Nữ Vương Trà Xanh - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:24:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Hi Nghiễm: [Ảnh]

Phó Hi Nghiễm: [Em sắp đến nơi .]

Khương Mộ: [Ok, phòng chị là 608, em cứ lên gõ cửa là .]

Phó Hi Nghiễm: [Vâng ạ.]

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Trong lúc cô trả lời Phó Hi Nghiễm, Trần Vũ Sinh gửi thêm một tin nữa. Chắc là đợi mãi thấy hồi âm nên chút tò mò cô đang gì, thể nào cứ xem điện thoại mãi .

Thấy tin nhắn của Trần Vũ Sinh, Khương Mộ vội trả lời ngay mà chút do dự. Chủ yếu là cô lo sẽ chạy qua tìm . Dạo gần đây Trần Vũ Sinh cứ thích là đến, Khương Mộ cũng ngăn .

tối nay tình hình khác.

Khương Mộ: [ về, đang chuẩn tắm. Có chuyện gì ?]

Trần Vũ Sinh: [Không gì, chỉ là thấy trả lời lâu quá.]

Khương Mộ: [Không xem điện thoại, bận chút việc thôi.]

Trần Vũ Sinh: [ qua tìm nhé.]

Khương Mộ: [Thôi, tắm xong định ngủ sớm, gì mai . Hôm nay mệt quá .]

Thực Trần Vũ Sinh vẫn luôn chờ Khương Mộ về. Trên tay là món quà định tặng cô, chỉ chờ nhận hồi âm là sẽ gói cẩn thận qua phòng tạo bất ngờ. Ai ngờ Khương Mộ cho qua, cứ như gặp .

nghĩ , hôm nay xảy bao nhiêu chuyện, Khương Mộ tâm trạng cũng là điều dễ hiểu.

, ngày mai là sinh nhật cô, Trần Vũ Sinh vẫn đích chúc mừng. Hắn đồng hồ, sắp đến nửa đêm . Thôi thì đợi thêm một lát nữa qua gõ cửa, Khương Mộ tắm xong chắc cũng ngủ ngay .

Trần Vũ Sinh: [Cậu và bên tổ chương trình bàn bạc kết quả gì ?]

Khương Mộ: [Chưa gì, mai còn họp tiếp.]

Trần Vũ Sinh: [Ừm, đừng lo lắng quá.]

Khương Mộ: [ lo, yên tâm, sẽ xử lý .]

Trần Vũ Sinh: [Chuyện vốn của riêng , chúng là một đội, nên cùng xử lý.]

Khương Mộ: [Biết .]

Hai trò chuyện thêm một lát WeChat. Lúc Khương Mộ đồ thì trả lời nữa. Phó Hi Nghiễm sắp đến , cô thể mặc áo choàng tắm đón , dù cũng thể.

Khương Mộ chọn một chiếc váy hai dây màu vàng nhạt, thanh lịch tôn dáng. Cô ôm một chiếc chăn mỏng, cuộn sofa chờ Phó Hi Nghiễm.

Trong khi đó, Trần Vũ Sinh thấy thời gian cũng gần đến, liền chỉnh trang phục, chuẩn sang tìm Khương Mộ.

Cùng lúc đó, Phó Hi Nghiễm nhắn tin tới: [Em đang ở trong thang máy.]

Trần Vũ Sinh soi gương vuốt tóc, kiểm tra món quà. Đây là đầu tiên dốc lòng tặng quà cho một cô gái như , Khương Mộ thích , nhưng cảm thấy món quà hợp với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-426.html.]

Trong thang máy, một tay Phó Hi Nghiễm xách bánh kem, tay cầm túi quà. Cậu chút hồi hộp, sợ kịp giờ, vì sắp đến mười hai giờ . Cậu đầu tiên gửi lời chúc sinh nhật đến Khương Mộ đúng khoảnh khắc giao thời. Lời chúc thế nào, cũng nghĩ sẵn đường .

Còn Trần Vũ Sinh, đồng hồ, dự định sẽ gõ cửa đúng mười một giờ năm mươi tám phút. Sau đó chờ Khương Mộ mở cửa, thấy , sẽ lời chúc mừng sinh nhật đúng giờ và trao quà. Khương Mộ chắc chắn sẽ bất ngờ vì nghĩ sinh nhật , nhưng thực âm thầm ghi nhớ khi xem qua hồ sơ lúc tham gia chương trình.

Trần Vũ Sinh cầm đồ mở cửa phòng, liền thấy Phó Hi Nghiễm đang gõ cửa phòng Khương Mộ.

Hắn sững , ánh mắt kỳ lạ chằm chằm Phó Hi Nghiễm.

Đang định bước tới, bỗng thấy cửa mở. Hắn thấy giọng của Khương Mộ. Từ góc , chỉ thấy Phó Hi Nghiễm, thấy cô, và đương nhiên cô cũng thấy .

“Em đến , mau .”

“Em đến muộn chứ ạ? Bây giờ vẫn đến mười hai giờ đúng ?” Phó Hi Nghiễm giơ tay lên xem đồng hồ, thở phào nhẹ nhõm: “May quá, còn nửa phút nữa.”

Khương Mộ : “Dù muộn một chút thì vẫn là sinh nhật chị mà, .”

“Có chứ ạ, em đầu tiên chúc mừng chị đúng giờ. Lỡ ai nhanh chân hơn em thì .”

“Sẽ , chỉ em thôi.”

Phó Hi Nghiễm ngượng ngùng : “Thật ạ?”

Khương Mộ kéo tay Phó Hi Nghiễm trong đóng cửa .

Trần Vũ Sinh vẫn đó, mắt dán chặt cánh cửa phòng Khương Mộ. Vẻ mặt lạnh như băng, con ngươi như mặt biển đóng băng, sâu trong đó ẩn chứa một cơn phẫn nộ chực chờ bùng nổ.

Một lúc lâu , lôi món quà giấu trong túi , liếc một cái về phòng.

Mười hai giờ đúng, Phó Hi Nghiễm ôm lấy Khương Mộ, thì thầm: “Chúc mừng sinh nhật chị.”

Tâm trạng Khương Mộ cũng khá lên nhiều: “Cảm ơn em.”

“Xem bánh kem chị,” giọng Phó Hi Nghiễm vui vẻ. Cậu đặt chiếc bánh lên bàn, để Khương Mộ tự mở .

Khương Mộ tháo dải ruy băng, mở nắp hộp. Bên trong là một chiếc bánh kem hình trái tim màu trắng trang trí vô cùng xinh , với những lớp hoa kem bồng bềnh. Bên một bức tượng nhỏ hình cô gái múa ba lê đang xoay , trông vài phần giống cô.

“Chị thích ? Em tìm đặt riêng đấy.” Phó Hi Nghiễm mong chờ Khương Mộ.

“Ừm, chị thích, lắm.”

“Vậy cắt bánh , vị chắc cũng ngon lắm đấy.”

“Đẹp thế , chị nỡ cắt.”

“Đẹp cũng ăn chứ, sinh nhật là ăn bánh kem.”

Thấy dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con để chuyện với , Khương Mộ khỏi thấy thú vị. Cô vươn tay kéo tay Phó Hi Nghiễm, cùng nắm lấy con d.a.o nhựa cắt bánh: “Vậy em cắt cùng chị.”

“Vâng ạ.” Phó Hi Nghiễm gật đầu, rút tay khỏi tay Khương Mộ nắm lấy tay cô. Cậu lưng, hai áp sát , đó cúi xuống, ghé sát cô, cùng cô cắt miếng bánh đầu tiên.

“Miếng đầu tiên cho chị.”

 

Loading...