Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 488
Cập nhật lúc: 2025-11-11 12:29:37
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Thành cũng giống Tưởng Vinh, ngũ quan nhạy bén. Anh nhớ giọng đàn ông bước khỏi cửa qua điện thoại.
Hóa là con trai Bộ trưởng Ngoại giao Lý, thảo nào.
Tốt lắm...
Mắt Lục Thừa Bình đảo mấy vòng, nhếch cằm Tưởng Thành. Hắn cố nhịn :
"Chị em máy bay mấy ngày , mệt lắm. Ngày mốt còn cùng Trần Sơ Thượng Hải việc nữa. Về nghỉ ngơi sớm ."
Nói kéo tay Lục Thừa Chi.
Tưởng Thành hít một thật sâu, "Vậy nghỉ ngơi sớm . Cảm ơn quà của em. Anh về đây."
Lục Thừa Chi bóng lưng biến mất ở cửa, mới cùng Lục Thừa Bình nhà.
Lục Thừa Chi gạt tay Lục Thừa Bình đang khoác cánh tay , "Em nãy là cố ý ?"
Lục Thừa Bình nhướn cằm, "Phải."
"Anh thì thôi, cứ để như . Đừng thế nữa, em chỉ đẩy Tưởng xa hơn thôi."
Lục Thừa Bình đột nhiên tức giận, "Anh đến mức , nếu vẫn thể dễ dàng đẩy , thì bỏ . Dù chúng thừa tiền, Trần Sơ , thì tiếp theo."
Lục Thừa Chi dừng .
Lục Thừa Bình chột sờ mũi, "Mấy lời là em họ đấy."
"Lục Nghiễn?"
Lục Thừa Bình , "Ừm."
"Từ bao giờ?"
"Lúc chị dẫn Trần Sơ sân chuyện."
Lục Thừa Chi cạn lời, "Chuyện em cũng kể cho Lục Nghiễn ? Em rảnh rỗi quá ?"
Lục Thừa Bình , "Anh gần đây thực sự rảnh.
Mỗi ngày tăng ca là qua chỗ Trần Ức Nam xin lời khuyên về cách giữ tâm trạng thoải mái trong thời kỳ mang thai, đó là xem công thức nấu ăn.
Rồi thì đồ thủ công cho An An. Chị thấy hai cái mô hình máy bay trong phòng em ?
Thật sự thể bay đấy, bộ là do . An An chê kiểu dáng mắt nên cho em."
Lục Thừa Chi khẽ một tiếng, "Thật ghen tị với Thanh Nghi."
Nói đến ghen tị, Lục Thừa Bình đột nhiên trở nên buồn rầu
"Em cũng ghen tị với An An. Anh cả thèm chơi với em, may mà An An dỗ dành em."
Lục Thừa Chi liếc , "Hay là em vẫn nên tìm Phùng Vi ."
"Tại ?"
"An An bé tí như , nó khổ sở đến mức nào?"
Lục Thừa Bình hừ hừ, "Phùng Vi thì khổ sở ?
Hơn nữa em cũng dạy An An nuôi ch.ó , bây giờ nó nuôi giỏi lắm.
Chỉ là Trần Ức Nam cái tên đó, đề nghị An An mang ch.ó của em về, là ảnh hưởng đến việc chị dâu mang thai."
"Con trưởng tử chính thống của em hả?"
Lục Thừa Bình gật đầu, "Ừm, chính là con đó. Em cưng nó lắm mà, dám chê."
Lục Thừa Chi , "Quả thực là ảnh hưởng."
" An An thích mà."
"Vậy thì đón An An qua ở luôn , như em cũng bầu bạn mỗi ngày."
Lục Thừa Bình suy nghĩ một chút, "Được, để em bàn bạc với cả xem ."
Lục Thừa Bình rời . Lục Thừa Chi bóng lưng tưng tửng khuất, thở dài một .
Vịt Trắng Lội Cỏ
Tắm xong, trở về phòng, giường, nghĩ đến thái độ của Tưởng Thành, cô tài nào ngủ .
Nghĩ lâu, cô tự nhủ với , tâm ý của là đủ , nên mơ mộng quá nhiều. Từ nhỏ đến lớn, chẳng vẫn đối xử với cô như ?
Tưởng Thành đặt cà vạt ngăn kéo. Có tiếng gõ cửa.
"Vào ."
Tưởng Vinh bước nhanh , đối diện bàn việc của Tưởng Thành, "Anh, em thích cái tên Trần Sơ đó theo chị Thừa Chi."
"Tại ?" Hơi thở Tưởng Thành khó khăn.
"Cậu sẽ bệnh của nặng thêm."
Tưởng Thành ngẩn một chút, đó Tưởng Vinh, "Lại là Nhã Nhã dạy ?"
Tưởng Vinh cau mày, "Chuyện hiển nhiên như , cần gì Nhã Nhã dạy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-488.html.]
Điều kiện của chẳng là ứng cử viên con rể mà bác cả Lục mong ?"
"Cậu xứng đáng với Thừa Chi." Tưởng Thành .
"Nếu thích chị Thừa Chi, em tự nhiên thấy . thích, thì chính là mối đe dọa." Tưởng Vinh thẳng thừng.
"Đó là đây."
Tưởng Vinh lườm một cái, "Cứ tiếp tục cứng miệng ."
Tưởng Thành phủ nhận, "Không ."
"Anh thể nào thể hiện sự quả quyết và sáng suốt như trong công việc ?"
"Anh hại cô nữa, cũng xứng." Tưởng Thành cuối cùng cũng dịu giọng.
Tưởng Vinh còn gì để , cuối cùng lấy một tờ giấy, đặt mặt Tưởng Thành,
"Đây là địa chỉ phụ nữ mà chị Thừa Chi ngày mốt sẽ tìm, em hỏi từ Nhã Nhã. Đi là tùy .
Em hy vọng hai em để hối tiếc bất kỳ chiến trường nào."
Nói xong, lưng bỏ .
Tưởng Vinh khỏi cửa, Tưởng Thành thể kìm nén cơn đau tức trong lồng ngực.
Anh nhanh chóng cất tờ giấy bàn ngăn kéo. Anh quả thực nên xin thuyên chuyển công tác .
Hai ngày tiếp theo, Tưởng Thành đều ở đơn vị tăng ca, về nhà...
Ngày thứ ba, Lục Thừa Chi thu dọn đồ đạc chuẩn ngoài, thấy Trần Sơ chờ sẵn ở cổng từ sớm.
"Cậu đến nhà?"
Trần Sơ , "Sợ chị vội."
Lục Thừa Chi ngờ Trần Sơ chu đáo như . Cô đến bên cạnh xe dừng , "Lại đây lên xe."
lúc Trần Sơ bước tới, gặp Tưởng Vinh.
Chỉ liếc từ xa, cảm nhận sát khí đang âm ỉ chực chờ bùng phát . Khí chất , Trần Sơ chỉ thấy ở đội đặc nhiệm cảnh sát nước A.
Người như thế , chỉ cần xuất hiện trong trận chiến, là thể khiến khiếp sợ như sư tử .
Ngay cả khuôn mặt tuyệt cũng khiến dám dễ dàng tiếp xúc.
May mà hiểu rộng, sợ .
Lục Thừa Chi thấy Tưởng Vinh, chào hỏi: "Tưởng Vinh."
"Chị Thừa Chi." Vẻ mặt Tưởng Vinh dịu một chút.
Chào hỏi xong, Tưởng Vinh lên xe, đạp ga, xe khởi động nhanh chóng, phanh gấp lùi , một vòng lớn, lao vút , mặt đất bụi bay mù mịt.
Lục Thừa Chi vẻ mặt Trần Sơ giải thích:
"Anh trông hung dữ thôi, chứ thực dễ chuyện. Tiếp xúc nhiều sẽ ."
Trần Sơ gật đầu, "Thân thủ của nhất định giỏi."
Hai lên xe, Lục Thừa Chi thắt dây an , đạp ga, "Sao ?"
Trần Sơ , "Chỉ chiến thắng lâu dài mới thể từ trong xương tủy tỏa sự kiêu ngạo khinh thường thứ như , nếu thì chỉ là bộ tịch thôi."
"Không ngờ còn ."
" chỉ là gặp nhiều thôi." Trần Sơ giải thích.
Xe chạy hai ngày, nghỉ đường một đêm.
khi hai tìm đến nơi, mới phát hiện Amy chuyển nhà.
Hai hỏi thăm mấy nhà hàng xóm gần đó.
Có chuyển đến cuối hẻm phố Tây, chuyển đến khu nhà tập thể phía Nam.
Để sớm tìm Amy, Lục Thừa Chi quyết định chia tìm.
Lục Thừa Chi đến phố Tây, tìm theo địa chỉ hàng xóm , hỏi từng nhà, thở hổn hển vì mệt, cảm thấy khát nước.
Cô định mua một chai nước ngọt ở cửa hàng gần đó, nhưng đến cửa hàng thấy Thư Hạo.
"Cô cả nhà họ Lục, đúng là duyên phận! Gặp ở đây luôn."
Thư Hạo mặc vest đeo kính râm, vắt chéo chân ghế cửa hàng.
Lục Thừa Chi cảm thấy thật là xui xẻo, thế mà cũng gặp . Thế là cô mua nước nữa, bỏ .
Thư Hạo tiện tay lấy một chai nước ngọt, vài bước chặn mặt Lục Thừa Chi, đưa nước ngọt cho cô
"Đến Thượng Hải mà thông báo một tiếng, để tròn bổn phận chủ nhà chứ."
Lục Thừa Chi nhận, "Ai duyên với ? Tránh ."
Thư Hạo dang tay
"Không chứ, cô cả nhà họ Lục, cô xem Thượng Hải lớn thế , cô đến chúng gặp , đây duyên phận ?"