NỮ Y NHỎ VÀ THẦN BÌNH LUẬN - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-18 07:48:59
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-10-18 07:48:59
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Chương 2
trấn tĩnh , nhắn cho A Ngọc:
【Lãnh Khuynh Thành tìm y quán chữa thương , chúng cơ hội đến phủ Ung Vương sớm hơn ả.】
【Dù tín vật, nhưng Ung Vương sẽ nàng giống cố Vương phi. Đừng lo, chỉ cần gặp mặt, ông chắc chắn sẽ nhận .】
【Kinh thành cách đây xa, chuyện thể chậm trễ hãy mau lên đường .】
A Ngọc cũng lập tức căng thẳng, đêm đó liền từ biệt sư phụ sư nương, vội vã lên đường đến kinh thành.
Đến đây, cảnh phim mới chịu đổi ngôi làng bên sông núi biến mất, đó là cỗ xe ngựa lắc lư con đường cổ.
Tấm rèm khẽ vén lên, gương mặt hiện vẫn là A Ngọc.
Cảnh chuyển sang Lãnh Khuynh Thành, chứng tỏ tuyến của A Ngọc còn sự kiện quan trọng.
Quả nhiên, ngay giây , con ngựa già hý vang, giật mạnh dây cương.
Từ trong rừng, một đàn ông đẫm m.á.u lảo đảo bò , ngã gục ngay xe.
A Ngọc lập tức nhảy xuống, bắt mạch cho .
“Ngươi trúng độc nặng, nếu cứu, e rằng qua nổi một khắc.”
Vừa , nàng lấy hộp t.h.u.ố.c mang theo bên .
khi kim châm sắp hạ xuống, tay nàng khựng , mắt như đang hỏi ý kiến ai đó.
“Lão thần tiên… , nên cứu ?”
Một rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
A Ngọc sợ rằng vớ một kẻ như Lãnh Khuynh Thành, chỉ cứu về để chuốc họa.
【Chờ , để xem xem là ai.】
tạm dừng, thoát khỏi màn hình, định tua đến phần tìm manh mối về đàn ông .
cảnh tượng mắt khiến ngẩn bộ phim vốn ba mươi tập, giờ chỉ còn ba tập duy nhất, tập đang xem còn đ.á.n.h dấu hai chữ đỏ chói “Mới nhất”.
Chẳng lẽ là hiệu ứng cánh bướm?
Do những bình luận của lệch hướng cốt truyện, nên bộ diễn biến tái cấu trúc .
hít sâu, bình tĩnh bấm phát.
【Trước tiên, cô hỏi xem tên gì .】
A Ngọc theo, cúi xuống hỏi nhỏ.
Người đàn ông áo đen thở yếu ớt, đáp khàn khàn:
“Ta… là Thác Bạt Hoằng…”
lập tức bật dậy, gõ liên tiếp mấy hàng cảm thán:
【Cứu mau lên!!!!!!】
Theo phần tóm tắt phim, Thác Bạt Hoằng là Nhị hoàng tử Nam Chiếu, chính là đại phản diện cuối cùng của câu chuyện.
Cả nhà Lãnh Khuynh Thành đều c.h.ế.t trong trận chiến giữa Nam Chiếu và Đông Lâm, nên nàng hận Nam Chiếu thấu xương, thề sẽ khiến nước đó diệt vong.
Về , hầu như tất cả nam nhân địa vị, quyền thế đều yêu nàng chỉ riêng Thác Bạt Hoằng là đối địch sinh tử.
Một nhân vật quan trọng đến , tuyệt đối thể c.h.ế.t sớm ở đây !
A Ngọc yên lòng, cùng phu xe hợp sức kéo Thác Bạt Hoằng lên xe ngựa.
Từ vùng hoang dã đến kinh thành, chỉ mười phút phim trôi qua, nhưng trong phim, thời gian qua nửa tháng.
Từ chỗ ban đầu còn do dự mỗi khi thuốc, A Ngọc giờ thành thạo đến mức thể vén áo , dùng đầu ngón tay chấm t.h.u.ố.c bột nhẹ nhàng bôi lên cơ bụng của Thác Bạt Hoằng.
Đến cả mấy nốt ruồi, nàng cũng nhớ rõ từng chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-y-nho-va-than-binh-luan/chuong-2.html.]
Thác Bạt Hoằng lúc đầu còn cảnh giác, về trong ánh mắt dần dần thêm chút ấm áp.
Thương thế khá lên, liền tự nhận phần săn và nướng thịt dọc đường, thỉnh thoảng còn hái vài đóa dại ven núi đưa cho nàng.
Nam nữ ý hợp, tình ý dần nảy sinh.
mà bật :
“Cặp cưới đấy, duyệt!”
Sau hơn nửa tháng lặn lội, họ cuối cùng cũng đến cổng thành.
Thác Bạt Hoằng bỗng bước xuống xe.
“A Ngọc cô nương, phận đặc biệt, tiện cùng cô phủ Ung Vương.”
Hắn tháo chiếc còi chim ưng đeo ngực, treo cổ nàng.
Một tiếng rít chói tai vang lên, giữa tầng mây cao, một con đại bàng xé gió lao xuống, luồng gió mạnh quét qua mái tóc A Ngọc tung bay.
Con ưng đáp xuống vai Thác Bạt Hoằng, móng vuốt sắc bén như sắt nhưng chỉ khẽ khép , rách lớp áo vải thô .
Hắn đưa tay vuốt nhẹ lưng chim, ngón tay lướt qua vết thương cũ do mũi tên để cánh nó.
“Nó tên là Truy Vân.”
Giọng trầm thấp, khàn, yết hầu khẽ chuyển động.
“Cô giữ lấy còi , chỉ cần thổi, nó sẽ lệnh cô. Kinh thành lắm kẻ hỗn tạp, nó thể bảo vệ cô.”
“Vậy… cáo biệt ở đây.”
Thác Bạt Hoằng ngoái A Ngọc một cuối, xoay , hòa dòng tấp nập của kinh thành.
A Ngọc mắt hoe đỏ, khẽ hỏi :
“Lão thần tiên, xem… còn thể gặp ?”
【Nếu hai gặp , sẽ lộn đầu xuống đất ăn… đất.】
“Lão thần tiên thật là thô lỗ.”
Nàng khịt khịt mũi, nở nụ mỏng, men theo con phố lớn tìm phủ Ung Vương.
Tấm biển đồng mạ vàng lấp lánh trong nắng, tráng lệ uy nghiêm đến khiến dừng bước.
Có lẽ do gần cố hương mà run rẩy, A Ngọc ngoài cổng hồi lâu mới dám gõ cửa.
Cánh cửa mở , quản gia thấy mặt nàng liền sững , há hốc miệng lắp:
“Vương… Vương phi…”
Chưa kịp để A Ngọc , ông vội vã đầu chạy trong, la to:
“Vương gia! Vương gia! Người mau xem !”
Chẳng bao lâu, Ung Vương sải bước , vì quá vội nên vài sợi tóc trán còn rối loạn.
“Phụ …”
A Ngọc khẽ gọi một tiếng, nước mắt lập tức trào , rơi xuống nóng hổi.
Ung Vương đôi mắt cũng đỏ lên, giọt lệ lớn rơi xuống mu bàn tay nàng, nóng đến bỏng rát.
Ông kìm nữa, ôm chầm lấy con gái, giọng nghẹn :
“Là phụ … phụ đây, nữ nhi ngoan của …”
Trước cổng phủ, đôi sư tử đá lặng lẽ , chứng kiến cuộc đoàn tụ hơn mười năm xa cách.
Quản gia ở bên cạnh cũng lén lau nước mắt, ngay cả đám gia nhân trong hành lang cũng rưng rưng.
Người trông thấy Ung Vương, vị quyền thần nghiêm nghị oai phong, giờ đây như một đứa trẻ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.