NỮ Y NHỎ VÀ THẦN BÌNH LUẬN - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-10-18 07:49:01
Lượt xem: 90
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2025-10-18 07:49:01
Lượt xem: 90
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Chương 4
A Ngọc như thấy lời , hít sâu một , cao giọng :
“Mặt của ngọc bội khắc chữ Cẩn, chính vì sư phụ mới gọi là A Ngọc. Chỉ vì mấy năm vuốt nó nhiều, chữ mòn khó nhận. Cô dám lấy ngọc cho xem ?”
Lãnh Khuynh Thành sắc mặt thoáng tái, vội âm thầm giấu tay về phía .
Tiêu Dập chợt đổi sắc, rõ ràng ngờ tới tình huống . Hắn khẽ khịt cổ, cố gắng hàn gắn: “Có lẽ do lâu ngày, cô Lãnh quên mất…”
“Đủ !”
Ung Vương quát to, cắt ngang .
“Tiêu Dập, nếu ngươi xen việc nhà , thì nên xem thử tư cách !”
Ông sang lệnh cho viên thị vệ: “Bắt lấy kẻ mạo danh quận chúa , tra hỏi cho kỹ!”
Tiêu Dập ngờ Ung Vương cứng rắn đến , sắc mặt thoắt xanh thoắt trắng.
Hắn Lãnh Khuynh Thành thị vệ ghì chặt, liếc Ung Vương với thái độ cương quyết, cuối cùng nghiến răng: “Hoàng thúc, việc lẽ là hiểu lầm, xin Hoàng thúc cân nhắc.”
A Ngọc níu lấy ống tay Ung Vương, lắc nhẹ như thuyết phục.
Ung Vương nhếch môi lạnh, cuối cùng vẫn hiệu thả Lãnh Khuynh Thành.
Lãnh Khuynh Thành loạng choạng bước , cổ tay để hai vệt hằn đỏ.
Nàng dám Ung Vương, chỉ chăm chăm A Ngọc, ánh mắt chứa đầy oán hận.
Sau đó liền đổi sắc mặt, giả bộ ủy khuất: “Cảm tạ Vương gia nương tay… chỉ là tiểu nữ thực sự…”
“Cút.”
Ung Vương gằn từng chữ như cọc băng đ.â.m cổ họng, khiến Lãnh Khuynh Thành dám lời.
Tiêu Dập thấy tình hình căng thẳng, ở chỉ chuốc họa, vội vã xin thoái lui: “Nếu hoàng thúc chủ ý, xin cáo lui, dám phiền thêm
Hắn đỡ Lãnh Khuynh Thành , thì thầm: “Trước theo .”
Lãnh Khuynh Thành dám cãi, để đỡ lên xe.
màn hình mà sốt ruột nhảy chân:
【Thế là để họ ? là thả hổ về rừng!】
【Lãnh Khuynh Thành báo thù tàn nhẫn, A Ngọc, cô sắp rơi họa lớn !】
A Ngọc thở một , khe khẽ : “Ta … nhưng vì mà cho phụ sinh oán với vị hoàng tử .”
【Vậy để xem hai đang giở trò gì .】
Ống kính chuyển cảnh đến cặp nam nữ chính, lập tức trừng to mắt, dám lơi lỏng dù chỉ một giây.
Phân đoạn của Lãnh Khuynh Thành và Tiêu Dập kéo dài tận hai mươi phút.
Tóm gọn chỉ bằng một câu:
“Hai kẻ hợp mưu, đúng là một cặp trời sinh. Tình tứ đến phát ngán, phim kiểu trẻ con xem hỏng hết não mất.”
Tiêu Dập bôi t.h.u.ố.c cho Lãnh Khuynh Thành mà như con ch.ó phát tình.
Nhìn cách dùng tay, nghi ngờ thứ trong lọ chẳng kim sang dược, mà là… loại t.h.u.ố.c kích thích sinh khí mất .
Chắc biên kịch nghĩ khán giả chỉ thích xem mấy cảnh lấp lửng kiểu .
Thuốc bôi xong, hai kẻ đó lăn thẳng lên giường.
đếm thử trong hai mươi phút, mười hai cảnh hôn và ba cảnh mập mờ.
Đến khi sắp chịu nổi, Lãnh Khuynh Thành trong lòng Tiêu Dập, tay vuốt mái tóc , giọng như gió xuân:
“Chàng từng sẽ giúp đối phó con nữ y đó, lời … còn tính ?”
Tiêu Dập nắm tay nàng, hôn khẽ:
“Thứ nữ nhân coi trọng nhất là gì? Là danh tiết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-y-nho-va-than-binh-luan/chuong-4.html.]
“Để ả sống vui thêm vài ngày, đến khi Thượng Nguyên đến, sẽ cho phá hủy danh tiếng của ả mặt thiên hạ.”
Lãnh Khuynh Thành khanh khách, ngón tay bấm nhẹ hông :
“Chàng thật xa.”
“Vậy nàng để … xa thêm một chút nữa ?”
……
ngán ngẩm kéo thanh tiến độ, tua nhanh đến đoạn của A Ngọc để nhắc nàng cẩn thận.
thanh tiến độ như đóng đinh màn hình, dù kéo thế nào cũng nhúc nhích.
đành nín thở chịu đựng, hai kẻ thì thầm tâm sự thêm mười phút nữa.
Tin là cuối cùng, cảnh cũng đổi sang A Ngọc.
Tin là thời gian trong phim nhảy đến lễ Thượng Nguyên, A Ngọc đang đám chen lấn giữa phố hoa đăng, và lạc mất tiểu nha theo.
lập tức gõ thật nhanh:
【Lãnh Khuynh Thành định tay với cô trong lễ Thượng Nguyên! Mau tìm nha về phủ ngay!】
Giọng A Ngọc run run vang lên:
“Lão thần tiên, tìm thấy nha cả… ở đây tối quá, sợ lắm…”
Giữa đám đông bỗng hỗn loạn, mấy gã đàn ông say rượu va nàng, tay chân thô bỉ bắt đầu thò về phía eo A Ngọc.
Nàng sợ hãi lùi , nhưng phía là biển chen chúc, còn đường thoát.
Một tên râu rậm khả ố:
“Tiểu nương tử xinh thế , đến uống với các ca một chén nào?”
Hơi rượu tanh nồng phả mặt, A Ngọc buồn nôn, cố gắng đẩy , nhưng cổ tay bóp chặt, thoát nổi.
Giằng co vài , nàng kéo tuột con ngõ tối tăm.
“Buông !”
Trước màn hình, siết chặt nắm tay, chỉ xông cứu nàng.
【Còi! Chiếc còi ưng Thác Bạt Hoằng tặng cô! Mau dùng nó!】
Nguy cấp đến nơi, A Ngọc chạm chiếc còi đeo ở cổ, thổi mạnh.
Tiếng còi sắc lạnh xuyên phá tiếng dơ bẩn, đến nỗi cả những chiếc hoa đăng quanh đó cũng chao nghiêng.
Chưa dứt tiếng, một luồng gió mạnh ào đến đầu ngõ.
Tiếng kêu xé trời của Truy Vân vang lên!
Nó lao thẳng xuống như tia chớp, mỏ sắt mổ mạnh cổ tay kẻ râu rậm.
Gã hét lên t.h.ả.m thiết, buông tay, cổ tay rách nát, m.á.u tuôn xối xả.
Mấy tên còn sợ c.h.ế.t khiếp, thương lảo đảo bỏ chạy.
Vài giọt m.á.u b.ắ.n lên áo A Ngọc, nàng chẳng buồn để ý, chỉ ngẩng đầu theo hướng Truy Vân bay tới.
【Đừng tìm nữa, đó đến .】
A Ngọc khẽ ,
“Lão thần tiên gì , … cũng gặp Thác Bạt Hoằng.”
【……】
Cô gái ngốc , còn tên, cô tự thừa nhận ?
Nhờ Truy Vân một đường hộ tống, A Ngọc mới bình yên trở phủ Ung Vương.
thở phào nhẹ nhõm, tưởng rằng kiếp nạn coi như qua .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.