vẫn kìm . Gương mặt , thể ngắm bất cứ lúc nào, cần khoa trương đến mức chụp ảnh .
Thực tâm trạng của lúc khá phức tạp, thấy Khương Mộ ngày càng nổi tiếng, ai cũng phát hiện vẻ của cô, chỉ giữ của riêng.
Khương Mộ chuyện với fan xong, thấy Lộ Nhiên.
Dù Lộ Nhiên đội mũ, cô vẫn nhận ngay lập tức.
Cô đoán ngay là đến đón , nếu chẳng gọi cuộc điện thoại để xác nhận vị trí của cô.
Lộ Nhiên đang cầm điện thoại nhắn tin cho nhân viên công ty. Loạt ảnh sân bay qua chỉnh sửa của Khương Mộ chắc chắn sẽ lên hot search, bảo đội ngũ truyền thông chuẩn sẵn sàng.
Bỗng nhiên, vỗ nhẹ vai .
“Anh Lộ Nhiên, ở đây?”
“Tối nay rảnh rỗi, nghĩ đến em về nên đến đón.”
“Cảm ơn Lộ Nhiên.” Khương Mộ mỉm dịu dàng.
“Đi thôi, cổng sân bay cho dừng xe lâu, nên bảo tài xế cứ chạy vòng vòng bên ngoài. Giờ gọi lái .”
“Vâng, nhưng hành lý của em nhiều, cốp xe để ạ?”
Khương Mộ ba chiếc vali, cộng thêm của trợ lý nữa là năm cái.
Đi đóng phim mấy tháng, đồ đạc mang theo những ít mà còn nhiều thêm.
“Để .”
Anh vươn tay đỡ lấy chiếc vali từ tay Khương Mộ. Trong lúc hai chuyện, nhiều hâm mộ vẫn theo phía chụp ảnh.
Mãi cho đến khi ngoài và lên xe, gian xung quanh mới yên tĩnh trở .
Khương Mộ thở phào một . Sống những ngày tháng yên bình ở đoàn phim suốt mấy tháng trời, cô thực sự chút quen với cảm giác đám đông vây quanh.
“Có mệt ? Lát nữa đưa em ăn món gì ngon nhé?” Lộ Nhiên hỏi.
“Cũng mệt. Ăn gì ? Tối nay em ăn , đoàn phim chuẩn tiệc mừng đóng máy cho em.”
“Vậy ăn nhẹ chút thôi. Quán đồ Nhật đến vài món mới ngon, đưa em thử.”
Một giờ , Khương Mộ mới , món “ ngon” mà Lộ Nhiên hóa là trứng cá muối từ loài cá tầm bạch tạng.
Trước mặt cô, những hạt trứng cá tròn đầy, óng ả, lấp lánh ánh sáng dịu nhẹ, vô cùng. Quả hổ danh là loại trứng cá muối đắt nhất thế giới, chỉ một hộp nhỏ giá lên đến hàng trăm triệu.
Dù trải qua bao nhiêu thế giới, Khương Mộ cũng mới chỉ ăn món đúng hai .
Cũng chính vì giá trị đắt đỏ và khác biệt của nó mà cô nhận ngay.
Lộ Nhiên đưa cô ăn nhẹ, nhưng bữa ăn xem hề “nhẹ” chút nào.
Tuy nhiên, Khương Mộ gì cả, chỉ xem những món ăn mặt như những món ngon bình thường, cầm lấy chiếc thìa nhỏ xúc một ít cho miệng.
Lộ Nhiên cũng hề khoe khoang mặt cô, thậm chí còn chẳng giới thiệu. Sau khi ăn xong trứng cá muối, đầu bếp bưng lên hai đĩa sashimi.
Có trứng cá muối lúc nãy nền, những miếng sashimi hẳn cũng loại tầm thường.
Khương Mộ gắp vài miếng ăn thử, quả nhiên hương vị khác biệt, chỉ cần một miếng là thể cảm nhận vị tươi ngon tan trong miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-492.html.]
“Cảm ơn Lộ Nhiên chiêu đãi, bữa em ăn vui.”
“Em vui là .”
Lộ Nhiên liếc đồng hồ, nhân lúc Khương Mộ cúi đầu dùng khăn ướt lau miệng, liền hiệu cho đầu bếp.
Khương Mộ hề , đang định rằng thời gian còn sớm, cô về nhà.
Bỗng nhiên, đèn trong nhà hàng vụt tắt. Sảnh lớn vốn sáng trưng bỗng chốc chìm bóng tối, chỉ còn một ngọn đèn tường le lói. Người đầu bếp Nhật Bản nãy còn cạnh bàn hai cũng biến mất.
Chỉ thấy một tiếng “đinh”.
Dường như đó là tiếng chuông báo hiệu đồng hồ điểm qua mười hai giờ đêm.
Lộ Nhiên từ lấy một bó hoa rực rỡ đưa cho Khương Mộ: “Sinh nhật vui vẻ.”
Khương Mộ ngẩn . Sinh nhật của nguyên chủ, cô thực sự mấy để tâm.
Bởi vì nguyên chủ nhiều năm đón sinh nhật, chính cô còn chẳng nhớ, nên Khương Mộ cũng chú ý. Vì , khi Lộ Nhiên chúc mừng sinh nhật, cô vẫn còn ngơ ngác.
Hình như... đúng là tháng .
“Sao ? Ngẩn ? Bất ngờ lắm ?”
Khương Mộ ngại ngùng gật đầu: “Vâng, chút ạ. Chính em cũng quên mất hôm nay là sinh nhật .”
“Vậy thì may mà nhớ.”
Anh đặt bó hoa tay Khương Mộ.
Cô ngượng ngùng : “Cảm ơn .”
“Không cần cảm ơn.” Lộ Nhiên phản ứng của cô, thầm nghĩ xem đúng.
“Vẫn cảm ơn chứ ạ.”
Trong túi xách của Khương Mộ, màn hình điện thoại liên tục sáng lên vì tin nhắn mới. Một lúc , cuộc gọi đến, nhưng vì cô tắt chuông từ nên hề , cứ thế bỏ lỡ hai cuộc gọi.
Lộ Nhiên mở chiếc cặp tài liệu mà vẫn cầm tay từ nãy, lấy một cuốn kịch bản.
Khương Mộ vốn tò mò hiểu Lộ Nhiên cứ khư khư giữ cái cặp , hóa là thứ đưa cho cô.
“Đây là...?”
Lộ Nhiên : “Mở xem .”
Khương Mộ mở kịch bản , đôi mắt liền sáng rực.
Đây chẳng là kịch bản “Sấm Sét” mà Lộ Nhiên từng cho cô xem ? Chỉ điều cô xem là bản điện tử với vài dòng mở đầu, còn là kịch bản chỉnh.
“Anh Lộ Nhiên?” Khương Mộ vui sướng ngẩng đầu , trong mắt ngập tràn vẻ khó tin.
“Vai diễn Chúc Cầm là của em.” Lộ Nhiên mỉm nhẹ nhàng.
“Thật ạ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Đương nhiên là thật.”