Khương Ngưng Ngưng nhai thịt Quất Bối Cầu, thoải mái nheo đôi mắt hạnh, vội vàng gắp một miếng Thanh Kim Nhàn Hiển Quyển.
Mặc dù từng thấy Thanh Kim Nhàn là gì, nhưng chất thịt săn chắc khiến nàng kinh ngạc, bên ngoài còn bọc một lớp vỏ giòn tan giống như chả giò, vỏ ngoài giòn tan, thịt bên trong mềm mại tươi ngon, chỉ câu "ngon nuốt lưỡi" mới thể miêu tả cảm nhận của nàng lúc .
"Vương, Thanh Kim Nhàn Hiển Quyển ngấy, uống một cốc nước hổ phách sẽ đỡ ngấy, hương vị sẽ ngon hơn." Phù Quang rót cho nàng một cốc.
Nước hổ phách màu vàng nhạt như mật ong, uống ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng lan tỏa khắp phòng, Phù Quang cầm chiếc cốc mỏng bằng sứ đưa đến bên môi Khương Ngưng Ngưng, những ngón tay thon dài còn hơn cả chiếc cốc sứ trắng.
Khương Ngưng Ngưng buông đũa, nhận lấy chiếc cốc mỏng bằng sứ, nâng lên nhấp một ngụm, khen ngợi: "Món thế nào ? Ngon quá."
Nụ môi Phù Quang dịu dàng: "Vương thích nước hổ phách ? Vậy sẽ chuẩn cho ngài một cốc mỗi ngày."
Hắn về quá trình chế biến phức tạp của nước hổ phách, chỉ riêng nguyên liệu cần dùng đến những loài hoa cực kỳ quý hiếm như phong lan ma, hoa tuyết, linh lan lưu thủy, v.v.
chỉ cần Vương thích, dù là loài hoa hiếm đến , cũng thể nghĩ cách sản xuất hàng loạt.
"Không cần phiền phức như ."
Khương Ngưng Ngưng : "Ta thấy những món ăn đều quá tinh xảo, chỉ một ăn thì thật lãng phí, thấy thịt hộp của binh lính Lang tộc cũng tệ, còn cần tốn kém tiền của."
Ánh mắt Phù Quang khóa c.h.ặ.t nàng, đồng tình: "Vương thể ăn loại rác rưởi như thức ăn chăn nuôi đó ."
Thức ăn chăn nuôi...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-trung-toc-cua-toi/chuong-154.html.]
Khương Ngưng Ngưng nghẹn họng, giờ nàng vẫn luôn thấy thịt hộp của Lang tộc là khẩu phần ăn , ngờ trong mắt Phù Quang thành thức ăn chăn nuôi.
Giống như đồ ăn ngoài thơm phức, trong mắt là rác rưởi, chất gây u.n.g t.h.ư cấp độ một, ăn là c.h.ế.t tươi.
Khương Ngưng Ngưng bất lực thấy ấm áp.
Nàng buông đũa, chậm rãi : "Mặc dù chúng tìm mười vạn trùng t.ử Lang tộc giam cầm, tăng cường sức mạnh cho c.h.ủ.n.g t.ộ.c là một chuyện , nhưng đột nhiên xuất hiện mười vạn trùng t.ử, thức ăn chắc chắn sẽ là vấn đề lớn, hơn nữa chúng sẽ đến hành tinh Cowper cằn cỗi, vẫn nên tiết kiệm thì hơn."
"Tiết kiệm thế nào cũng thể tiết kiệm chi tiêu của ngài." Phù Quang lập tức .
Giọng điệu đó giống hệt với câu ' khổ cũng thể để con khổ', hung dữ mềm mỏng.
Hung dữ là đối với ngoài, giống như một con ch.ó thấy ai cũng c.ắ.n một cái.
Mềm mỏng là với nàng, dường như nàng ăn ít hơn một miếng thịt, uống ít hơn một ngụm nước thì cả thế giới sẽ sụp đổ.
Khương Ngưng Ngưng bật , chủ động nắm tay Phù Quang, dịu dàng : "Ta ngươi là vì cho , nhưng cũng yếu đuối đến , ngươi xem ngươi, mang nhiều món ăn như lên đây, bụng no căng mà còn ăn hết ."
Phù Quang mím môi, những ngón tay nàng nắm c.h.ặ.t gần như co giật, giống như lá cây lửa thiêu, trái tim nóng bỏng co rúm
Vương chủ động chạm !
Trong đầu Phù Quang như một chuỗi chuông bạc đang điên cuồng rung lên, choáng váng.
"Hơn nữa những món ăn ăn hết, cuối cùng vẫn mang đổ, thật lãng phí."