Nữ Vương Trà Xanh - Chương 517

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:27:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lạc Quyết thèm đáp . Khương Mộ tỏng cái tính dở khó chiều của , chịu cảnh cô khác bắt nạt, nhưng luôn ghi hận trong lòng, đối xử với cô chẳng bao giờ lời ý .

Hỏi một câu mà đáp , Khương Mộ liền vẻ tủi , cúi gằm mặt xuống.

Thấy , Lạc Quyết liền dời tầm mắt chỗ khác.

Sở Gia Nhiên vẫn mải mê nồi mì nên để ý đến hai họ. Hắn xé gói gia vị, cho hai phần , ba gói mì mà cho hai phần gia vị là ngon nhất.

Vốn dĩ định để Khương Mộ nấu, ai ngờ lửa nhóm xong, Sở Gia Nhiên xắn tay , chẳng cho cô cơ hội thể hiện nào.

“Mì sắp đây.”

Gói gia vị cho , mùi hương nồng nàn hơn gấp mười , lan tỏa khắp căn phòng.

Ngay cả tầng hai cũng thoang thoảng ngửi thấy.

Khương Mộ cầm một cái bát lên, dùng đũa gắp đầy mì, múc thêm chút nước dùng chan lên đưa cho Lạc Quyết.

Lạc Quyết đưa tay nhận, Khương Mộ bèn dùng ánh mắt mong chờ .

Lạc Quyết nhíu mày.

Thấy ý định nhận, Khương Mộ lộ vẻ thất vọng, môi mấp máy, trông như thể tổn thương sâu sắc.

Tuy Lạc Quyết giả vờ cô, nhưng khóe mắt vẫn liếc để ý. Cảm xúc trong lòng cuộn trào, cuối cùng vẫn đưa tay nhận lấy bát mì.

Khương Mộ cuối cùng cũng nở nụ , ánh mắt đầy phấn khích Lạc Quyết.

Sở Gia Nhiên thấy Khương Mộ múc mì cho Lạc Quyết, liền lẩm bẩm một câu: “Không ai múc cho , đành tự lực cánh sinh .”

Hắn vớt một bát mì lớn, đưa cho Khương Mộ: “Đây, cái cho em.”

Khương Mộ thấy bát mì đầy ắp thì vội vàng lắc đầu: “Em ăn hết nhiều thế .”

Cô nghĩ một lát, gắp bớt một ít: “Em chỉ cần từng .”

Nói xong, Khương Mộ nở nụ mãn nguyện, đôi mắt cong cong tựa vầng trăng khuyết, con ngươi trong veo lạ thường.

Sở Gia Nhiên ngẩn Khương Mộ, nụ của cô cuốn hút đến thất thần.

Lạc Quyết đột ngột dậy, bát canh tay ‘vô tình’ hất thẳng Sở Gia Nhiên. Nước canh nóng rẫy lập tức kéo về thực tại.

Sở Gia Nhiên kinh ngạc và khó hiểu Lạc Quyết, nhưng tỉnh bơ như chuyện gì xảy , xuống và cúi đầu ăn mì.

Sở Gia Nhiên hừ một tiếng: “ múc mì cho Khương Mộ, ghen ?”.

Lạc Quyết lời nào, Khương Mộ thì ngượng ngùng đỏ mặt.

Cô chậm rãi ăn mì, thỉnh thoảng liếc Lạc Quyết.

Mỗi hai ánh mắt chạm , Lạc Quyết vờ như vô tình chỗ khác, lặp lặp bao nhiêu .

Dù ánh mắt lạnh như băng, nhưng rõ ràng vẫn để tâm đến cô.

Ăn xong bát mì, cả nhóm chuẩn dọn dẹp để sắp xếp chỗ ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-517.html.]

Đèn trong phòng tối, rèm cửa đều kéo kín mít, chỉ le lói ánh nến. Lửa nấu mì lúc nãy tắt ngấm.

Chiếc ghế sô pha duy nhất nhường cho Khương Mộ. Lạc Quyết và Sở Gia Nhiên phiên gác đêm, ba tiếng một ca, ai gác thì ngủ tấm t.h.ả.m bên cạnh.

May mà trong phòng khá ấm áp, cảm thấy lạnh. Trên sô pha còn hai tấm chăn cũ, Khương Mộ dùng một chiếc, hai đàn ông dùng chiếc còn .

Đêm dần khuya, Khương Mộ ngủ sâu giấc, chỉ một tiếng động nhỏ cũng đủ cô tỉnh giấc.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Trong bóng tối, cô thấy một từ lầu xuống tiến bếp.

Khương Mộ nhíu mày sang Sở Gia Nhiên đang ngủ bên cạnh.

rõ mặt , nhưng tiếng hít thở đều đều, vẻ như ngủ say, phản ứng gì.

Cô nghĩ một lát quyết định im lặng yên. Bóng đen hẳn là phụ nữ ở lầu, cô chỉ bếp chứ gần chỗ họ, chắc là chuyện gì.

Khương Mộ nín thở, chắc cô đến đây , chỉ thể mở to mắt về hướng phụ nữ.

Một lúc , cô thấy tiếng bước chân lên lầu.

Cô thở phào nhẹ nhõm. Đang định thả lỏng thì đột nhiên cảm giác thêm một bên cạnh .

đầu , nhưng trong bóng đêm dày đặc chẳng thấy rõ gì.

Thế nhưng, cô ngửi thấy mùi hương quen thuộc Lạc Quyết, một mùi hương tựa cỏ roi ngựa.

Khương Mộ lập tức yên tâm. Cô đưa tay ôm lấy Lạc Quyết, cảm nhận đang chạm vai . Hẳn là Lạc Quyết đang xổm xuống xem cô ngủ .

Thế là Khương Mộ lười biếng rướn gần. Cô cảm nhận cằm chạm môi Lạc Quyết, mềm mại, một cảm giác khác biệt.

Cơ thể Lạc Quyết dường như cứng . Khương Mộ cũng , bèn trở nên dạn dĩ hơn.

Cô thì thầm bên tai : “Lạc Quyết, em gặp ác mộng.”

Giọng cô mang theo chút nức nở, nũng nịu mềm mại. Vì cố tình đè thấp giọng nên cảm giác quyến rũ, dễ khiến suy nghĩ miên man.

Thân thể Lạc Quyết càng thêm cứng đờ.

“Em sợ lắm,” Khương Mộ vòng tay ôm chặt , vùi mặt cổ . Hơi thở ấm nóng của cô phả vùng da nhạy cảm của , khơi lên một ngọn lửa. “Em mơ thấy zombie cắn. May mà .”

Diễn xuất của Khương Mộ luyện qua thế giới , đạt đến cảnh giới thể rơi lệ bất cứ lúc nào. Vừa dứt lời, nước mắt rơi xuống cổ Lạc Quyết.

Lạc Quyết sững . Trong bóng tối, đưa tay lên sờ mặt Khương Mộ, và cảm nhận những giọt nước mắt nóng hổi.

Không thể , nước mắt của Khương Mộ tác động lớn đến .

Điều nhận , thì Khương Mộ quan tâm đến như , đến mức mơ thấy gặp chuyện cũng đau lòng đến rơi lệ.

Thì , trong lòng cô, vẫn quan trọng.

Trước đây, cứ ngỡ Khương Mộ vẫn như hồi cấp ba, chẳng thèm để tâm đến , ở bên chỉ vì trông ưa . Thế nên khi thấy cô mật với khác, mới tức giận đến .

xem , lẽ nghĩ sai.

 

Loading...