Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 14: --- Học đường trong thôn
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:36:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Tri Tri con ruột của Hách Nhân và Ngũ Anh Nương, điều núi ai nấy đều , cũng từng nghĩ đến việc giấu đứa trẻ.
Sinh mẫu của Tô Tri Tri khi m.a.n.g t.h.a.i tổn thương thể, khi sinh con liền qua đời.
Nàng đặt tên cho con gái là Tô Tri.
Mong nàng lòng , phân biệt thiện ác, sợ phù vân nhân gian che mắt.
đều gọi “Tri Tri” một cách vui vẻ thuận miệng, thế nên ngày thường cứ gọi là Tô Tri Tri.
Ngũ Anh Nương thường với Tô Tri Tri:
“Nương của con trời cao đang phù hộ cho con, con ngày ngày vui vẻ, bà cũng sẽ vui vẻ.”
Tiết Triệt Tô Tri Tri giải thích như , trong lòng y như chọc thủng một lỗ, gió lạnh ào ạt thổi .
Mất từ nhỏ là nỗi đau trong lòng y, ít dám nhắc đến mặt y.
Tiết Triệt hối hận vì nên nhắc đến nỗi đau của Tô Tri Tri, nào ngờ khoảnh khắc tiếp theo Tô Tri Tri đắc ý :
“Nương là cục cưng bảo bối của bà và cha.”
“Ta trời một nương, đất cũng một nương, lợi hại ? Điều ai cũng .”
Tô Tri Tri mày ngài bay lượn, vẻ kiêu ngạo trong mắt hề giả dối.
Lỗ nhỏ trong lòng Tiết Triệt như trét một lớp bùn, cảm xúc chua xót đều phong bế:
“Phải... nàng lợi hại.”
Tô Tri Tri ngẩng cái đầu nhỏ lên:
“Y tiểu của , như y cũng sẽ lợi hại.”
“Không .”
“Hừ, ngày mai y đừng đến.”
Tiết Triệt nghiêm túc : “Ngày mai đến, chúng đều đến học đường.”
“Không ! Không !”
Tô Tri Tri một tay ôm đầu, ngửa mặt lên trời gào thét~~~~~
Sáng hôm .
Tô Tri Tri miệng thì kêu gào học, nhưng vẫn như thường lệ dậy sớm, thu dọn đồ đạc đến học đường.
Học đường ở phía Bắc nhất của thôn Lương Dân, là một gian nhà vuông vắn, tọa bắc triều nam.
tiết xuân, ngoài cửa nở rộ những vòng hoa dại, rực rỡ muôn màu, từ xa như một ngôi nhà ẩn trong biển hoa.
Trong học đường bình thường chỉ ba : Tần lão đầu, Tô Tri Tri và Khổng Võ.
Khổng Võ dù mười bốn mười lăm tuổi, nhưng việc sách chữ thì chậm chạp, học mãi .
Y , những việc đơn giản thể dùng tay hiệu, việc phức tạp thì chữ.
Tần lão đầu như một con dê râu bạc, Tô Tri Tri như một chú thỏ lanh lợi, Khổng Võ trông như một con gấu đen vạm vỡ.
Ba trong học đường, hài hước hòa hợp.
Vì hôm nay thêm một học sinh mới, ba thầy trò đều tỏ thái độ trịnh trọng, đến sớm hơn ngày.
Khổng Võ đến sớm nhất, quét dọn học đường một lượt, đặc biệt lau bàn sạch sẽ một hạt bụi.
Tần lão đầu đến thứ hai, trải bút mực giấy lên mặt bàn cho Tiết Triệt.
Sau đó, Tô Tri Tri bước : “Tần phu t.ử buổi sớm!”
Khi ở ngoài học đường, nàng gọi “Tần gia gia”, nhưng trong học đường, nàng gọi là “Tần phu tử”.
Tay nàng cầm một bó hoa dại màu tím và một tảng đá trong suốt.
Hoa dại đặt bình gốm để trang trí, hòn đá là nhặt về tặng Tiết Triệt chặn giấy.
Sắp xếp xong xuôi việc, Tiết Triệt cũng lúc đến.
Tiết Triệt xưa nay là một đứa trẻ chăm học tự giác, ngày đầu tiên đến học đường mới, y đến sớm.
y đến , phát hiện là đến muộn nhất.
“Tần phu tử, xin thứ cho học sinh đến muộn.”
Tần lão đầu xua tay, nén tiếng ngáp đến tận miệng:
“Giờ giấc vẫn còn sớm.”
Tô Tri Tri chỉ chiếc bàn trống bên cạnh :
“A Triệt, chỗ của y ở đây!”
Bàn của Tô Tri Tri và Tiết Triệt xếp cạnh , ở giữa một lối .
Khổng Võ phía hai , một y chiếm hai cái bàn.
Tiết Triệt đến xuống, những vật phẩm đặt bàn, lượt cảm tạ Tần phu tử, Tô Tri Tri và Khổng Võ.
Trong học đường.
Phu t.ử thiếu mất tai, Khổng Võ khuyết mất lưỡi, Tri Tri gãy cánh tay.
Chiếu trải sàn sờn mép, ngay cả hoa trong bình gốm bên cửa sổ cũng thiếu mất một cánh.
Gió nhẹ thổi .
Cánh hoa lay động, giấy tờ xào xạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-14-hoc-duong-trong-thon.html.]
Tiết Triệt, với tư cách là sinh vật duy nhất chỉnh, giữa đó, chút ngượng nghịu vì hòa nhập .
Nhiều năm , y hồi tưởng cảnh tượng .
Mèo Dịch Truyện
Dưới mái nhà đó, căn bản ai là chỉnh cả.
…
Mặt trời dần dần leo lên mái hiên.
Mấy chữ hôm nay học là “Xi Vưu”, “Hiên Viên”.
Khổng Võ nửa ngày, vẫn cứ hoặc quên một nét ngang, hoặc thiếu một nét sổ.
Y tay cầm bút, tay trái gãi thẳng gáy.
Tần lão đầu cũng giục y, để y kiên nhẫn luyện từ từ.
Tô Tri Tri học nhanh, vài luyện tập thể ngay ngắn và .
Còn Tiết Triệt, y sớm học qua mấy chữ , khi chữ chỉ coi như ôn tập.
Tần lão đầu thấy Tô Tri Tri và Tiết Triệt nắm vững, bèn hỏi:
“Các con Hiên Viên Hoàng Đế ?”
Tô Tri Tri giơ tay: “Con , phu t.ử đây giảng , là diệt Xi Vưu.”
Tiết Triệt dậy đáp: “Là quân vương thượng cổ, thùy y thường mà trị thiên hạ.”
Tần lão đầu Tiết Triệt, vuốt râu :
“Vậy con vì Hoàng Đế thể thùy y thường mà trị thiên hạ ?”
Tiết Triệt hồi tưởng kiến thức phu t.ử dạy y ở Trường An:
“Hoàng Đế sinh thần linh, còn nhỏ , thuở bé thông minh hơn , lớn lên thì đôn hậu mẫn tiệp, thành nhân thì thông tuệ. Chính sách vô vi, bởi là nơi dân tâm thiên hạ hướng về.” ①
Tô Tri Tri như chuyện truyền kỳ: “Thật kỳ diệu như ?”
Tần lão đầu , cũng , đến bên giá sách cuối học đường rút một quyển sách:
“Hai con tự .”
Tiết Triệt nhận lấy sách, kinh ngạc phát hiện đó là bộ 《Hoàng Đế Tứ Kinh》 thất truyền.
“Quyển sách chẳng thất truyền từ lâu ?”
Tô Tri Tri nháy mắt với y: “Ta chẳng với ngươi , thôn chúng nhiều sách đấy.”
Tiết Triệt như ôm báu vật: “ sách thất truyền, từ tay ai mà đoạt một cuốn sách thất truyền như chứ?”
Tô Tri Tri nhỏ:
“Tổ tiên Tần phu t.ử từng là Mò Kim Hiệu Úy đó, nhiều lắm. Tần phu t.ử dẫn đoạt sống, mà là xuống lòng đất đào—”
Tần lão đầu giơ tay ngăn : “Khụ khụ, chuyện cũ chớ nhắc, đều là duyên phận cả.”
Tiết Triệt hiểu, lập tức cảm thấy cuốn sách trong tay nóng bỏng.
Hợp lẽ đây là thứ khai quật từ mộ ?
Tô Tri Tri vỗ vỗ Tiết Triệt: “Đây là do cha chép tay, ngươi cứ yên tâm mà cầm . Bản gốc lụa sách cha cất giấu cẩn thận .”
Sắc mặt Tiết Triệt thả lỏng.
Ngón tay già nua của Tần lão đầu lật sách, chỉ một trang: “A Triệt, ngươi hãy .”
Khi Tiết Triệt sách, giọng y tròn vành rõ chữ, âm thanh trong trẻo:
“Hoàng Đế gặp Xi Vưu, bèn bắt lấy. Lột da y mục tiêu, sai bắn, ai b.ắ.n trúng nhiều sẽ thưởng. Cắt tóc y mà dựng trời, gọi là cờ Xi Vưu, nhồi ruột y cầu. cầm lấy, ai đá trúng nhiều sẽ thưởng, thối rửa xương thịt y, ném mắm, khiến thiên hạ tụ tập ăn...” ②
Tiết Triệt mãi, tiếp nữa.
Y nghi ngờ nhầm sách giả .
“A a.” Khổng Võ hiểu Tiết Triệt đang gì, dùng bút nhẹ nhàng chạm lưng Tô Tri Tri.
Tô Tri Tri với vẻ mặt khoa trương giải thích cho Khổng Võ:
“Chính là Hoàng Đế bắt Xi Vưu, lột da bia bắn, cho bắn, ai b.ắ.n trúng nhiều thì thưởng. Lại còn cắt tóc của Xi Vưu, cùng với hộp sọ treo lên cờ. Sau đó lấy dày thành quả bóng, cho đá chơi.”
“Cuối cùng đem thịt Xi Vưu băm nát, trộn tương thịt chia cho ăn.”
Khi Tô Tri Tri kể đến điểm cuối cùng, cảm thấy Hiên Viên Hoàng Đế quả là một kỳ tài.
Một kẻ địch thể tách thành mấy phần để dùng, bia b.ắ.n cờ, bóng da và tương thịt.
Tô Tri Tri vốn thích ăn tương thịt, nhưng nghĩ đến nếu bên trong trộn thịt băm nát, e rằng mùi vị sẽ kỳ lạ.
Nàng gật gật cái đầu nhỏ cảm thán:
“Ngài thật sự chẳng lãng phí chút nào, chẳng trách thể buông áo mà trị thiên hạ. Chỉ riêng điều thôi, dù mặc y phục ngài cũng trị !”
Tiết Triệt vẫn đang trong cơn sốc lớn.
Thuở xưa, những gì y học đều là lời thánh nhân, nghĩa lý nhân thiện.
Thế nhưng, bài học đầu tiên ở Hắc Phỉ Sơn y chấn động sâu sắc.
Tần lão đầu vỗ vỗ vai Tiết Triệt:
“Chính trị nhân từ và sát phạt, tương trợ lẫn .”
Tô Tri Tri ở bên cạnh lắc lư cái đầu nhỏ học theo:
“Đối đãi với kẻ địch, thể mềm lòng, cũng thể lãng phí.”