Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-07-08 14:08:19
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Thanh Nghi đang pha cho Lục Nghiễn trong bếp, thì một giọng lén lút phía giật .
Cô hồn , liền hỏi ngược: “Ai với ?”
“Dì Hàn gọi cho lúc hơn năm giờ sáng nay, còn dặn nếu gặp em thì nhắc em gọi cho dì.”
“Vâng, em , cảm ơn!” Thẩm Thanh Nghi bưng chén pha, về phía phòng nghỉ của Lục Nghiễn.
Chu Hàn vội vàng bước theo hai bước: “Ơ, em vẫn trả lời câu hỏi của đấy!”
“Anh tò mò đến ?” Thẩm Thanh Nghi dừng hỏi.
“Cũng thôi.” Chu Hàn vì chuyện mà cả sáng bồn chồn yên.
Lục Nghiễn đúng là giỏi nhẫn nhịn thật.
Thẩm Thanh Nghi gật đầu:
“Ừ, ly hôn , nhưng hồ sơ vẫn duyệt, chắc cũng sắp xong .”
Chu Hàn xong, sững một lúc lâu mới : “Không... thể nào, Lục Nghiễn chỗ nào chứ?”
Phải , hồi đó họ học chung lớp, bao nữ sinh thầm thương trộm nhớ , bạn còn cá cược là trong mười cô thì tám cô thích Lục Nghiễn.
Năm nào cũng nhất từng môn, bệ nhận thưởng cao nhất cũng chờ đến khi nghiệp mới thế.
Ngoại hình tuấn tú, khí chất như trăng sáng gió nhẹ, đừng con gái, đến là con trai mà còn động lòng.
“Không do , mà vì lý do khác.” Thẩm Thanh Nghi nhiều.
Chu Hàn vẫn dứt cái m.á.u hóng hớt: “Là em sống tiếp nữa ?”
“Không, đừng hỏi nữa.” Thẩm Thanh Nghi bỗng thấy phiền y như mấy bà chị tò mò sống trong khu tập thể.
Cô xong, thẳng về phòng nghỉ của Lục Nghiễn.
Lục Nghiễn tựa đầu giường, khép hờ đôi mắt nghỉ ngơi, trong đầu đang nhanh chóng tính toán cách đối phó với Vạn Hoa Sinh.
Nếu ông chuyện , hoặc là vì lợi ích quá lớn, hoặc là trong tay đang nắm điểm yếu của ông .
Leo lên đến vị trí , ông hẳn từng vượt qua ít cám dỗ, cũng qua nhiều thẩm tra chính trị — giữa tiền và quyền, ông nên cái nào nặng cái nào nhẹ.
Lục Nghiễn nhanh chóng phân tích động cơ gây án của Vạn Hoa Sinh trong đầu.
Thẩm Thanh Nghi đặt lên bàn cạnh giường, Lục Nghiễn tiếng động liền mở mắt: “Thanh Nghi, đây.”
Cô ngập ngừng một chút, bưng ly đến cạnh giường.
Lục Nghiễn nhận lấy, nhấp vài ngụm để sang bên, : “Ngồi cạnh một lúc, ngủ một tiếng.”
Thẩm Thanh Nghi bật : “Anh là bé An An , còn canh cho ngủ?”
“Anh bệnh, giờ còn chút sợ hãi.” Lục Nghiễn đầy tủi .
Thẩm Thanh Nghi do dự: “Anh nghỉ , em gọi một cuộc điện thoại.”
“Gọi cho em ?”
Cô gật đầu: “Ừm!”
“Dù bà gì, em cũng cứ ‘’.”
Vịt Trắng Lội Cỏ
Thẩm Thanh Nghi thấy buồn : “Anh còn em định gì, bắt em đồng ý ?”
“Chắc chắn lời dễ . Em càng phản bác, em càng nghiêm túc. Mà càng nghiêm túc, em càng tổn thương.”
Thẩm Thanh Nghi gì.
Lục Nghiễn thêm: “Em thái cực quyền ?”
Thẩm Thanh Nghi vẻ mặt nghiêm túc của : “Không mê tín , còn thái cực?”
Lục Nghiễn tựa đầu thành giường: “Thái cực mê tín, mà là một loại triết lý cổ xưa.”
Thẩm Thanh Nghi gật đầu: “Cũng hiểu chút chút.”
“Thuận theo lực của đối phương mà hóa giải, đánh trả mạnh mẽ.” Anh dạy cô.
Cô sững : “ bà ... là em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-198.html.]
Cô biến quan hệ con thành như .
“Anh bảo em em tổn thương, chỉ là em uất ức.” Ánh mắt cụp xuống, phần hối hận vì .
Chuyện “đen” thì để lén là , việc gì dạy vợ?
Cô cũng giống như giáo sư, thích lương thiện chính trực.
cái gì là , cái gì là còn tùy cảnh. Người biến chuyển, chỉ một mực cứng rắn thì dễ gãy. Nếu giáo sư bằng con mắt thường tình, chắc đến nỗi...
“Được , em .” Thẩm Thanh Nghi , “Anh ngủ , em gọi xong sẽ .”
“Ừm.” Lục Nghiễn thêm nữa, ngoan ngoãn xuống.
Thẩm Thanh Nghi lên tầng gọi điện, Chu Hàn lén theo.
Anh dám phiền Lục Nghiễn, nhưng ngại chọc cô.
Cô trừng mắt: “Anh còn xong ? Một đàn ông mà nhiều chuyện thế?”
Chu Hàn mặt dày: “Thì là để còn an ủi Lục Nghiễn chứ . Lỡ may gì, sai thì c.h.ế.t dở…”
“Là em thích .” Thẩm Thanh Nghi đành .
“Sao cơ?” Chu Hàn sốc đến tin nổi, kích động hẳn:
“Cặp mắt gì ? Anh còn luôn tôn trọng dì , thế mà mắt như thế!”
“Giờ , thôi đừng hỏi nữa ?”
Chu Hàn còn nữa, nhưng dám chất vấn trực tiếp. Nhỡ Thẩm Thanh Nghi tức, Lục Nghiễn bắt xin thì khổ. Cuối cùng chỉ đành : “Được .”
Thẩm Thanh Nghi thư phòng gọi điện cho Hàn Lan Chi.
Giọng của cô khó :
“Con còn hổ ? Trời sáng mà vội vàng tìm nó. Nó mà quan tâm con thì để con khỏi nhà giờ đó ?”
Thẩm Thanh Nghi điểm yếu của Lục Nghiễn thể để lộ, giải thích, chỉ : “Lần con sẽ nữa.”
Hàn Lan Chi thở phào: “Hôm nay con sang đó là để bàn chuyện thương hiệu ?”
“Vâng. Hôm nay bàn xong, ngày mai tụi con về Kinh Đô. Con sẽ về sớm thu dọn đồ.” Rồi cô thêm: “Tụi con sẽ về chung xe của Lục Nghiễn.”
Hàn Lan Chi lập tức phản đối: “Nói là xe của A Tịch cơ mà!”
“Vậy cứ xe của A Tịch.” Thẩm Thanh Nghi cãi .
“Còn con thì ?” Hàn Lan Chi đoán cô sẽ gì, trong lòng khó chịu.
Thẩm Thanh Nghi im lặng chốc lát: “Nếu con cùng Lục Nghiễn, thì con tàu lửa.”
Hàn Lan Chi nghẹn một : “Giỏi lắm, lúc nào cũng chọc tức .”
Thẩm Thanh Nghi tiếp tục tranh luận: “Nếu còn gì thì con cúp máy nhé. Con sẽ về sớm.”
Nói xong cúp máy, bước khỏi thư phòng.
Đi ngang phòng Chu Hàn, thấy cửa đóng, ngửa giường, nhắm mắt như đang ngủ.
Xuống lầu, cô thấy dì giúp việc mua rau về, xách một cái giỏ lớn.
Vừa thấy cô, dì niềm nở giới thiệu các món rau hôm nay.
dì tiếng địa phương Dương Thành, Thẩm Thanh Nghi hiểu, chỉ hiệu dì nhỏ, nấu theo cảm hứng là .
Dì , xách rau bếp.
Thẩm Thanh Nghi trở phòng, thấy Lục Nghiễn ngủ.
Anh quy củ, yên tĩnh, hàng mi dài đổ bóng lên mí mắt, mày nhíu — trông an giấc cho lắm.
Cô kéo chăn đắp cho , bên cạnh lặng lẽ một lúc bất chợt mỉm , khẽ lẩm bẩm:
“Ngủ thôi mà cũng .”
Cô kiềm , cúi xuống hôn nhẹ lên trán , chỉ chạm một cái định rời —
bàn tay cô nắm chặt.