Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 202: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:40:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưa vỡ nát
Ông lão từ trong túi lấy một gói bánh dầu để tỏ lòng ơn: "Khổng Vũ cầm lấy, ăn từ từ thôi nhé."
Khổng Vũ khách khí nhận lấy bánh dầu, một tiếng, đó gặm bánh .
Viên Trì cúi đầu lẳng lặng đôi tay , nghi ngờ sức cánh tay của yếu .
"Tiểu Viên , thôi, chúng lên núi mua ." Cố Thứ Sử gọi Viên Trì.
Viên Trì theo Cố Thứ Sử lên núi, khi hỏi vài dân làng, về phía vườn .
Chưa đến vườn , Viên Trì mơ hồ thấy tiếng .
Không tiếng chuyện tiếng đùa bình thường.
Là tiếng bước chân của nhiều , đều đặn tăm tắp.
Là tiếng hô vang của nhiều , sĩ khí hừng hực.
Là tiếng kim loại va chạm của đao thương kiếm thuẫn, quen thuộc vô cùng.
Trong mắt Viên Trì chợt lộ vẻ cảnh giác: "Cố Thứ Sử, ở đây binh mã ?"
Cố Thứ Sử tự nhiên cũng thấy, giải thích:
"Không quân đội, mà là đoàn hộ vệ do chính hương dân Hắc Sơn Hương thành lập. Hương dân bình thường thì ruộng, công, lúc nghỉ ngơi thì cùng thao luyện. Lĩnh Nam yên bình như Kinh thành, bách tính chỉ tự bảo vệ thôi."
Cố Thứ Sử khen:
"Nhờ đoàn hộ vệ, mới thể chống đỡ cuộc tấn công của Mị Bà, nếu sớm bỏ mạng đao kiếm của Mị Bà ."
Viên Trì thấy, tự nhiên xem.
Thế là mấy điều chỉnh hướng bước chân, về phía nơi đoàn hộ vệ đang thao luyện.
Trong sơn cốc, cờ đen phấp phới, uy danh chấn động.
Đoàn hộ vệ từng trải qua chiến trận dường như càng thêm lợi hại khôn cùng so với .
Bọn họ từng thực sự thương, cũng thực sự c.h.é.m g.i.ế.c địch quân, những vết sẹo giờ đây đều trở thành vinh dự thể phô bày.
Ngụy Đại Xuyên và Tần Tiếu đang chỉ huy đoàn hộ vệ luyện tập trận hình mới – Nhạn Trận.
Mọi mô phỏng hình chữ "nhân" khi đàn chim nhạn bay, thích hợp để đột kích và bao vây.
Tần Tiếu vung lá cờ hiệu, đội quân tiên phong tăng tốc, trực tiếp xông "trận địa địch". Trung quân cấp tốc tiến lên, hai cánh bao vây, hình thành thế khóa chặt.
Khi hiệu lệnh phát , đồng thanh hô to, tiếng vang vọng mây trời.
Viên Trì sườn núi trông thấy cảnh , kinh ngạc thôi.
Còn chấn động hơn cả lúc y thấy thiếu niên một tay kéo xe bò ban nãy.
Người thôn dã, thông hiểu phương pháp thao luyện quân lữ trật tự, quy củ đến , thật sự hiếm thấy.
Viên Trì lập tức gặp chỉ huy thao luyện.
Ngay đó, y nghĩ, đoàn hộ vệ hơn nghìn , nhiều nhiều, ít ít, hơn nữa ai nấy đều vũ khí.
Nếu tiếp tục lớn mạnh hơn nữa, thể sẽ triều đình coi là tư binh.
“Cố Thứ Sử, liệu thể tìm chỉ huy đoàn hộ vệ và hương trưởng Hắc Sơn Hương để trò chuyện một lát ?”
Tự bảo vệ là điều , nhưng Viên Trì mặt đối mặt rõ với những hương dân về mức độ nghiêm trọng của sự việc, nhắc nhở bọn họ đừng để gian nhân lợi dụng tư binh, mà chịu tai bay vạ gió.
Cố Thứ Sử chần chừ: “Bọn họ đều bận rộn, lão phu cần sai hỏi.”
Cố Thứ Sử đầu : “Đi tìm Ngụy Đại Xuyên và Hách hương trưởng, hỏi bọn họ tiện đến nghị sự đường trong thôn , cứ Viên tướng quân đến từ kinh thành gặp bọn họ một .”
Cố Thứ Sử giữ một tâm nhãn, gọi Tần Tiếu.
Mấy ngày , ông nhận phận của Tần Tiếu, Tần Tiếu chắc khác ở đây.
Do đó Cố Thứ Sử chỉ cho gọi Ngụy Đại Xuyên và Hách Nhân, dù hai cũng chỉ là hương dân mà thôi.
Viên Trì và Cố Thứ Sử đến nghị sự đường của thôn Lương Dân.
Trên đường , Viên Trì thấy một nhóm trẻ con vác giỏ tre đang hái quả.
Những quả vỏ ngoài căng mọng, bóng bẩy treo cây, lũ trẻ kéo lắc lư.
Có vài đứa trẻ trèo lên cây, nhanh tay lẹ chân dùng vạt áo hứng lấy những quả hái , hoặc ném quả cho ở đón.
Những quả ngọn cây vẫn ai hái.
Đột nhiên, một tiếng roi vun vút vọt lên cành cây, "phập" một tiếng quất ngọn cây, quả nhiên như đao chém, chặt đứt mấy quả mọng từ cành.
“Đánh trúng ! Đánh trúng !”
“Mau đón lấy, mau đón lấy, đừng nứt vỏ.”
“Tri Tri thêm , thêm nữa …”
Lũ trẻ reo hò một trận, giỏ tre chồng chất ngày càng đầy.
Viên Trì kỹ vung roi, là một tiểu nha đầu, búi hai chỏm tóc hình nụ hoa, đôi mắt to tròn long lanh.
Tiểu nha đầu trông đến mười tuổi, nhưng roi dùng nhanh, mạnh và vững.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-202.html.]
“Cố Thứ Sử đến !” Giữa đám trẻ ai hô lên một tiếng.
Bọn chúng xúm xít chạy về phía Cố Thứ Sử và đoàn .
Tô Tri Tri cũng đến, từ giỏ tre lật một quả dưa gang:
“Cố Thứ Sử, quả cứng lắm, gặm nổi . Mời ăn dưa gang, dưa gang thôn chúng mềm, mới hái ở đất lên đấy.”
Những đứa trẻ khác cũng lật dưa gang từ giỏ .
Cố Thứ Sử thể từ chối hảo ý của bọn trẻ, bèn nhận dưa gang:
“A Triệt ?”
Tô Tri Tri: “A Triệt luyện công xong thì về sách , dẫn đội quân đồng t.ử hái quả.”
Cố Thứ Sử ha hả : “Các con cứ chơi , nghị sự đường gặp Hách hương trưởng.”
Đội quân đồng t.ử hái quả.
Viên Trì và Cố Thứ Sử tiếp tục về phía , tay cầm dưa gang.
Đến khi nghị sự đường xuống, y lập tức cảm thấy một luồng khí mát mẻ, dễ chịu hơn nhiều.
Viên Trì ấn tượng sâu sắc với tiểu nha đầu vung roi ban nãy:
“Cố Thứ Sử, trẻ con ở hương còn luyện công ư?”
“Cả lớn và trẻ con thôn Lương Dân đều luyện công.”
Giọng Cố Thứ Sử phần tự hào:
“Người đừng thấy nơi đây là thôn dã, nhưng nhân tài ít , lát nữa hai đến, sẽ lời sai. Ngụy Đại Xuyên tuy ngoài bảy mươi, nhưng khi chỉ huy thao luyện thì…”
Cố Thứ Sử c.ắ.n một miếng dưa gang,
“Quả dưa ngon thật, ngọt, nhiều nước.”
Viên Trì bổ đôi quả dưa, cầm trong tay c.ắ.n một miếng.
Nghe chỉ huy đoàn hộ vệ huấn luyện là một lão nhân tuổi cổ lai hy, Viên Trì suýt hạt dưa sặc:
“Bao nhiêu tuổi? Hơn bảy mươi tuổi thể chỉ huy hương dân trẻ tuổi khỏe mạnh thao luyện?”
Khi Viên Trì câu , cửa nghị sự đường đẩy , một bóng dáng đổ nghiêng mặt đất, phủ một tầng bóng râm bên chân Viên Trì.
Một giọng khàn khàn nhưng đầy nội lực vọng :
“Viên tướng quân lời sai , lão phu tuy ngoài bảy mươi, nhưng chắc thua trẻ tuổi.”
Viên Trì thấy câu , theo bản năng rùng một cái.
Y thể ăn dưa gang nữa .
Bởi vì quả dưa tay y bóp nát, nước b.ắ.n tung tóe đầy tay.
Viên Trì ngẩng đầu đến, đối phương thật sự là một lão già, một lão già tinh thần, nhiều nếp nhăn.
Viên Trì ngơ ngác chằm chằm Ngụy Đại Xuyên.
Vẻ ngây ngốc của y giống một tướng quân gần bốn mươi tuổi, mà giống hệt cái vẻ khờ khạo của y hai mươi năm khi mới nhập ngũ.
Hai mươi năm , khi mới nhập ngũ, y nhờ một thương pháp và một sức lực, liên tục giành chiến thắng trong các cuộc tỷ thí trong quân, chút danh tiếng.
Người trẻ tuổi ít kinh nghiệm, thắng nhiều, khó tránh khỏi chút tự kiêu.
Khi đó cợt : “Viên Trì ngươi tài giỏi thế, đ.á.n.h với Ngụy tướng quân?”
Lúc bấy giờ thống lĩnh bọn họ là lão tướng quân Ngụy Phù ngoài năm mươi.
Viên Trì cố giữ thể diện : “Ngụy tướng quân qua tuổi thiên mệnh, là vãn bối mà giao thủ với trưởng bối, há chẳng là ức h.i.ế.p ?”
Y xong câu , tất cả xung quanh đột nhiên đều lộ vẻ kinh hãi y.
Nói chính xác hơn, là phía y.
Viên Trì cứng đờ xoay , thấy Ngụy Phù tướng quân đang mỉm y từ phía :
“Lời sai , lão phu tuy ngoài năm mươi, nhưng chắc thua trẻ tuổi.”
Mèo Dịch Truyện
Sau đó, Viên Trì thật sự thể giao lưu một phen với Ngụy tướng quân.
Viên Trì nhường, nhưng suýt nữa một thanh lão đao của Ngụy tướng quân hất tung xương sọ.
May mắn là chỉ dừng ở mức chấm dứt đúng lúc.
Viên Trì xoa xoa xương sọ của , từ đó về tinh tiến võ nghệ và binh pháp, dám lời khoa trương nữa.
Y cũng phong thái như Ngụy tướng quân, đến năm mươi tuổi vẫn thể đ.á.n.h ngã trẻ tuổi.
Thế nhưng mười mấy năm , Ngụy tướng quân chịu già cáo lão về quê, biến mất dấu vết.
Viên Trì còn gặp Ngụy Phù nữa.
Miếng dưa gang vỡ nát rơi xuống đất, nước trái cây loang .
Viên Trì khó khăn mở miệng, thử gọi một tiếng “Ngụy tướng quân”, nhưng Ngụy Đại Xuyên một bước đến mặt Viên Trì và :
“Quả dưa ngon lành thế , rơi xuống đất thật đáng tiếc, nhặt lên còn thể cho lợn gà ăn.”