Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 172: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:40:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Cảnh sống hơn sáu mươi năm, quan bốn mươi năm.
Do luôn bài xích, y tham gia cung yến trong đời thực sự ít ỏi vô cùng.
Nếu thực sự đếm đầu ngón tay, thì chỉ hai .
Một là bốn mươi năm khi y thi đậu bảng vàng, Tiên đế thiết yến trong cung triệu những tiến sĩ đầu danh sách cung.
Khi đó y còn trẻ, vô cùng kích động vì chuyện cung yến.
Phía cung yến là quan cao cấp và quý tộc, vị trí của đám học t.ử bọn họ xếp xa phía .
Món ăn rượu tuy tinh xảo, nhưng đều nguội lạnh.
Từ xa, rõ Hoàng thượng, cũng rõ Hoàng thượng gì.
Chỉ khi Hoàng thượng triệu bọn họ đến gần để khích lệ, y mới cơ hội diện kiến thiên nhan.
Tiếp đó, y về vị trí cuối cùng của .
dù là như , năm đó đám trai trẻ ngây ngô bọn họ vẫn vui mừng.
Không lâu cung yến đó, Lại bộ phát chiếu chỉ điều động, điều y đến vùng quê hẻo lánh quan.
Vài năm đó, chớ chi đến cung yến, ngay cả hình dáng thành Trường An y cũng sắp quên mất .
Lần thứ hai cung yến là hơn mười năm khi Tân đế đăng cơ, bá quan triều kiến.
Vị trí của Cố Cảnh trong yến tiệc vẫn xếp xa phía , quan chức hiển hách và quý tộc trong điện uống rượu chúc từ, còn những coi trọng như y thì ngoài điện hứng gió lạnh.
Món ăn khi đưa miệng cứ như lưỡi d.a.o băng, nếm mùi vị gì.
Cố Cảnh lúc đó một đường phong trần trở về kinh thành, thể mỏi mệt rã rời, trong cung yến ở nơi hứng gió lạnh suốt hai canh giờ.
Sau khi trở về y liền nôn mửa tả lị còn phát sốt, mấy ngày mới hạ sốt.
Từ đó, Cố Cảnh suy nghĩ thông suốt, chuyện trong cung chẳng bao giờ đến lượt , mà nếu đến lượt thì cũng chẳng chuyện gì lành.
Nhiều năm như , Hoàng thượng hiếm khi cho cơ hội kinh thành tâu trình công vụ dịp Tết.
Lần , chỉ vì Tầm Châu nhận nhiệm vụ gấp rút may y phục quân đội cho Tây Bắc, , Thích sử Tầm Châu, mới cơ hội về Trường An một chuyến dịp Tết.
Sau khi trở về, những yến tiệc trong cung như tiệc đêm Giao thừa, tiệc Nguyên tiêu, đều phần của .
Hắn cũng chẳng ở Trường An lâu.
Quê hương ở Trường An, gia quyến đều ở quê nhà, Trường An dù phồn hoa đến mấy, ở lâu cũng chẳng ý nghĩa gì.
Hiện giờ là tiết trời đầu xuân, Cố Cảnh hai ngày nay dặn dò hạ nhân thu xếp hành lý, sắp sửa về Lĩnh Nam.
Thế nhưng lúc trong cung gửi thiệp mời, rằng tổ chức một bữa tiệc thưởng xuân nào đó.
Nghe thôi thấy lạnh lẽo.
Người như chẳng qua cũng chỉ đến góp mặt cho đủ .
Thế nhưng thiệp mời từ trong cung gửi , thể từ chối, thể .
"Thật là hành hạ c.h.ế.t cái bộ xương già của ."
Cố Cảnh thở dài một , ngoài tìm bạn cũ uống .
Hạ Phủ.
"Trong cung gửi thiệp mời sẽ tổ chức yến tiệc thưởng xuân, mời quan viên từ Tứ phẩm trở lên mang theo gia quyến đến dự."
Hạ phu nhân cầm thiệp mời, lẩm bẩm với hai nàng dâu,
"Hai cô nương nhà hai năm nữa là cập kê, yến tiệc thưởng xuân ăn diện thật kỹ. Chúng cũng mở to mắt , xem thử con cháu nhà ai tuấn tú."
Cháu trai nhà họ Hạ tuổi còn nhỏ, đến lúc chuyện cưới gả, nhưng hai cháu gái của Hạ phu nhân mười ba tuổi Tết, nên bắt đầu suy tính chuyện hôn sự, cố gắng đính ước khi cập kê.
"Vâng, mẫu ." Hai nàng dâu đồng loạt đáp lời.
Hạ phu nhân hai nàng dâu hiền lành, nghĩ đến Đại Lang, Nhị Lang ngoan ngoãn trong nhà, bên cạnh sự an ủi tránh khỏi dâng lên nỗi phiền muộn.
Tam Lang năm ngoái bỏ , đến nay vẫn về nhà.
Vài tháng , truyền tin về phủ, thấy Tam Lang đường Việt Vương xuống phía nam.
đó lạc mất ở biên giới Lĩnh Nam.
Hạ phu nhân lo lắng vô cùng, Hạ Đình Phương cũng phái đến Lĩnh Nam tìm kiếm.
Lĩnh Nam rộng lớn như , thể tìm thấy ngay ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-172.html.]
Hạ Đình Phương giận dữ : "Không tìm thì thôi, cứ coi như đứa con , cứ coi như c.h.ế.t bên ngoài !"
Hạ phu nhân thể những lời , đau lòng một thời gian.
Sau đó Hạ Nghiên đến Hạ phủ, an ủi Hạ phu nhân khiến lòng bà an ủi ít nhiều:
"Mẫu , tính tình Tam Lang bướng bỉnh, càng tìm , càng chịu mặt. Hắn ở Lĩnh Nam, nếu thật sự chuyện gì, sớm tìm quan Lĩnh Nam phái về báo tin . Chỉ cần mở miệng là nhà họ Hạ chúng , ai dám giúp ? Hắn bây giờ tin tức, tám chín phần là đang sống sung sướng ở đó ."
Cuộc sống vẫn tiếp diễn, trong nhà nhiều , nhiều chuyện như , Hạ phu nhân cũng gắng gượng tinh thần.
"Phu nhân, quận chúa đến." Một tỳ nữ bẩm báo.
Hạ phu nhân tin cháu ngoại đến, trong mắt thêm vài phần an ủi: "Mau cho Uyển Nhi ."
"Ngoại tổ mẫu, Đại cữu mẫu, Nhị cữu mẫu." Mộ Dung Uyển mặc một chiếc áo khoác mùa xuân bằng gấm dệt, tà áo thêu từng chùm hoa đào, giữa hoa thêu chỉ vàng hình bướm, theo tà áo mà lay động.
Qua Tết, Mộ Dung Uyển lớn thêm một tuổi, càng thêm xinh lanh lợi, khiến yêu thích.
Hạ phu nhân híp mắt:
"Lại đây, đây, Uyển Nhi cạnh ."
Mèo Dịch Truyện
Mộ Dung Uyển bên giường của Hạ phu nhân, tỳ nữ bưng điểm lên.
Mộ Dung Uyển: "Ngoại tổ mẫu đang chuyện gì với các cữu mẫu ?"
Hạ phu nhân chỉ thiệp mời bàn:
"Đang chuyện yến tiệc thưởng xuân đó, Uyển Nhi hẳn cũng chuyện chứ?"
Ánh mắt Mộ Dung Uyển lướt qua tấm thiệp đỏ rắc vàng:
"Mẫu với con , yến tiệc thưởng xuân sẽ tổ chức ở rừng đào trong cung, Thục Phi nương nương ý tưởng độc đáo, bày tiệc ở ngoài trời trong rừng."
"Cung yến cũng ít , Ngự hoa viên tuy lớn, nhưng từng thấy rừng đào. Rừng đào ở ?" Hạ phu nhân hỏi.
Mộ Dung Uyển: "Ở góc Tây Nam cung thành, ít đến."
Rừng đào là một khu rừng ở góc Tây Nam trong cung, do tiên đế trồng từ những năm đầu, ngày thường mấy ai đến, đến khu vườn cũng nhiều.
Mộ Dung Uyển là vì một Trương Thái Phó dẫn học t.ử Lễ Hòa Điện đến rừng đào ngâm thơ.
"Mẫu bảo con với hai cữu mẫu một tiếng, vì yến tiệc tổ chức ngoài trời, nhất nên để các biểu tỷ mặc những bộ y phục dễ ."
Hai thiếu phu nhân nhà họ Hạ xong đều : "Vương phi lòng ."
Tay Hạ phu nhân vén những sợi tóc mai lòa xòa bên thái dương Mộ Dung Uyển:
"Uyển Nhi, nương con và Minh Nhi đến?"
Mộ Dung Uyển khẽ nhíu mày một thoáng thả lỏng:
"Ca ca gần đây phạm , chọc mẫu tức giận, mẫu đang ở nhà phạt ."
Mộ Dung Uyển chín tuổi càng thêm đĩnh đạc xuất sắc, nhưng ca ca song sinh Mộ Dung Minh càng thêm nghịch ngợm.
Nghịch ngợm đến nỗi ngay cả ch.ó trong Cung Thân Vương phủ cũng ghét bỏ.
Ở Lễ Hòa Điện Thái Phó mắng, ở phủ cha phạt, nhưng một khi ai quản thì vô cùng tiêu d.a.o tự tại.
"Minh Nhi đ.á.n.h ? Nương con nặng tay ?" Hạ phu nhân xót cháu ngoại, "Trẻ con lúc nhỏ náo loạn một chút thôi, lớn lên sẽ hiểu chuyện."
Mộ Dung Uyển gì, nàng từ tận đáy lòng xem thường dáng vẻ của ca ca, cảm thấy nàng mất mặt.
Người như ca ca, lớn lên e rằng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu.
"Ngoại tổ mẫu, Uyển Nhi gần đây học một bộ vũ kiếm mới." Mộ Dung Uyển chuyển chủ đề.
Hạ phu nhân: "Tốt, , Uyển Nhi múa cho xem."
Mộ Dung Uyển lấy thanh kiếm mới dịp Tết năm nay.
Kiếm nhẹ nhàng tinh xảo, kiếm trắng như tuyết sương, chuôi kiếm khảm ngọc lam, ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng xanh biếc như sóng gợn. Nàng luyện vũ kiếm hai năm, đạt chút thành tựu, động tác còn cứng nhắc như lúc mới học, bước chân nhẹ nhàng, thể và cổ tay đều linh hoạt hơn nhiều.
Các lớp học võ của Viên tướng quân trong cung, nàng đều xin nghỉ , chỉ ở trong phủ luyện vũ kiếm.
Người dạy nàng là Công Tôn Đại Nương, vũ kiếm nương t.ử nổi tiếng nhất Trường An.
Hạ Nghiên dùng ngàn vàng để mời, khiến Công Tôn Đại Nương ở phủ chuyên tâm dạy Mộ Dung Uyển.
Vũ điệu gần đây Công Tôn Đại Nương dạy Mộ Dung Uyển gọi là Lưu Vân Vũ, vũ điệu Công Tôn Đại Nương dạy ít tử, nhưng ai cũng thể học .
Mộ Dung Uyển xem là học khá .
"Uyển Nhi luyện tập lắm, vũ điệu Lưu Vân cũng từng thấy khuê tú nhà khác múa qua, nhưng đa họ múa bằng Uyển Nhi."