Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nuôi con những năm 1980: Mỹ nhân lạnh lùng được trùm nghiên cứu khoa học chiều chuộng! - Chương 195

Cập nhật lúc: 2025-07-08 14:06:28
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu Đình sững sờ.

Ngay lúc , Lục Nghiễn mới mở miệng: “Có thể .”

Hai đàn ông mặc thường phục từ bên ngoài đẩy cửa bước , khống chế Lưu Đình ngay tại chỗ.

Ngay đó, bác sĩ Vương và bác sĩ Trần cũng bước phòng.

Lục Nghiễn cầm ống tiêm khay bàn, đưa cho bác sĩ Trần: “Đem xét nghiệm, mất bao lâu?”

“Khoảng một tiếng.”

“Được.” Lục Nghiễn nhàn nhạt đáp, bác sĩ Trần cầm lấy ống tiêm rời .

Lưu Đình lúc mới phản ứng , đôi mắt mở to sợ hãi, gào lên: 

“Thả ! ? Chỉ tới tiêm thuốc chống dị ứng thôi mà!”

Một trong hai cảnh sát thường phục bẻ tay cô , lạnh giọng cảnh cáo: 

“Ngoan ngoãn một chút, gì về phòng thẩm vấn tiếp!”

Lục Nghiễn dặn dò: 

“Canh chừng kỹ , chờ kết quả xét nghiệm, sẽ đích qua thẩm vấn.”

“Rõ, Lục Tiên Sinh!”

Hai cảnh sát dẫn , Lục Nghiễn giường bệnh, trong lòng khỏi nghĩ đến trực giác thứ sáu của vợ.

Một tiếng , bác sĩ Trần , tay cầm kết quả xét nghiệm, sắc mặt nặng nề: 

“Trong đó chứa chất hóa học gây ảo giác, rõ ràng là nhắm . Bây giờ cần báo cáo ?”

Nếu báo cáo lên , Lục Nghiễn sẽ lập tức điều về kinh đô để bảo vệ an .

... Chu Hàn và Vương Phi còn đang tạm giữ, cộng thêm phụ nữ tay với – trong lòng mơ hồ suy đoán.

“Chưa cần, đến đồn cảnh sát hỏi Chu Hàn một chút.”

Bác sĩ Trần do dự: “ thế …”

Lục Nghiễn giơ tay ngắt lời: “Không , chỉ cần để hai ngoài cùng .”

nếu xảy chuyện gì, chúng gánh nổi trách nhiệm.”

Lục Nghiễn suy nghĩ một lúc: 

“Vậy thì chờ rời bệnh viện hãy gọi cho lãnh đạo , đổ trách nhiệm thế nào tùy , sẽ phản bác. đừng tiết lộ , nhất là cho điện thoại của đồn cảnh sát.”

Bác sĩ Trần vẫn chút lo lắng: “ ông sẽ điều tra.”

Lục Nghiễn liếc đồng hồ: “Đã một giờ sáng , xem, ông tìm ai ?”

Bác sĩ Trần đột nhiên cảm thấy vị viện trưởng Vương nhà cũng thật khổ, Lục Tiên Sinh đúng là khó hầu hạ.

Lục Nghiễn chỉnh tay áo: “ đây.”

“Cần chuẩn xe cho ?”

“Anh gánh trách nhiệm ?” Lục Nghiễn liếc mắt .

Bác sĩ Trần quả thật sợ, bởi mà xảy chuyện ở Dương Thành thì hệ thống tư pháp ở đây yên .

“Vậy để sắp xe, những chuyện còn sẽ tự với viện trưởng Vương.” Bác sĩ Trần đáp.

“Vậy cũng .”

Trước khi khỏi cửa, cả bác sĩ Trần và bác sĩ Vương đều cẩn thận kiểm tra tình trạng sức khỏe của Lục Nghiễn một lượt, xác nhận gì đáng ngại mới để rời viện.

Dưới lầu bệnh viện, xe chờ sẵn. Lục Nghiễn và hai nhân viên an ninh lên xe.

Tới đồn cảnh sát, Lục Nghiễn đưa phòng thăm gặp.

Chu Hàn và Vương Phi hiện đang là nghi phạm, vì vẫn đang trong thời gian tạm giữ, nên thấy Lục Nghiễn, hai liền thở phào nhẹ nhõm.

“Lục Nghiễn, chứ?” Chu Hàn xúc động hỏi.

“Không cả.” Lục Nghiễn trả lời.

Vương Phi cũng vội vàng dậy: “ thật sự dị ứng, nếu thì tuyệt đối để Chu Hàn mang cho .”

, giờ đến bảo lãnh hai .”

Vương Phi thở một , suýt thì rơi nước mắt — may mà Lục Nghiễn tin .

Cảnh sát trực ban bên cạnh ngáp dài một cái, chủ động lên: “ gọi điện một chút.”

Thấy ngoài, Lục Nghiễn dặn: “Hai ngoài , chờ một chút.”

Vịt Trắng Lội Cỏ

“Cậu còn ?” Chu Hàn lo lắng hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-195.html.]

Hiện giờ Lục Nghiễn vẫn phụ nữ nhằm , nên khiến họ lo lắng.

việc cần xử lý, chừng nửa tiếng là xong.”

Lục Nghiễn rời phòng, hai nhân viên an ninh vẫn kè kè bên cạnh. Anh với cảnh sát trực:

“Phiền dẫn gặp cảnh sát Vương.”

Cảnh sát Vương là một trong hai áp giải Lưu Đình.

“Cảnh sát Vương tai nạn giao thông, đưa tới bệnh viện.”

Trái tim Lục Nghiễn chùng xuống, hỏi ngay: “Nặng ?”

“Không nặng, nhưng áp giải thì c.h.ế.t .”

Ầm! Một tiếng nổ lớn trong đầu, Lục Nghiễn cảm giác như đầu óc ong ong, suýt nữa ngất . Hành động thật nhanh.

Một lúc lâu mới tỉnh : “Người còn thế nào?”

“Không thương, đang phối hợp điều tra. Vụ việc hiện tạm thời định là tai nạn giao thông, nhưng chúng nhất định sẽ dốc lực điều tra.”

“Vất vả . Có tiến triển gì, phiền cảnh sát Vương thông báo cho .” Lục Nghiễn khách sáo .

Vừa xong, một nhân viên công vụ cầm theo giấy tờ bước tới, đưa cho Lục Nghiễn: 

“Anh ký đây, hai thể bảo lãnh .”

Sau khi ký tên, Chu Hàn và Vương Phi dẫn ngoài.

Thấy sắc mặt Lục Nghiễn , hai liền xúm

“Cậu ? Ngoài chuyện dị ứng, còn chuyện gì nữa ?”

“Không .”

“Thế chuyện gì xảy ?” Chu Hàn lo lắng hỏi.

“Về .” Nói xong, Lục Nghiễn lên xe .

Tài xế theo chỉ dẫn đưa ba về biệt thự ven biển của Chu Hàn, hai nhân viên an ninh bố trí nghỉ ở tầng , ba cùng lên tầng hai.

Vào thư phòng xuống, Vương Phi mới mở miệng: 

“Lục Nghiễn, nãy thế? Mặt mày trông tệ lắm.”

Lục Nghiễn day trán: “Không . Cái sầu riêng , lấy ở ?”

“Là lãnh đạo của — Vạn Hoa Sinh — mang từ Cảng Thành về. Tổng cộng ba quả, chia cho một cái.”

Lục Nghiễn gật đầu: “Vậy ông từng gọi riêng cho hỏi gì ?”

Vương Phi cố nhớ : “Ông mấy ngày nhận cuộc gọi từ lãnh đạo của , sẽ đến viện trao đổi học thuật, nên hỏi nhiều chuyện về .”

“Hỏi cụ thể gì?”

“Hỏi quan hệ của chúng , cũng hỏi về giáo sư Thẩm.”

Ánh mắt Lục Nghiễn tối , ngón tay gõ lên mặt bàn: “Ông tỏ đặc biệt hứng thú với quan hệ giữa và giáo sư Thẩm ?”

“Có! Có! Có! Ông còn giáo sư Thẩm thiên vị, ngoài để con gái cho , khi còn để thứ gì khác nữa.”

“Thứ gì khác?”

Vương Phi gật đầu: “Ông hỏi từng thấy một quyển sổ tay bìa cứng màu xanh của giáo sư Thẩm .”

Trái tim Lục Nghiễn thắt . Quả nhiên là như .

Tuy ngoài mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, hỏi tiếp: “Vậy từng thấy sổ tay đó ?”

Vương Phi vội lắc đầu như trống bỏi: “ còn chẳng gặp Thẩm Thanh Nghi mấy , thể thấy sổ tay của giáo sư?”

Lục Nghiễn liếc một cái.

Vương Phi vội vàng đính chính: “ ý gì với Thẩm Thanh Nghi hết!”

“Được , nếu còn chuyện gì, thì ngủ sớm .” Lục Nghiễn .

Hai dậy, thấy vẫn yên: “Cậu ?”

Lục Nghiễn liếc đồng hồ: “Bốn rưỡi , còn gọi điện.”

Chu Hàn khuyên: “Có gì mà gọi sớm thế? Cả đêm chợp mắt, nghỉ chút .”

Lục Nghiễn trả lời.

Chu Hàn thấy khuyên , bèn kéo Vương Phi sang phòng bên cạnh.

Cửa thư phòng đóng , Lục Nghiễn chống tay lên trán, nhắm mắt nghỉ tạm.

Không bao lâu , mới mở mắt, liếc đồng hồ, đúng 5 giờ 30, cầm điện thoại, bấm

Loading...