Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-10-14 08:24:51
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Ức Nam nhận điện thoại của thì , trêu chọc:

 “Bây giờ thì tỉnh , nhưng tinh thần định lắm. 

Trong cơ thể vẫn còn độc tố, chừng một ngày nào đó tái phát, hậu quả thế nào thì cũng dám chắc.”

“Biết , cảm ơn.” – Tưởng Thành lễ phép đáp.

Trần Ức Nam nhíu mày:

 “Anh lầm đấy chứ? Người thành thế màanh chỉ một câu cảm ơn thôi ? Lục thiếu tim, xem quả thật sai.”

Tưởng Thành yên lặng hết lời mắng, tiếng nào.

Thấy , Trần Ức Nam hừ khẽ:

“Thôi, còn bận, cúp đây. À đúng , bà Tưởng đến .”

Tưởng Thành lập tức phản ứng:

“Mẹ đến gì?”

“Đến thăm Thừa Chi và chú Lục.”

“Cảm ơn, .” – Nói xong cúp máy.

Bà Tưởng đối diện Lục Thừa Chi

“Thừa Chi, con là đứa trẻ . Ta và Tưởng Thành với con. Những năm qua Vị An tung tin đồn thất thiệt về con, cũng từng giải thích, nhưng ngờ vẫn khiến con chịu nhiều tổn thương đến .”

Lục Thừa Chi phụ nữ lớn tuổi mặt, trong lòng dấy lên cảm giác xa lạ.

Trong ký ức, bà từng đối xử với cô, xem cô như con dâu tương lai mà yêu thương.

Mỗi đến nhà họ Tưởng, chỉ cần cô gặp khó khăn, bà đều bảo Tưởng Thành bỏ việc trong tay để sang giúp cô.

Nên cô hiểu , những việc bà , cũng thể thông cảm phần nào.

Cô mỉm :

“Con , con và Thừa Bình cũng phản kích , nên cũng chẳng tính là tổn thương gì to tát ạ.”

Bà Tưởng khẽ thở dài, thôi — dù Thừa Chi cũng là đứa trẻ bà lớn lên.

Thừa Chi tinh ý liền hỏi:

“Bà đang lo cho chuyện hôn nhân của con ?”

Bà Tưởng trả lời thẳng, chỉ :

“Đều là của khi xưa mềm lòng, giờ gì cũng muộn , thôi thì cứ hướng về phía mà sống.”

Thừa Chi hiểu :

“Là Vị An đến mách bác chuyện gì ? Con thật hiểu, những thứ cô , cô đều , tại vẫn chịu buông tha cho con?

Con từng dây dưa với Tưởng Thành.

Tính cách của , Vị An hiểu, nhưng bác thì hiểu chứ? 

Dù xung quanh bao nhiêu phụ nữ theo đuổi, bao giờ d.a.o động, cũng từng để ai vượt quá giới hạn.

Con lòng tự trọng, sẽ tự rước nhục .

Cho nên việc con kết hôn , chẳng liên quan gì đến cô , cũng chẳng dính dáng gì đến Tưởng Thành.”

Bà Tưởng Thừa Chi, thấy khuôn mặt cô giống hệt con trai , trong lòng đau nhói.

, tất cả giờ thể cứu vãn.

Dù Tưởng Thành ly hôn với Vị An, cũng thể cưới Thừa Chi.

Bởi chỉ cần Vị An rằng Tưởng Thành vì Lục Thừa Chi mà màng ơn cứu mạng, kiên quyết ly hôn — mà đó là sự thật — thì chẳng càng chứng minh những lời đồn là thật ?

Đến lúc đó, dư luận sẽ đóng đinh cả hai họ lên cột nhục nhã.

Tất cả danh dự, công sức, sự nghiệp bao năm của con trai bà sẽ hủy hoại trong phút chốc.

Bà hiểu, con trai đẩy xuống địa ngục vẫn thể bò lên, nhưng nếu vì mà mất địa vị hiện tại — liệu Lục Văn Khải và Thừa Chi còn chấp nhận nó ?

, Lục Văn Khải từng :

 “Chỉ cần còn sống, con gái tuyệt đối gả cho một kẻ vô dụng chẳng giúp ích gì cho nhà họ Lục.”

Nếu chuyện như , thì con trai bà còn kịp gượng dậy c.h.ế.t .

dám đ.á.n.h cược.

“Cô tố cáo , cũng tin cô .” – Bà Tưởng , dịu giọng:

 “Thừa Chi, bác ý gì khác, chỉ mong con hạnh phúc.”

Thừa Chi gật đầu:

“Con sẽ sống . Cảm ơn bác và Tưởng Thành bao năm qua chăm sóc con, cùng Thừa Mỹ, Thừa Bình.”

Bà Tưởng thêm, lấy từ trong túi một chiếc hộp gấm, đặt mặt Thừa Chi:

 “Bác nhà họ Lục thiếu gì, nhưng đây là tấm lòng của bác”

Thừa Chi nhận lấy, mở — bên trong là một chiếc vòng ngọc bích xanh biếc.

 Cô vội đậy , đẩy về:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-450.html.]

 “Bác, đây chẳng chiếc vòng bác từng đeo khi còn trẻ ?”

Bà mỉm :

“Ừ, già , còn để ý những thứ nữa. Con cứ giữ lấy .”

“Quý giá quá, con dám nhận.” – Thừa Chi vội từ chối.

hiền:

“Có gì mà quý quý, miễn con thích là . Vị An hại con thành như , cũng nên chút bù đắp.”

lúc đó, Tô Tĩnh Uyển bước .

Nhìn thấy thứ trong hộp, bà cảm thấy quen mắt, suy nghĩ một chút nhớ — đó chính là chiếc vòng mà Ngô Anh Hồng nhận khi mới gả nhà họ Tưởng, giá trị cực kỳ lớn.

Thừa Chi, bước đến đóng hộp , dịu dàng :

“Tưởng phu nhân lòng, con cứ nhận . Nếu sẽ áy náy mãi, giữ của hồi môn cũng .”

Bà Tưởng khựng , mỉm , gì thêm.

Thừa Chi đành nhận.

Bà Tưởng liếc Tô Tĩnh Uyển:

“Ta xem Lục Văn Tinh

Tô Tĩnh Uyển thấy bà trông tiều tụy, bà đang mang nặng tâm sự, liền gật đầu:

“Ừm”

Lục Văn Tinh lúc giường bệnh, thở yếu ớt, cắm đầy kim châm.

Thấy Bà Tưởng, ông cố mở miệng, giọng yếu ớt khó .

Bà Tưởng vội bước đến, gọi:

“Văn Tinh!”

“Là với Tưởng…” – Anh khó khăn thốt .

Bà Tưởng thở dài:

“Ông trách . Cháu trai nhà họ Trần y thuật nhân phẩm — . Cậu cứ yên tâm điều trị ở đây.

 Tưởng Thành và Tưởng Vinh mấy suýt mất mạng, đều cứu.

 Chỉ cần tuyên án tử, thì đều còn sống .”

Tô Tĩnh Uyển thì thấy chua xót:

 “Hai em các thật dễ dàng gì.”

Bà Tưởng đáp.

Tô Tĩnh Uyển :

 “Có chuyện với chị. Theo lễ, lẽ phía con gái nên mở lời , nhưng con bé Nhã Nhã nhà thích, nên đành .

  vội, nhưng hai con trai nhà bà thực sự hiếm lắm.

Người đến cầu đông đến nỗi sắp giẫm sập cửa. Người bảo ‘nhà con gái, trăm nhà cầu’, thấy dùng cho con trai chị cũng sai.

Nhìn Thừa Chi , chỉ lơ là một chút thôi mà…

Vịt Trắng Lội Cỏ

Bây giờ thì Tưởng Thành — thăng chức, tiền, vợ con đủ cả — còn Thừa Chi vẫn một .

để Nhã Nhã nhà bỏ lỡ cơ hội.”

“Nhà họ Lục ai cũng cùng một tính, yêu thì khắc sâu, nên bà cũng đừng trách nôn nóng.” – Tô Tĩnh Uyển .

Bà Tưởng hiểu rõ con Tô Tĩnh Uyển — vòng vo, miệng thì khen mà ý châm chọc.

Cũng chẳng so đo, bà nhắm mắt:

 “Em rời nhà lâu , hiểu tình hình. Tưởng Vinh Tưởng Thành, đắt giá đến thế. 

Nếu , hai mươi sáu tuổi vẫn còn độc ?

cũng cảm ơn con bé Nhã Nhã ‘nhận lời giúp đỡ’.”

Bà dừng một chút tiếp:

“Còn về Tưởng Thành — dù nhiều đến cầu hôn, nó cũng từng chuyện trái quy củ.

vợ con đủ đầy như hôm nay, cũng nhờ phúc của Lục Văn Khải mà thôi.”

Tô Tĩnh Uyển , Bà Tưởng hiểu rõ, sắc mặt bà sa sầm.

Bà đành , lấy lòng:

“Tưởng Vinh cũng là tuấn tú, ‘đắt’ chứ?”

Bà Tưởng đáp nhạt:

“Em thích là .”

Rồi khẳng định rõ lập trường:

“Tưởng Vinh kể với chuyện nó và Nhã Nhã, cũng quý con bé. Đợi nó nghiệp, sẽ bảo Tưởng Vinh mang lễ đến hỏi cưới.”

 

Loading...