Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 444
Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:17:41
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Vinh dẫn bác sĩ Trần đến mặt Lục Nhã:
“Chị Thừa Chi ?”
“Trong phòng y vụ, ơn nhanh lên, tình trạng của chị lạc quan chút nào.”
Trần Ức Nam dừng một giây, lập tức theo Lục Nhã tới chỗ Lục Thừa Chi.
Vừa thấy cô giường bệnh, liền với Lục Thừa Bình:
“Bế cô lên tầng ba, đến phòng y vụ của . Tưởng Vinh dẫn đường.”
Tưởng Vinh quen thuộc, Lục Thừa Mỹ cũng theo , trong phòng y vụ chỉ còn Lục Nhã và hai bác sĩ khác.
Trần Ức Nam hỏi vị bác sĩ sơ cứu:
“Bệnh nhân thế nào?”
Bác sĩ nhíu mày:
“ đoán thể là bệnh dại. Không thì tình hình chuyển biến nhanh thế?
Cô triệu chứng mệt lả, chóng mặt, buồn nôn, ngay cả chuyện cũng khó khăn, giờ lơ mơ hôn mê.
Sau khi đưa tới, chỉ khử trùng, dùng t.h.u.ố.c gì.”
Trần Ức Nam gật nhẹ, nhanh chóng lên lầu.
Bệnh dại vốn thời kỳ ủ bệnh, thể phát tác nhanh như .
Anh lập tức phòng, quan sát tình trạng Lục Thừa Chi, gọi:
“Cô Thừa Chi…”
Cô khẽ run mi mắt, mày nhíu bất an, yếu ớt đưa tay như nắm lấy gì đó nhưng còn chút sức lực.
Phòng xét nghiệm tan ca, nếu theo quy trình bình thường chẳng đợi tới bao giờ.
Trần Ức Nam đành tự tay loạt kiểm tra, cuối cùng xác định là nhiễm khuẩn.
Anh lập tức tiêm t.h.u.ố.c phù hợp cho cô.
Lục Thừa Bình lo lắng hỏi:
“Bác sĩ Trần, chị ?”
Trần Ức Nam nhíu mày:
“Cô Thừa Chi sức đề kháng quá yếu, hệ miễn dịch suy giảm, nên vi khuẩn dễ dàng xâm nhập.
Gần đây cô hoảng sợ hoặc thương ?”
Thừa Bình cúi đầu:
“Có, chân từng thương, tâm trạng , mấy hôm nay ăn uống kém…”
Nói xong vội hỏi: “Chị rốt cuộc ?”
Trần Ức Nam nghiêm túc:
“Giờ bắt đầu sốt nhẹ, kết quả cuối cùng thế nào còn khó . tiêm thuốc, cứ quan sát thêm.”
Nghe , hai chị em gần như sắp :
“Có nguy hiểm ?”
Trần Ức Nam thoáng qua Tưởng Vinh, thấy căng chặt gương mặt, liền :
“ cần phân tích thêm tình trạng bệnh, nên phòng bệnh yên tĩnh. Chỉ cần để một chăm sóc, những khác giữ sức, ngày mai phiên .”
Thừa Bình ngay:
“Để ở , ngày mai chị Thừa Mỹ tới .”
Trần Ức Nam gật đầu với Tưởng Vinh:
“Vậy mấy cứ về nghỉ .”
Những khác rời , trong phòng bệnh chỉ còn Trần Ức Nam và Thừa Bình.
Anh treo thêm chai dịch cho Thừa Chi, cầm bản báo cáo xét nghiệm với Thừa Bình:
“Lúc t.h.u.ố.c gần hết, hoặc nếu bệnh nhân phản ứng bất thường, cứ sang phòng bên cạnh gọi . sẽ báo cáo phân tích thêm.”
Thừa Bình đầu óc rối tung, gật đầu máy móc:
“Vâng.”
Đợi Trần Ức Nam rời khỏi phòng, Thừa Bình mới chị gái.
Khuôn mặt chị tái nhợt chút sinh khí, trong lòng tức giận đến phát điên.
Tất cả đều do , nếu năm đó chọc Vị An, hoặc Phạm Lỗi bắt cóc, chị sẽ thành thế .
Hắn luôn luôn liên lụy chị.
—
Bên , Lục Nhã xe của Lục Thừa Mỹ.
Vốn định đến nhà họ Tưởng thăm bà Tưởng, nhưng giờ chẳng còn tâm trạng.
Khi cả hai về đến nhà thì khuya.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-444.html.]
Vừa bước , họ liền thấy Tưởng Vinh dừng xe thì xe Hồng Kỳ của Tưởng Thành cũng chậm rãi dừng cửa.
Tưởng Thành xuống xe, thấy em trai mặt mày nghiêm nghị chờ, liền tiến hỏi:
“Sao thế, Tưởng Vinh?”
“Chị Thừa Chi bệnh , đang ở phòng y vụ của Trần Ức Nam.”
Tưởng Thành đổi sắc mặt:
“Nguy hiểm lắm ?”
Tưởng Vinh gật đầu:
“Bác sĩ Trần là nhiễm khuẩn, theo dõi thêm, tình hình mấy lạc quan. Là mèo của chị dâu cào.”
Vị An trong lòng vốn chuyện, luôn chờ chồng về.
Nghe thấy tiếng xe, cô vội chạy , câu .
Hai em nhà họ Tưởng, một lạnh một ấm, cao lớn đối diện .
Cô thấy nụ gương mặt chồng thoáng khựng , nhưng nhanh khôi phục sự trầm tĩnh:
“Có chăm sóc chứ?”
“Nếu em , sẽ thăm ?”
Tưởng Thành đáp.
lúc , Vị An vội vàng chạy tới bên chồng:
“Tưởng Thành, em cố ý. Hơn nữa chỉ mèo cào thôi, gì nghiêm trọng như Tưởng Vinh .
Em với Hồng Hồng cũng từng cào, nếu em xin thì em cùng .”
Tưởng Thành liếc cô:
“Em ở nhà .”
Câu khiến Vị An hoảng hốt. Cô ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo chút nhiệt độ của chồng, liền run rẩy gọi:
“Tưởng Thành…”
Anh vốn như , chẳng cần nổi giận, chỉ một câu đủ để khác đoán rõ thái độ.
Tưởng Thành thêm gì, mở cửa xe.
Vịt Trắng Lội Cỏ
Vị An bước lên hai bước, giữ lấy cửa xe:
“Tưởng Thành, với phận của thích hợp để một xuất hiện trong phòng bệnh của Thừa Chi.”
Anh khẽ gỡ tay cô đặt cửa, buông xuống, chậm rãi đóng cửa xe. Xe lùi , rời , Vị An ngẩn ngơ tại chỗ.
Một lúc lâu cô mới sực tỉnh. Sao …
Sao cư xử ngu xuẩn như thế? Tưởng Thành vốn là mềm ăn cứng, mà tức giận đến mất lý trí, lời chọc giận, còn nhằm Lục Thừa Chi.
Nếu , chắc chắn sẽ đối xử với cô như .
Cô liếc sang Tưởng Vinh:
“Rốt cuộc ai mới là chị dâu của em?”
Tưởng Vinh lạnh mặt:
“Chị phân rõ phận của , tới hỏi tìm câu trả lời ?”
Nói sải bước nhà.
Vị An siết chặt tay.
Tên Tưởng Vinh quả thực khó ưa như chồng cô, chẳng trách lớn tuổi mà vẫn chẳng cô gái nào .
Ngoài cái Lục Nhã chẳng tinh ý, còn ai đoái hoài đến ?
—
Xe Tưởng Thành dừng cổng bệnh viện. Anh trong xe lâu.
Anh nghĩ: nếu đầu , sẽ hủy hoại Thừa Chi, hủy hoại tất cả hiện tại. Một hy vọng kết quả, thà đừng cho thì hơn.
Cuối cùng khởi động xe, đầu. lái một hồi, khi xe dừng nữa, mới giật nhận về bệnh viện.
Anh đập mạnh tay lái:
“ là đồ khốn.”
Trong phòng bệnh, Lục Thừa Bình thấy mặt chị dần đỏ bừng, miệng lẩm bẩm, vội vàng chạm , nóng bỏng tay.
Hắn định dậy tìm bác sĩ Trần, nhưng rõ tên chị gọi trong cơn mê sảng thì khựng :
“Anh Thành…”
Một lúc , mới hồn, lùi vài bước, chị thật lâu:
“Nếu chị sớm với em rằng chị thích cái tên khốn Tưởng Thành đó đến , em nhất định để Vị An bước chân nhà họ Trưởng.”
Hắn tức tối lau nước mắt. Tất cả đều tại vô dụng, nên bố mới ép Tưởng Thành xuất ngoại lập công.
Nếu ngu ngốc một chút, xí một chút, tính tình kém một chút thì … như , chị chỉ cần chờ một tờ hôn ước thôi.