Nữ Vương Trà Xanh - Chương 472
Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:26:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:26:21
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
“Xem thích .” Khương Mộ tiếc nuối .
Lộ Nhiên cô, dở dở : “Khương Mộ, em thấy nên thích ?”
Khương Mộ chớp chớp mắt, tâm trạng bỗng nhiên hẳn lên. “Vậy , em vẽ cho một bức khác nhé?”
“Vẽ thế nào?”
Khương Mộ nhướng mày: “Hôm qua xem phim khoa học viễn tưởng ? Em sẽ mở cho xem, chỉ cần yên mẫu, động đậy, để em vẽ.”
Lộ Nhiên gật đầu: “Thế thì .”
“ cởi hết quần áo mới .” Khương Mộ câu với giọng điệu tự nhiên như đang bàn một chuyện hết sức bình thường.
Lộ Nhiên nhướng mày: “Tại ?”
“Không tại cả, chỉ cần trả lời đồng ý thôi.”
Lộ Nhiên suy nghĩ một lát: “Cũng là thể. Chỉ là thể để một cởi , em đúng ? Một mặc gì thì ngại lắm. Nếu em cùng, lẽ sẽ tự tại hơn một chút.”
Khương Mộ lạnh nhạt liếc một cái, ánh mắt sắc như gió lạnh.
Lộ Nhiên thấy Khương Mộ sa sầm mặt nhưng hai má ửng hồng rõ thì khỏi bật : “Em thấy đề nghị thế nào?”
"Lộ Nhiên cứ ngỡ Khương Mộ sẽ từ chối, nào ngờ cô chỉ cúi đầu suy nghĩ một lát hỏi: “Anh Lộ Nhiên, thấy sẽ tự nhiên hơn ?”
Lộ Nhiên mỉm đáp: “ , một thì tự nhiên cho lắm, nhưng em ở cùng thì đỡ hơn nhiều . Không thì một ở đó ngại c.h.ế.t .”
Khương Mộ thở dài: “Vậy thì thôi .”
“Tại ?” Lộ Nhiên cảm thấy dường như cô thật sự dứt khoát từ chối.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ ngập ngừng vài giây thẳng thắn suy nghĩ của : “Anh Lộ Nhiên, thì cứ là , vòng vo với em gì. Em thích như .”
Nói xong, cô vờ thu dọn bộ dụng cụ vẽ tranh. Lộ Nhiên nhíu mày, vội ngăn cô : “Từ từ .”
“Được , đồng ý.”
Khương Mộ hoài nghi : “Thật ?”
“Ừm.”
“Sao đột nhiên đồng ý ?” Khương Mộ hỏi.
“Không gì, chỉ là em thất vọng thôi.”
Khương Mộ đăm chiêu .
Lộ Nhiên tỏ phóng khoáng: “Giờ cởi luôn nhé?”
“Vâng, chúng ngoài phòng khách .”
Hai nhanh chóng di chuyển phòng khách. Khương Mộ chỉ Lộ Nhiên xuống ghế sô pha, bảo cởi quần áo, cứ tự nhiên xem TV, tạo một tư thế mà cảm thấy thoải mái nhất, đó thì cử động nữa.
Thật Lộ Nhiên vẫn quen , cứ trần truồng thế mặt Khương Mộ, một mảnh vải che , dù tạo dáng kiểu gì cũng thấy gượng gạo. Anh đổi bao nhiêu tư thế mới tìm một góc tạm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-472.html.]
Khương Mộ cũng vội, cô phác thảo ý tưởng lên bảng vẽ . Đợi đến khi Lộ Nhiên sẵn sàng, cô mới chính thức bắt đầu.
Vừa bắt đầu tập trung, thần thái và khí chất của Khương Mộ lập tức đổi. Đôi mắt cô trở nên lạnh lùng, chăm chú quan sát Lộ Nhiên như thể đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ. Mỗi khi ánh mắt cô dừng Lộ Nhiên, đều cảm nhận . Cảm giác tinh tế kỳ lạ tựa như một làn mưa bụi khẽ đáp xuống, se se lạnh, khẽ khàng mơn trớn khiến da thịt bất giác nổi lên một lớp gai ốc, cả theo bản năng co rúm .
Khương Mộ , đột nhiên dừng bút, khẽ nhíu mày, đôi mắt thẳng chậm rãi : “Thả lỏng .”
Câu càng Lộ Nhiên thêm căng thẳng, thậm chí còn cảm thấy nóng. Cái nóng từ bên ngoài, mà là ngọn lửa âm ỉ cháy lên từ sâu trong cơ thể.
Lộ Nhiên bất đắc dĩ : “Em cứ chằm chằm như thế, khó mà thả lỏng .”
Khương Mộ nghĩ ngợi một lát: “Được , nhưng... cố kiềm chế một chút.”
Lộ Nhiên cúi đầu xuống, phát hiện phản ứng của quá rõ ràng.
“ chỉ thể đây là phản ứng sinh lý bình thường thôi.”
Khương Mộ gì.
Lộ Nhiên gượng, âm thầm cố gắng dằn sự xao động trong lòng.
Sau đó, tuy Lộ Nhiên cựa quậy vài vì yên, nhưng chung vẫn xem như là ngoan ngoãn.
Vẽ suốt mấy tiếng đồng hồ vẫn xong, nhưng Khương Mộ thấy vẻ mệt lắm nên bảo tạm dừng ở đây, phần còn cô sẽ tự thiện nốt.
Nghe , cơ thể đang căng cứng của Lộ Nhiên mới thả lỏng: “Cuối cùng cũng xong.”
Lúc đồng ý, ngờ việc mệt đến thế, yên mấy tiếng nhúc nhích thật sự là khó .
Thế nhưng, suốt quá trình đó, Lộ Nhiên hề xem TV, mà chỉ mải ngắm Khương Mộ.
Khương Mộ lúc nghiêm túc vẽ tranh trông vô cùng. Cả cô toát một khí chất nghệ sĩ lạnh nhạt, xa cách. Khi cô, trong đầu Lộ Nhiên hiện lên hình ảnh Khương Mộ mặc gì.
Hình ảnh thật thiêng liêng, làn da trắng như tuyết, mái tóc dài tựa rong biển, ánh mắt lạnh lùng mà kiêu hãnh khiến cô trông như một đóa hồng đẫm m.á.u đầy gai góc. Chỉ một ánh cũng đủ khiến thần phục, dám chạm tới nhưng tha thiết hướng về.
Lộ Nhiên rốt cuộc Khương Mộ còn bao nhiêu dáng vẻ khác nữa. Mỗi gặp, cô cho thấy một khía cạnh mới mẻ đến bất ngờ.
Ban đầu, Lộ Nhiên thể là chẳng chút hứng thú nào với Khương Mộ, nhưng dần dần cô thu hút, từng chút một phát hiện những điểm sáng cô. Cho dù , vẫn chiếm hữu cô nhiều hơn nữa, thậm chí là chiếm hữu bộ.
Khương Mộ về phía Lộ Nhiên, hỏi: “Sao dậy?”
Lộ Nhiên cử động chân thì đột ngột nhíu mày, cúi gập xuống, sắc mặt vô cùng khó coi.
Khương Mộ ngẩn một lúc mới dậy tới: “Sao thế? Bị chuột rút ?”
Giữ một tư thế quá lâu, đột ngột cử động đúng là dễ chuột rút tê chân.
Thấy dáng vẻ đau đớn của , cô theo bản năng nghĩ ngay đến chuyện đó.
Lộ Nhiên khó khăn gật đầu, cơn đau như khiến nên lời.
Khương Mộ xổm xuống, hai tay nâng chân lên, nhẹ nhàng xoa bóp: “Anh đừng cử động vội, để em xoa bóp một chút là đỡ ngay thôi.”
Trong mắt Lộ Nhiên thoáng qua một tia ranh mãnh, nhưng nó chỉ vụt qua biến mất ngay, Khương Mộ đang cúi đầu nên hề phát hiện.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.