Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 436

Cập nhật lúc: 2025-10-06 12:12:14
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô cứ thế chằm chằm đàn ông mặt, trong mắt đầy mong đợi.

Rõ ràng hồi nhỏ cùng lớn lên, chỉ hơn cô hai tuổi thôi, mà bây giờ cô chỉ thể ngước bờ vai .

Trải qua tuổi dậy thì, thời kỳ vỡ giọng, tuy rằng vẫn dịu dàng kiên nhẫn, chiều chuộng cô như hồi nhỏ, nhưng khác xưa .

Anh cao lớn rắn rỏi, ngũ quan tuấn tú. 

Vịt Trắng Lội Cỏ

vội vàng trở về gặp cô, bộ quân phục còn kịp cởi xuống, thắt lưng da siết chặt, khiến dáng càng thêm oai phong, thẳng tắp.

Cô từng nghĩ sẽ ôm lấy vòng eo , tựa đầu lồng n.g.ự.c , dặn dò đôi câu khi ngoài chú ý những gì, cho dù những điều đó cô đều .

Chỉ là cô đưa tay thì thấy Tưởng Thành lùi hai bước. Cô nhíu mày, đó tủi . Tưởng Thành bước tới, xoa nhẹ đầu cô như hồi nhỏ, giọng dịu dàng:

 “Chúng còn kết hôn, đợi cưới em hãy ôm, ?”

Lần đầu rung động luôn nóng bỏng cẩn trọng. 

Anh dám mạo phạm, bởi ngoài tình cảm còn trách nhiệm. 

Đây là cô gái lớn lên từ nhỏ, nên tuyệt đối thể bậy.

Nhỏ to trong lòng của Lục Thừa Chi những từ chối, mà còn vạch trần, khiến cô phần hổ.

May mà Tưởng Thành móc từ túi một cây bút máy đưa cho cô:

 “Đây là phần thưởng nhận trong huấn luyện gần đây, tặng cho em.”

Nói xong, bổ sung:

 “Anh sẽ chăm sóc thật cho Thừa Bình và Thừa Mỹ, bác Lục cũng đừng lo lắng.”

“Được.”

Cuối cùng, vẫn ôm cô…

Trong lòng nặng trĩu, đè nén.

Anh bao lâu, chỉ đến khi những dòng chữ giấy điều lệnh thuyên chuyển dần nhòe , mới hoảng hốt đưa tay dụi mắt…

Hoàn hồn , buộc bản thoát khỏi cảm xúc , vùi đầu sắp xếp hồ sơ công việc.

Hai ngày , báo chí đưa tin vụ việc nhà họ Phạm, đồng thời cũng phát bản tin buổi tối.

Nhà họ Tưởng lập công huân hạng nhất, Tưởng Vinh thăng chức Tổng cảnh tư.

Trong bữa cơm, bà cụ Tưởng hai con trai:

 “Ngày mai định lên chùa thắp nhang.”

Tưởng Thành và Tưởng Vinh gì.

Ngược , cô cháu gái nhỏ lên tiếng:

 “Bà ơi, nhà là gia đình quân nhân, thể tin mấy thứ phong kiến mê tín chứ?”

Bà cụ Tưởng mỉm :

 “Quốc gia sớm cho tự do tín ngưỡng, cũng phạm pháp. Dù là mê tín phong kiến, cũng một chuyến.”

Vị An hỏi:

 “Mẹ chuyện gì phiền lòng ?”

Bà cụ Tưởng :

“Lần Tưởng Vinh lập công thăng chức là chuyện vui lớn, trả một cái nguyện.”

Tất nhiên bà thể rằng đứa con trai cả , trong lòng buồn đau, .

Con út việc nóng nảy, tâm trạng buồn bã thì cho dù cố nén mặt, vẫn , chỉ cần khuyên nhủ an ủi một chút là .

con cả khác. Nó là kẻ cứng rắn, cho dù khắp đầy thương tích, bề ngoài cũng lộ , giả vờ như chẳng chuyện gì.

thể vì giữ vững những điều bản cho là đúng mà đè nén tình cảm của đến chết.

Nếu bản tự cởi bỏ , thì chẳng ai khuyên nổi, kể cả bà. Giống như năm xưa vì một cơn tức giận và mặc cảm mà nó cưới Vị An, bà cũng ngăn .

Mắng nó, nó cũng thể thản nhiên chấp nhận, sẵn sàng hòa giải với tất cả , nhưng chẳng cách hòa giải với chính .

Tưởng Vinh gật đầu:

 “Vậy lấy cho con và cả mỗi một cái bùa bình an nhé.”

Hôm , bà cụ Tưởng cùng Vị An chùa dâng hương. Xe dừng ở chân núi.

Bà cụ Tưởng dẫn dì Hoàng từ xe bước xuống, chợt thấy phía một tiệm trang trí cầu kỳ.

Bởi chỗ đất trống, cách cổng chính ngôi chùa xa, chỉ xe tới mới dừng ở đây, gửi xe tiếp. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-436.html.]

Còn bộ hoặc xe đạp thì thường lối khác gần hơn.

Thế nên nơi đây mới một tiệm cầu kỳ như .

“Lão phu nhân, uống chén hãy lên núi?”

Bà cụ Tưởng gật đầu, dẫn dì Hoàng và tài xế cùng bước tiệm .

Bà gọi ba chén , định uống xong lên chùa, thì bàn bên vang lên một giọng đầy kinh ngạc:

 “Ối chà, bà Tưởng đó ?”

Bà cụ Tưởng đầu , thấy một quen cũ – vợ và con gái của đồng nghiệp cũ.

 “Bà Chu.”

Bà cụ Tưởng lễ phép đáp .

Bà Chu vội kéo con gái bưng chén đến cùng bàn, còn với dì Hoàng và tài xế:

 “Bàn bên gọi thừa hai đĩa điểm tâm, hai qua nếm thử nhé?”

Dì Hoàng theo bà cụ Tưởng nhiều năm, mắt tình huống, lập tức dậy:

 “Cảm ơn bà Chu.”

Tài xế cũng nhanh chóng theo.

Bà Chu thấy hai rời , liền hiệu cho con gái đối diện bà cụ Tưởng.

Con gái bà Chu là Lưu Vũ Lệ, năm nay 23 tuổi, nghiệp đại học, dung mạo dịu dàng thanh tú, mang khí chất thư hương.

“Bà Giang, Tưởng Vinh nhà bà lập công hạng nhất?”

Bà cụ Tưởng hờ hững ngước mắt một cái:

 “Ừm.”

Bà Chu lập tức tươi:

 “Thật là tuổi trẻ tài cao, mới bấy nhiêu tuổi, mà cũng tuấn tú nữa.”

“Ừm, cũng chút nhan sắc.” Bà cụ Tưởng vẫn nhạt nhẽo.

Bà Chu nghẹn, gượng gạo hỏi tiếp:

 “Tuổi cũng còn nhỏ nữa nhỉ?”

“26, cũng tạm.”

“Nghe còn yêu, tiêu chuẩn đừng kén quá, chứ điều kiện đến mấy mà vẫn ế thì cũng uổng.” Bà Chu bóng gió.

“Thì cứ để ế thôi, dù nó chọn cũng chọn. Bất đắc dĩ, nhà Tưởng Vinh , ế đến bốn mươi tuổi cũng còn lựa chọn .”

Bà Chu: “!!!”

Không còn gì để tiếp.

Bà cụ Tưởng liếc Lưu Vũ Lệ, bảo bà Chu:

 “Bà cũng đừng sốt ruột, bây giờ xã hội cũ nữa, cưới muộn cũng chẳng . Chúng còn việc, xin phép .”

Dì Hoàng bàn bên, rõ mồn một. Ba khỏi tiệm, dì Hoàng :

 “Lão phu nhân, bà thấy sắc mặt của bà Chu .”

Bà cụ Tưởng cũng :

 “Thì .”

“Nhà họ Chu hôm qua còn đến dò hỏi chuyện nhị thiếu gia đấy.”

. Nhà họ Chu đến Tưởng Vinh ngày một ngày hai, đợi đến lúc nó thăng chức mới đến hỏi.

Trong cái vòng cũng thể cách của họ là sai, nhưng Tưởng Vinh trong lòng , mà còn lôi kéo mấy chuyện mập mờ nữa, nó chịu nổi .”

Bà thật sự Tưởng Thành cho sợ

Khi Tưởng Thành còn nổi bật, trong giới đến chuyện nhà họ Lục mai mối, từng nhà từng nhà lao đến, hai em họ đều tuấn tú, nhưng Tưởng Thành tính tình , lễ độ, các cô gái đều thích.

Tưởng Vinh thì suốt ngày lạnh mặt, một câu cũng đủ nghẹn cả đám, trai đến mấy cũng chẳng ai chịu nổi. Vì , Tưởng Thành dù chức vụ vẫn ưa chuộng hơn Tưởng Vinh.

Đã từng vài nhà ngấm ngầm so bì vì Tưởng Thành, khiến bà cũng đau đầu ít.

Tưởng Thành ứng xử thông minh, thể tự giải quyết chuyện. 

Tưởng Vinh thì… haizz, chi bằng để bà đắc tội còn hơn.

Một Lục Nhã mà còn xử lý xong, giờ thêm một cô tiểu thư nhà họ Chu nữa, sẽ gây hiểu lầm gì, chuyện Tưởng Vinh xử lý nổi. Không khéo Lục Nhã giận mà bỏ .

 

Loading...