Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:13:05
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Thanh Nghi mỉm khiêm tốn:

 “Cũng , con mệt lắm.”

Tô Tĩnh Uyển kéo cô xuống:

 “ cũng chú ý, nếu trong nhà thiếu , sẽ gọi thêm hai về giúp.”

Nói xong liếc căn phòng một cái:

 “Ngày mai , ba con và Nhã Nhã sẽ về ở Lục gia ở đại trạch.”

Vịt Trắng Lội Cỏ

“Ba hiếm khi về, đây thêm vài ngày, cũng để Lục Nghiễn giúp ba liên hệ bác sĩ?”

Tô Tĩnh Uyển nắm tay Thẩm Thanh Nghi trong lòng bàn tay :

 “Trong nhà đột nhiên nhiều , sợ các con quen. Ba con đang bệnh, nửa đêm khi sẽ ồn, mà con đang mang thai, rốt cuộc cũng tiện.

Trong đại trạch của Lục gia vốn dĩ phòng cho ba con, mười lăm, mười sáu phòng, nhiều vẫn để trống.

Nghe bác cả con các con qua đó, chắc cũng vì ngại đông khó xử.”

Thẩm Thanh Nghi cảm thấy chồng xinh tinh tế, liền dịu dàng đáp:

 “Đều là một nhà, quen cả.”

lúc xong, Lục Nhã , :

 “Chị dâu, chị đừng giữ nữa, dù em cũng dọn qua đó ở.”

Tô Tĩnh Uyển nhíu mày:

 “Con bé , cứ tỏ tích cực như thế chứ.” Thật là dạy mãi sửa .

Lúc , Tưởng Vinh tới, mặt Lục Văn Tinh:

 “Chú hai, con cưới Nhã Nhã.”

Lục Nghiễn bất ngờ, chỉ là nghĩ thằng nhóc bình thường trầm lặng mà dám thẳng như , còn nhanh thế?

Lục Văn Tinh Tưởng Vinh, trong mắt là vui mừng:

 “Nhã Nhã từng , chỉ là bây giờ con bé còn thiếu một học kỳ mới nghiệp đại học.”

Tưởng Vinh hề do dự:

 “Con sẽ đợi cô .”

Trên mặt Lục Nhã nở hoa, :

 “Ba, ba nhất định phối hợp điều trị cho nhé. Con hôn lễ kiểu Trung trang trọng, nhất bái thiên địa, nhị bái phụ mẫu.

Nếu ba chỉ thấy trai hạnh phúc mà cảm thấy mãn nguyện, thì ba chẳng quá với đứa con gái sống bên ba hơn hai mươi năm .”

“Ba .”

Tưởng Vinh vội vàng :

 “Chú hai hẳn cũng từng về gia tộc y học nhà Trần.”

“Ta , Nhã Nhã cũng . từng tìm đến, từ chối.” Lục Văn Tinh thở dài một .

“Đó là ông nội của họ. Bây giờ cháu trai ông y thuật ở Kinh Đô cũng thuộc hàng đầu, giỏi cả Đông Tây y. 

Anh từng chữa bệnh cho con, cho trai và cả cả, chị dâu, thậm chí từng cứu mạng cháu

Nhà Trần với nhà Tưởng chúng cháu giao tình khá , cháu thể nhờ đến xem thử.”

Thẩm Thanh Nghi ngờ viên cảnh sát Tưởng chỉ quen cả trai, chị dâu, mà còn một nhiều như , liền ngạc nhiên liếc một cái.

Lục Nghiễn thuận miệng :

“Ừ, ba thể thử xem. Quan hệ giữa Tưởng Vinh và bác sĩ Trần cũng tệ.”

Lục Nhã chớp mắt với trai để tỏ ý cảm ơn, cô sớm từ chị Vi Vi rằng quan hệ giữa bác sĩ Trần và trai cũng , còn từng cùng nhiệm vụ.

Nghe sự khẳng định của Lục Nghiễn, Lục Văn Tinh quả nhiên còn do dự, gật đầu đồng ý.

Trong nhà đông , Thẩm Thanh Nghi lo một Thải Tình bận xuể, định bếp giúp một tay. Vừa bước , Lục Nghiễn liền theo :

 “Anh gọi điện cho Chu Hàn, bảo bên đó cử hai sang.”

Nói xong liền lên lầu gọi điện.

Bên Chu Hàn nhanh chóng cử đến hai bà giúp việc.

Lục Thừa Bình lon ton chạy lên, với Lục Nghiễn:

 “Anh, em gọi điện rủ hai chị qua đây ăn cơm.”

Lục Nghiễn đưa điện thoại cho :

“Chân chị cả khá hơn ?”

Nhắc đến chuyện , gương mặt vốn cợt nhả của Lục thừa Bình thoáng ảm đạm:

“Khỏi .”

“ Tưởng Thành với vợ đến xin chị cả chứ?”

Lục thừa Bình nặng nề đáp:

“Ừ, xin .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-439.html.]

“Vậy thì .”

Thấy Lục Nghiễn hỏi thêm, Lục thừa Bình liền

Đầu dây bên là giọng của Lục Văn Khải. Nghĩ tới việc ba và hai chị từng đến đây, liền :

“Bảo chị cả lái xe qua, chị đường.”

Nghe điện thoại của con trai, Lục Văn Khải bất giác chút xúc động. Ông nhớ nổi bao lâu gặp em trai .

Những bất mãn, ghen tỵ ngày , vì sự công bằng thẳng thắn của Lục Nghiễn, khiến ông cảm thấy phần áy náy.

Trong những cùng thế hệ, ông chỉ còn em trai . Dù thế nào nữa, ông vẫn luôn nhớ thương.

Ông cúp máy, phòng Lục Thừa Chi, thấy sắc mặt con gái chút kém, liền hỏi:

 “Thừa Chi, con ? Chân khỏi hả?”

Lục Thừa Chi mỉm với ông:

 “Khỏi .”

“Vậy thì . Em con gọi điện, đón chú hai con, bảo chúng qua đó ăn cơm. Mau chuẩn , ba gọi cả Thừa Mỹ, con đường thì lái xe.”

Lục Thừa Chi gượng gạo đáp:

“Vâng.”

Lục Văn Khải ngoài gọi Lục Thừa Mỹ. Lục Thừa Chi quần áo, chải tóc, mang túi .

Vừa tới sảnh, liền thấy ba và em gái đang chờ, cô mỉm :

“Đi thôi.”

Lục Thừa Mỹ lập tức khoác tay chị:

“Chị, để em lái, chị chỉ cần chỉ đường cho em là .”

“Ừ.” Lục Thừa Chi đáp.

Ba cha con cửa, tới thì thấy Vị An đang ôm một con mèo xe chuẩn ngoài. Thấy họ, cô chủ động chào:

 “Thừa Chi.”

Lục Thừa Chi mỉm đáp coi như trả lời.

“Các định ?” Vị An kìm hỏi thêm một câu.

Lục Thừa Chi thản nhiên:

 “Ra ngoài ăn cơm.”

Sau đó hai bên thêm gì nữa.

Lục Thừa Chi chỉnh tóc, xoay mở cửa xe, xuống thì bất ngờ một con mèo lao lên , cào một đường dài tay cô.

Lục Thừa Chi hoảng hốt, lập tức hất con mèo

Lục Văn Khải cũng dọa, vội vàng từ ghế thò đầu , thấy tay con gái vài vết cào dài liền tức giận đá mạnh con mèo đất. 

Con mèo lập tức phát tiếng kêu t.h.ả.m thiết.

lúc , thấy Vị An hét lên một tiếng:

“Hồng Đậu…”

Cô vội vàng chạy đến, ôm lấy con mèo:

“Thừa Chi, chẳng chị tha thứ cho chúng ?”

Lục Thừa Chi còn kịp , Lục Thừa Mỹ nhanh như s.ú.n.g liên thanh:

 “Chuyện thì liên quan gì đến tha thứ? Là mèo của cô tự dưng lao tới cào thương tay chị !”

Vị An im lặng, sang Lục Thừa Chi :

“Xin , nãy đang dọn đồ trong xe, chú ý nên nó chạy qua.”

Lục Thừa Chi lạnh nhạt cô:

“Vậy thì chú ý một chút, đừng tùy tiện chào hỏi.”

“Thừa Chi…”

“Đừng bộ yếu đuối nữa. Chúng loại thương hương tiếc ngọc

cô cũng chẳng thành ý xin chị . Sau gặp cũng đừng giả vờ vẻ hòa giải.

Chúng chỉ hòa giải với những khác trong nhà họ Giang thôi.” Lục Thừa Mỹ trừng mắt Vị An.

Vị An cũng trừng :

 “Còn cô, chẳng cũng giả vờ ? Trước mặt chồng, em chồng và chồng thì dịu dàng, hiểu lễ nghĩa, là cô giáo nho nhã.

Giờ ‘hòa giải’, cần dùng mặt nạ đó để sai khiến chồng và em chồng nữa, liền lộ bản chất, chuyện với bằng giọng điệu ?”

Lục Thừa Mỹ mỉm :

“Mỗi gương mặt của đều là thật. Dùng gương mặt nào thì tùy mà thôi. Vậy nên đừng nghĩ thế nào cho rằng khác cũng thế, chứ?”

Nói xong, cô đầu bảo chị gái:

 “Chị, lên xe , chúng thôi.”

 

Loading...