16
Lúc lướt Xiaohongshu,  vô tình lướt trúng tài khoản của Trương Thiến.
Vì tò mò,  bất giác nhấn  xem.
Xiaohongshu của cô    còn đồng bộ với vòng bạn bè của  nữa, đổi thành khoe xe sang, đồng hồ hiệu, và đủ loại túi xách hàng hiệu.
Mỗi khi cô  đăng một bức ảnh    chỉnh sửa mấy tiếng đồng hồ mới  lò, luôn thu hút một đám fan cuồng của cô  nhảy nhót bình luận bên .
Không chỉ , Trương Thiến còn thích chọn những bình luận khen ngợi cô  để trả lời.
Dưới một bức ảnh chụp hai bàn tay đan  ,  fan bình luận:
「Tiểu tiên nữ, tay của Từ  nhà chị  quá.」
Trương Thiến trả lời: 「Xin đính chính, là Triệu  nhé.」
Không  Vương Kiệt ?
 chụp màn hình phần bình luận gửi cho bạn .
Giây tiếp theo, điện thoại của bạn  gọi tới.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
「Nhan Tịch, hôm qua tớ còn định tám chuyện  với  đấy chứ? Sau bận quá  quên mất.
「Con  xanh đó, thấy bạn của em họ tớ lái Lamborghini, liền  theo thằng bạn đó .」
Trương Thiến từ khi cặp kè với Vương Kiệt, ngày nào cũng theo     đủ loại tụ điểm giải trí.
Vương Kiệt trẻ tuổi  ham chơi, bên cạnh luôn  một đám bạn bè .
Trùng hợp là Trương Thiến cũng là kẻ  an phận, chẳng bao lâu  chê Vương Kiệt  đủ hào phóng, ngấm ngầm qua  với bạn của Vương Kiệt.
Thực   bạn  của Vương Kiệt là công tử nhà giàu rởm, dân chơi nổi tiếng trong giới.
Chiếc Lamborghini  cũng là thuê,  xanh cặp với   thì chẳng  kết cục   .
Đối với chuyện của Trương Thiến,   qua  thôi, cũng  định tốn quá nhiều tâm sức để quan tâm.
Bạn  : 「Nó đối xử với  như ,  vong ơn bội nghĩa  là  xanh nhập  ,  định bỏ qua thế ?」
 : 「Cậu    nó   kết cục   ? Vậy tớ lãng phí thời gian  xử lý nó  ý nghĩa gì?」
Trương Thiến chẳng qua chỉ là một cô gái  bước chân  khỏi cổng trường đại học, ngay cả quy tắc xã hội cô  còn  nắm rõ.
 cùng Từ Dương khởi nghiệp nhiều năm, nếm trải đủ mùi đời, lăn lộn bươn chải bao lâu nay.
Cô  lấy gì để đấu với ?
17
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-nham-mot-tra-xanh/chuong-7.html.]
Lần gặp  Trương Thiến,  là chuyện của hai tháng .
Trường học thông báo  đến một chuyến.
Chủ nhiệm khoa áy náy   : 「Xin  cô Lâm, sinh viên cô tài trợ   trường chúng  buộc thôi học. Em   phụ lòng kỳ vọng của cô, chúng  quyết định trích từ quỹ giáo dục của trường,  trả một nửa học phí cô  đóng những năm qua.」
Lúc đầu chọn tài trợ sinh viên đại học, Từ Dương bảo  cẩn thận để tránh  lừa,  đều liên hệ trực tiếp với trường.
Chỉ là   ngờ, mắt thấy sắp  nghiệp, Trương Thiến   buộc thôi học.
 hỏi tình hình thế nào, chủ nhiệm khoa tỏ vẻ khó xử, chỉ  Trương Thiến vi phạm kỷ luật của trường.
Cuối cùng  tiền trường trả ,   nhận.
Nhờ trường giúp  chọn sinh viên phù hợp, dùng  tiền  giúp đỡ em đó.
Đã chọn  việc ,    vì cá nhân Trương Thiến mà hối hận.
Từ phòng giáo vụ ,  kể chuyện  cho Từ Dương.
Từ Dương vô cùng bình tĩnh :
「Sớm muộn thôi, phẩm chất như , dù   nghiệp cũng là tai họa cho xã hội, thà   nghiệp còn hơn.」
  thương tiếc Trương Thiến,  thương bà nội  vất vả nuôi cô  khôn lớn.
 từng gặp bà cụ một , một bà lão  giản dị, chất phác, nếu bà  chuyện , chắc hẳn sẽ  đau lòng.
Khi  chuẩn  rời trường, tình cờ gặp bạn cùng phòng của Trương Thiến.
 từng gặp cô  lúc giúp Trương Thiến đóng dấu thực tập, lúc đó cô  cũng nhờ  giúp.
Thấy , cô   vẻ  ngạc nhiên:
「Chị Nhan Tịch,  chị  đến trường em ạ?」
 : 「Trường  chút việc tìm chị, chị đến một chuyến.」
Ánh mắt cô     chút kỳ lạ, như  điều     dám.
 nhận , liền bảo cô  đừng ngại cứ  thẳng.
Cô  hỏi : 「Chị Nhan Tịch, chị đến vì chuyện của Trương Thiến ạ?」
 gật đầu: 「Trường  nó nghỉ học ,  trả  học phí cho chị.」
Cô  thở dài : 「Trương Thiến  đây vẫn  lắm,   giao du với vài  bạn  nên  lôi kéo lệch lạc.」
 hỏi cô  tình hình thế nào, cô  đưa cho  một đường link bảo  tự  xem.