"Những lời của Khương Mộ khiến Tần Triệt cứng họng, sững , sắc mặt sa sầm.
“Chẳng lẽ khi ly hôn, khẩu vị của hơn xưa ?” Giọng Khương Mộ như đang đùa, nhưng nét mặt chẳng lấy một ý .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Tần Triệt cũng hiểu nổi nữa. Trước đây từng như , đây là đầu tiên.
Khương Mộ khoác chiếc áo choàng tắm, đó bước đến mặt , vòng tay đặt lên vai áp tai lồng n.g.ự.c Tần Triệt.
Tần Triệt kiểm soát nổi nhịp tim đang đập loạn xạ của . Hắn cố nén cảm giác mà cơ thể đang gào thét, sự hưng phấn mãnh liệt khiến dấy lên khao khát chạm Khương Mộ.
Hắn thậm chí dám thẳng cô, như thể chỉ cần thêm một giây, sẽ hành động gì đó vượt quá giới hạn.
“Tim đập nhanh quá, chứ?”
Nghe Khương Mộ , Tần Triệt theo bản năng nín thở, cố gắng định cảm xúc, để nhịp tim chậm .
tất cả chỉ là vô ích.
Thấy im lặng, Khương Mộ bèn nhón chân lên, ôm lấy cổ , nhíu mày hỏi: “Sao gì hết ?”
Tần Triệt lùi hai bước, kéo theo cả Khương Mộ đang choàng tay cổ ngã lồng n.g.ự.c .
“Anh .” Giọng Tần Triệt trầm khàn, nhưng chẳng chút sức thuyết phục nào.
“Thật ?” Khương Mộ mím môi, với ánh mắt thoáng chút nghi ngờ.
Tần Triệt gật đầu, phần hoảng loạn đẩy cô . Hắn , nếu cứ tiếp tục thế , sẽ sớm kìm mà gì đó với Khương Mộ mất.
Dù tự chút bất thường, nhưng lúc còn tâm trí để suy nghĩ nhiều nữa.
“Vậy hoảng cái gì?” Khương Mộ níu tay , cho trốn thoát.
Ánh mắt Tần Triệt Khương Mộ ngày càng bỏng cháy. Không khí dường như ngập tràn hương thơm từ cơ thể cô. Mũi Tần Triệt thính, chẳng phân biệt là mùi gì, chỉ cảm thấy nó say đắm lòng , khiến chìm sâu mê đắm.
Hắn quên mất Khương Mộ mùi hương , nhưng giờ đây thấy nó quyến rũ đến lạ.
Hắn để lộ sơ hở mặt Khương Mộ, nhưng trớ trêu , những biểu cảm vi diệu gương mặt bán tâm tư của lúc .
Khương Mộ siết c.h.ặ.t t.a.y , đầu ngón tay khẽ cào nhẹ lòng bàn tay : “Anh còn uống rượu ? Vẫn uống hết.”
“Không uống nữa,” Tần Triệt đáp.
Ngày thường vốn uống rượu, hôm nay dù uống nhiều, nhưng với tình trạng hiện tại, thực sự hợp để uống tiếp.
“Được thôi, em uống hết nhé,” Khương Mộ .
Cô xoay , cầm lấy chai rượu, rót hết phần rượu vang đỏ còn ly của .
Tần Triệt đăm đăm cô. Vì men rượu, làn da Khương Mộ ửng lên một màu hồng phớt tựa hoa đào. Cộng thêm dáng vẻ yêu kiều mê , ngay cả một hành động rót rượu đơn giản cũng trở nên vô cùng quyến rũ.
Dù cho trái tim Tần Triệt vốn là mặt hồ phẳng lặng, lúc cũng cuộn sóng dâng trào, hết đợt đến đợt khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-448.html.]
Khương Mộ nâng ly rượu lên, hướng về phía Tần Triệt: “Ly , mừng cho cuộc hôn nhân kết thúc một cách hảo của chúng .”
Tần Triệt sững sờ, mày nhíu chặt . Hắn hiểu câu của Khương Mộ ý gì.
Khương Mộ mím môi , nụ thể là mê hồn, như cào một cái lòng Tần Triệt, tê dại ngứa ngáy.
Rất nhanh đó, Khương Mộ : “Sau đó, chúc sống lâu trăm tuổi. Một cô độc đến cuối đời.”
Nói , Khương Mộ . Nụ khác hẳn lúc nãy, chút châm chọc và giễu cợt. Trực giác mách bảo Tần Triệt rằng, đây mới là lời thật lòng của cô.
Tần Triệt lúc cũng để tâm, bởi vì vốn dĩ cũng chẳng tìm một để yêu thương đến bạc đầu.
Có điều, tại , một dự cảm kỳ lạ.
Khương Mộ khúc khích , từ từ tiến đến mặt. Tần Triệt rời mắt khỏi cô, chỉ thấy cổ tay cô khẽ lật, ly rượu vang đỏ cứ thế đổ ập lên quần áo . Chất lỏng màu đỏ thẫm loang lổ khắp áo vest và sơ mi. Áo vest thì thấy rõ, nhưng nền áo sơ mi trắng lưu một vệt đỏ lớn.
Cô cố tình.
Tần Triệt rõ. Chưa kịp để lên tiếng, Khương Mộ chớp chớp mắt: “Uống rượu buồn ngủ quá, tay run mất , xin nhé.”
Hắn giọng cô, chẳng thấy nửa điểm ý tứ xin nào.
nổi giận vì chuyện , là phong cách của Tần Triệt.
Huống chi, lúc , vẫn đang kìm nén sự thôi thúc mãnh liệt trong cơ thể.
“Để em dọn dẹp, tắm .” Khương Mộ cầm hai chiếc ly mang bếp.
Tần Triệt theo bóng lưng cô, trong đôi mắt sâu thẳm vẫn còn cháy lên một ngọn lửa. Mãi đến khi Khương Mộ bếp khuất dạng, vẫn cảm thấy cơ thể căng trướng khó chịu.
Cảm giác quá xa lạ.
Hắn nhắm mắt, âm thầm hít một thật sâu xoay phòng tắm.
Đồ đạc của gần như dọn hết, may mà còn sót một chiếc áo choàng tắm, nếu , Tần Triệt cũng chẳng tắm xong thể mặc cái gì.
Đứng vòi sen, trong đầu Tần Triệt ngập tràn hình ảnh của Khương Mộ, cùng với khuôn mặt kiều diễm động lòng của cô.
Hơi thở của Tần Triệt ngày một dồn dập.
Không bao lâu , cảnh tượng mắt bỗng trở nên trống rỗng. Vì dùng sức quá độ, khuỷu tay vô tình chạm vòi nước, vặn nhiệt độ xuống mức thấp nhất.
Nước đột nhiên trở nên lạnh buốt, Tần Triệt rùng một cái, cũng tỉnh táo trở .
Tay cứng đờ, cúi đầu xuống, sắc mặt chút khó coi.
Khóe mắt liếc bức tường, trầm mặt xuống, nhắm nghiền hai mắt.
Hắn tắt vòi sen, dòng nước lạnh băng vẫn xối lên . Cơ thể dần mất ấm, lạnh đến môi cũng trắng bệch.