“Khương Mộ, chẳng lẽ cô thấy Lạc Quyết vì cô mới đòi ? Rời khỏi căn cứ, bên ngoài nguy hiểm như , cô căn bản năng lực tự bảo vệ , chẳng lẽ Lạc Quyết luôn phân tâm chăm sóc cô ư? Tại cô khuyên Lạc Quyết ?”
Tề Tuyên bằng giọng nghiêm túc, mắt chớp Khương Mộ, dùng áp lực từ phía cô để buộc cô lời giữ .
Chỉ cần Khương Mộ , Lạc Quyết chắc chắn sẽ ở .
Ai ngờ, cô dứt lời, Khương Mộ chỉ mím môi, về phía Lạc Quyết với vẻ mặt khó xử, nhưng nhất quyết một lời nào.
Tề Tuyên tức đến sôi máu.
Người phụ nữ thật sự quá khiến phát điên.
Tề Tuyên chỉ hận thể lao đến túm lấy Khương Mộ mà tát cho vài cái, bắt cô mở miệng.
Thế nhưng, cô chỉ thể nuốt cục tức trong.
“Cô một câu chứ?”
Khương Mộ mím môi, quật cường Tề Tuyên: “Tại chị như ? Em đúng là yếu, cũng vô dụng, nhưng em và Lạc Quyết cũng chỉ hai . Em gánh nặng của , là rõ nhất. Căn cứ là do em và cùng gây dựng, bến đỗ là chúng em tìm . Tại chị như thể em sẽ hại Lạc Quyết? Rốt cuộc em gì khiến chị chán ghét em đến ? Trước chị luôn nhắm em, mỗi nhiệm vụ chuyện gì là đổ lên đầu em. Em thừa nhận lúc em thể hiện , nhưng rõ ràng của em, tại chị vẫn cứ như ? Em sẽ khuyên Lạc Quyết , vì em rời từ lâu .”
Trong mắt cô long lanh ánh nước, dáng vẻ tuy yếu đuối nhưng ánh mắt ánh lên vẻ kiên định.
Mọi đều cô cho kinh ngạc.
Nghĩ lời của Khương Mộ, hình như đúng là như .
Tề Tuyên luôn miệng nhắm Khương Mộ, nhưng sự thật đúng như lời Khương Mộ .
Trước đây nghĩ nhiều, bây giờ hồi tưởng , mấy tháng qua, bất kể xảy chuyện gì, Tề Tuyên luôn là đầu tiên lôi Khương Mộ .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Hình như đây ghét Khương Mộ đến thế.
“Tề Tuyên, chúng rõ ràng từng là bạn học, gặp em vui mừng mời chị đến căn cứ. Kết quả, bây giờ là em, chị còn trách em giữ Lạc Quyết . Vậy còn em thì ? Có chỉ cần Lạc Quyết ở là , còn em cũng quan trọng, đúng ? Được thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-513.html.]
Khương Mộ về phía Lạc Quyết: “Lạc Quyết, ở , em liên lụy . Em một .”
"Khương Mộ xong liền cúi gằm mặt, bất kỳ ai nữa, dứt khoát rời .
Lạc Quyết vội níu chặt cổ tay Khương Mộ . lúc , một khác bật dậy: “ cùng cô.”
Bước chân Khương Mộ khựng , lên tiếng chính là Sở Gia Nhiên.
“ cũng thấy ở đây chán ngắt.”
Hắn vác cây chùy gai vai, thái độ vẫn bất cần như cũ, cứ như thể chỉ đang một chuyện nhỏ nhặt đáng để đầu.
Phải rằng trong thời mạt thế , bao khao khát một bến đỗ an như nơi đây, mà họ chủ động từ bỏ.
Rất nhiều trong căn cứ thực sự thể hiểu nổi hành động của họ.
Đặc biệt là Sở Gia Nhiên, tự dưng chạy hóng chuyện gì .
Rõ ràng chuyện chẳng liên quan gì đến cả.
Trước giờ Tề Tuyên ác cảm gì với Sở Gia Nhiên, nhưng ngờ hôm nay hết đến khác về phe Khương Mộ, bây giờ còn nằng nặc đòi theo.
Ả tài nào hiểu nổi, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi như , Khương Mộ cách nào khiến thái độ của Sở Gia Nhiên đối với đổi một trăm tám mươi độ.
Đừng là ả, ngay cả chính Sở Gia Nhiên cũng chút hiểu.
xưa nay vốn là kẻ tùy hứng, nghĩ gì nấy, trời sợ đất sợ.
“Đi thôi, chẳng cần thu dọn gì sất, chỉ cần cây gậy trong tay là đủ.” Sở Gia Nhiên hì hì.
Lạc Quyết lườm Sở Gia Nhiên một cái cháy mặt, nhưng tỉnh bơ coi như thấy, còn đắc ý bước đến mặt Khương Mộ: “Thế nào? Giờ cô đơn độc chiến đấu nữa nhé, đủ trượng nghĩa ?”
Khương Mộ ngơ ngác , dường như hiểu tại .