Nuôi Con Thành Họa - Chương 23
Cập nhật lúc: 2025-10-06 08:48:22
Lượt xem: 261
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật đáng sợ, cảm thấy mặt vị đế vương trẻ tuổi , đầu óc của cứ như vứt cho ch.ó ăn hết .
Đến khi hồn, bắt nạt.
"Chàng......" Sự phản kháng yếu ớt chìm nghỉm trong nụ hôn của .
Áo choàng của luôn chỉnh tề, nhất thời bất bình, nhân lúc để ý, kéo mạnh một cái.
Những vết sẹo ngang dọc hằn n.g.ự.c .
Ta sững sờ, hỏi: "Đây là gì?"
Hắn im lặng, sự uy nghiêm của đế vương trong khoảnh khắc tan biến.
"Lệ Trì, ."
Hắn cúi mắt: "Nàng thể mong dửng dưng cái c.h.ế.t của nàng , đúng ?"
"Vậy nên tự thương?"
"Chàng điên ?"
Hắn cụp mắt đáp.
Mỗi một vết sẹo đều khắc sâu, trông mà kinh hãi, vết cũ vết mới đan xen.
Chả trách, đêm đó dù động tình đến , vẫn khoác chiếc áo .
Ta đẩy : "Chàng quá thất vọng, cứ nghĩ phân biệt việc gì nên , việc gì nên ."
Hắn nắm lấy tay : "Phù Nhi."
"Khi nhớ nàng đến chịu nổi, mới như ."
Ta lắc đầu: "Buông tay."
"Sau sẽ như nữa."
"Phù Nhi, khi nàng ở đây, cố gắng để sống ."
Nước mắt cứ thế lăn dài trong khoảnh khắc .
"A Trì, một tự yêu lấy , thì thể yêu khác?"
"Ta ."
" nàng ở đây, yêu ai khác, cũng yêu chính . Làm gì cũng thấy vô vị, chỉ c.h.ế.t quách cho xong, nhưng sợ xuống suối vàng, nàng sẽ giận đến mức thèm để ý đến nữa. Ta chỉ thể dùng cách để dung hòa. Phù Nhi, tha thứ cho ."
"Người nên tha thứ cho là , mà là chính bản . Tình yêu tự ngược đãi như , là vô trách nhiệm với chính ."
"Ta . Vậy thì nàng hãy ở bên cạnh , dạy dỗ cho . Dạy cách yêu bản , cách yêu khác, cách sống một cuộc đời ."
Ta lau nước mắt, nhẹ nhàng vuốt ve những vết sẹo chói mắt đó: "Có đau ?"
"Khi nàng ở đây thì cảm giác gì.” Hắn cẩn thận nắm lấy đầu ngón tay : " nàng vuốt ve như thế ..."
Giọng ấm ức: "Đặc biệt đau."
Tên khốn , thật cách lừa rơi lệ, lừa ở .
Vậy nên sai, đúng ?
Bị đời c.h.ử.i rủa, để tiếng muôn đời, hồng nhan dễ già. Ta lo lắng quá nhiều thứ, nhưng từng nghĩ rằng, trong lòng vị đế vương trẻ tuổi mắt một đứa trẻ nhợt nhạt và u uất, đứa trẻ đó, nó yếu đuối, sợ bóng tối. Ta một tay đưa nó khỏi bóng tối, đợi nó thích nghi với ánh sáng, trở tay đẩy nó về bóng tối, nó sẽ hoang mang, sẽ đau khổ, sẽ phát điên.
Hóa sai một cách trầm trọng.
Ta cay đắng hôn lên vết sẹo n.g.ự.c , thề với .
"A Trì, xin , sẽ bỏ rơi nữa."
"Ta và Cục Bột sẽ cùng yêu thương ."
Hắn nghi hoặc nhíu mày: "Cục Bột?"
"Ừm, con của đó."
Hắn im lặng lâu, gọi một tiếng.
"Phù Nhi."
"Ừm?"
"Nàng bây giờ gì ?"
"Làm gì?"
"Hành, hạ, c.h.ế.t, nữ, nhân, khốn, kiếp, nhà, nàng."
Được , đứa trẻ u uất đó biến mất.
Vị đế vương dày vò khác xuất hiện.
Lại là một đêm xui xẻo.
39.
Bóng hoa cửa sổ lay động, tiếng bước chân chói tai vang lên, lọt tai là giọng non nớt, mềm mại.
"Mẫu hậu vẫn ngủ dậy ?"
Ta đang tựa cửa sổ, nam nhân ôm từ phía , lúng túng đưa tay , , bịt miệng , thầm cầu xin: "Đừng lên tiếng."
Đôi mắt phượng của sâu hơn: "Vậy thì tối nay ở bên ."
"Không ."
"Ồ."
Cánh tay đột nhiên siết chặt, bất ngờ trêu chọc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-thanh-hoa/chuong-23.html.]
Ta phòng , thốt một tiếng từ cổ họng.
"Mẫu hậu? Ta thấy tiếng của ." Giọng non nớt đầy bối rối từ từ hành hạ màng nhĩ .
Ta sắp phát điên mất thôi.
Nam nhân còn hứng thú thì thầm bên tai : "Cầu xin ."
Cảm giác như đẩy lên ngọn lửa, từng tấc da thịt đều bỏng rát.
Ta chỉ mong chuyện nhanh chóng lắng xuống.
"Cầu xin ."
vẫn buông tha: "Tối nay ở bên ."
"Buổi tối Cục Bột thể ."
"Ta cũng thể."
"Chàng đừng quá đáng."
Nam nhân đe dọa : "Vậy nàng thế nào là quá đáng hơn ..."
Ta lập tức giữ tay : "Được."
Nam nhân cuối cùng cũng buông , trốn tấm bình phong để chỉnh tóc tai váy áo. Hắn đến bên cửa sổ, một tay vuốt ve con mèo, một tay xoa đầu Cục Bột.
"Lúc trẫm ba tuổi cần suốt ngày tìm mẫu , con thấy nên tự kiểm điểm ?"
Cục Bột chút nể nang phản bác : "Người lớn thế mà còn suốt ngày tìm mẫu hậu, mới nên tự kiểm điểm đó."
Nam nhân bên cửa sổ nhấc đứa bé lên, đặt lên vai, nghiêm nghị : "Trẫm là thiên tử, vốn dĩ thể bất cứ điều gì . Con so sánh với trẫm, đợi đến khi con kế thừa hoàng vị hãy ."
"Lệ Trì, im miệng cho ."
Có ai dạy con như thế ?
40.
Ai mà ngờ , vị đế vương trẻ tuổi hoang đường đến mức giấu một nữ nhân trong Nghị Chính Các chứ? Lại còn giấu gầm bàn.
Hắn thật sự đóng chắc tội danh hồng nhan họa thủy cho .
Hắn ngửa , yết hầu gợi cảm từ từ chuyển động: "Chuyện cứ theo lời cữu cữu ."
Đôi mắt diễm lệ của nam nhân cụp xuống, vẻ mặt đầy thỏa mãn.
Ta nghiến răng, cúi cổ, hung hăng vò chiếc khăn lụa.
Nam nhân quá đáng sợ, trêu chọc , bình tĩnh bàn quốc sự với Giang Duật Ngôn.
Sao nhỉ?
Ngay lúc đang ngẩn , cổ thấy ngứa ngáy, tim đập thình thịch.
Nhìn xem, nam nhân đang loạn.
Ta c.ắ.n môi, trừng mắt từ gầm bàn.
Hắn dựng một quyển tấu chương lên, vặn che khuất tầm mắt của Giang Duật Ngôn.
"Vẫn tan?" Ánh mắt rơi xuống cổ , dùng khẩu hình hỏi.
Mặt nóng bừng, tai đỏ ửng, c.ắ.n môi, hận thể dùng ánh mắt g.i.ế.c c.h.ế.t .
"Thật là mẫn cảm."
Bất thình lình, đầu ngón tay ấn mạnh một cái.
"Ưm..."
"Bệ hạ?" Giang Duật Ngôn nghi ngờ hỏi: "Tiếng gì ?"
Ta c.h.ế.t lặng bịt miệng .
Nếu chuyện mà truyền ngoài...
Ta cầu xin níu lấy vạt áo .
Ý trong mắt càng đậm: "Tối nay vẫn ở bên ."
Bỉ ổi. Ngày nào cũng tranh giành với một đứa trẻ, thua .
Thấy gì, nhướng mày, hắng giọng: "Ồ, gì, chỉ là giấu..."
Ta vội vàng kéo , khẩu hình: "Ta đồng ý với ."
"Giấu một con mèo, con vật nhỏ , bám lắm, một khắc cũng rời."
Ta tức hổ, cứ tưởng chuyện qua, kết quả, bên cửa sổ vang lên tiếng phản bác của Nhan Nhan: "Meo."
Ai cũng , thiên tử chỉ nuôi một con mèo, mà con mèo đó lúc đang dạo bên cửa sổ.
Vậy nên, thứ giấu gầm bàn... lời dối vạch trần.
Giang Duật Ngôn lạnh giọng: "Bệ hạ vẫn nên chú ý tiết chế."
Một cảm giác hổ lan tỏa, chỉ tìm một cái lỗ để chui .
Lệ Trì : "Cữu cữu chê , đôi khi tình cảm khó kìm nén, cũng là điều khó tránh."
Ta hổ đến mức c.h.ế.t .
"À đúng , cữu cữu, gần đây ngài vất vả , trẫm gửi một nhóm mỹ nhân đến phủ ngài, để an ủi cữu cữu."
"Thần trong lòng , phiền bệ hạ bận tâm."
Lệ Trì lạnh một tiếng: "Hoa chủ, cữu cữu nên tỉnh táo ."