà nướng ?”

 

Ngũ Anh Nương nắm lấy tay Hách Nhân: “A Nhân, về nhà hãy từ từ.”

 

Hách Nhân một tay dắt Anh Nương, một tay dắt Tri Tri.

 

Tay Anh Nương ấm, tay Tri Tri cũng ấm.

 

Thân thể Hách Nhân gió lạnh thổi qua dần ấm , hai chân bỗng chốc sức lực.

 

Gia đình ba nắm tay bước về phía xe ngựa của họ, để vài hàng dấu chân nền tuyết.

 

Hai hàng lớn, một hàng nhỏ.

 

Bóng dáng ba ẩn màn đêm, chỉ thấy một chiếc đèn lồng nhỏ lay động trong gió.

 

Mộ Dung Tuần ở cổng cung bóng dáng gia đình Hách Nhân, trong lòng một cảm giác khó tả.

 

Trước đó trong điện, Hoàng họ "gia đình hạnh phúc", Mộ Dung Tuần khi chỉ cảm thấy cay đắng trong lòng.

 

Bây giờ thấy gia đình ba của Hách Nhân, cảm xúc càng thêm dâng trào.

 

Y rõ dáng vẻ của đứa trẻ , chỉ mơ hồ thấy đứa bé gọi cha, nhào lòng Hách Nhân.

 

Giọng vui vẻ, khiến Mộ Dung Tuần khóe miệng bất giác nở nụ .

 

“Vương gia đang ?” Hạ Đình Phương đang chuyện với con rể, bỗng thấy con rể sang chỗ khác.

 

Mộ Dung Tuần thu ánh mắt : “Đang Hách Nhân, Hoàng ban phong điện, y là phúc khí.”

 

Có một con gái , một vợ hiền.

 

Hạ Đình Phương hừ một tiếng: “Đương nhiên là phúc khí , bao nhiêu trong kinh thành cầu còn , y gặp thời vận , cầu là .”

 

Hạ Đình Phương nheo mắt, về phía chiếc xe ngựa biến mất.

 

Dù là đầu gặp mặt, nhưng ông thể cảm nhận Hách Nhân sẽ là một nhân vật lợi hại.

 

Người nếu là bạn, ắt sẽ là địch.

 

Sau , nhất định thử dò xét một phen.

 

 

Loading...