“Tối nay về phòng c.h.ế.t với !”
“Anh mong chờ lắm đây.”
“...”
là thể nghiêm túc với Trần Vũ Sinh , cứ nghiêm túc là thua.
Phỏng vấn xong lâu thì đến lượt Khương Mộ và Trần Vũ Sinh lên sân khấu.
Lần là vòng thi đấu đối kháng, tổ của Khương Mộ và Trần Vũ Sinh đối đầu với một cặp vũ công nhảy đương đại và dễ dàng giành chiến thắng.
Lần vẫn là thi đối kháng, nhưng là một vòng đấu chủ đề bắt buộc.
Nếu như thua chỉ đưa vòng chờ, thì nếu thua sẽ loại thẳng.
Vì , trận cả hai chỉ thể thắng, phép thua.
Đối thủ của họ cũng cực kỳ mạnh, là một cặp vũ công Latin.
Phong cách của họ khác biệt với Khương Mộ và Trần Vũ Sinh. Muốn giành chiến thắng, cả hai tung một con át chủ bài lợi hại hơn.
Vì , khi bàn bạc, Khương Mộ và Trần Vũ Sinh quyết định trình diễn một trích đoạn trong một vở ballet kinh điển.
Đây là đoạn múa mà cả hai tập luyện suốt nhiều năm, quen thuộc đến từng chi tiết. Tuy nhiên, để phù hợp với sân khấu , họ biên đạo , nâng độ khó của động tác lên gấp đôi, đồng thời thiết kế thêm vài động tác đắt giá. Trong đó một khoảnh khắc Khương Mộ Trần Vũ Sinh nâng bổng lên trung, cơ thể lộn một vòng ngoạn mục. Ngay giây phút , hai chân cô xoạc một góc hơn 180 độ, một động tác khiến kinh ngạc thán phục, say đắm lòng bởi vẻ hình thể.
Nhờ động tác đỉnh cao đó, Khương Mộ và Trần Vũ Sinh giành chiến thắng một cách thuyết phục.
Họ một màn trình diễn quá xuất sắc và một nữa nhận trọn vẹn phiếu từ cả bốn vị giám khảo.
Các vị giám khảo đặc biệt khen ngợi Khương Mộ, rằng cô tiến bộ vượt bậc và hy vọng sẽ tiếp tục thấy cô mang đến những bất ngờ mới.
Cuộc thi kết thúc, Khương Mộ và Trần Vũ Sinh trở về khách sạn.
Không ngờ rằng, ở cửa khách sạn, cô bắt gặp Phó Vanh. Tay đang ôm một bó hoa lớn, rõ ràng là đang đợi cô.
Sắc mặt Khương Mộ sầm .
“ là âm hồn bất tán,” Trần Vũ Sinh khẽ làu bàu."
"Thấy hai họ sóng vai trở về, Phó Vanh ném cho họ một ánh lạnh như băng. Bàn tay đang cầm hoa của siết chặt, mu bàn tay nổi đầy gân xanh.
“Kệ , chúng thẳng thôi.” Khương Mộ coi như thấy.
Nghe Khương Mộ , tâm trạng Trần Vũ Sinh lên hẳn, đáp: “Được thôi, lát nữa nếu bắt chuyện thì em cũng đừng để ý nhé.”
“Ừ,” Khương Mộ đáp.
Nói , cả hai cùng bước về phía cổng lớn của khách sạn.
Sắc mặt Phó Vanh càng lúc càng khó coi. Từ đầu đến cuối, Khương Mộ và Trần Vũ Sinh chỉ lo chuyện với , chẳng thèm liếc lấy một cái, coi như khí.
Phó Vanh lạnh mặt tiến tới. Ngay khi cách giữa và hai chỉ còn đầy hai mét, Trần Vũ Sinh bỗng lên tiếng: “Lát nữa qua phòng em, là em qua chỗ ?”
Khương Mộ tỏng câu là Trần Vũ Sinh cố ý cho Phó Vanh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-420.html.]
Bước chân Phó Vanh khựng , vươn tay túm lấy cánh tay Khương Mộ, chặn cả hai .
“Khương Mộ.”
Bị kéo , Khương Mộ nhíu mày : “Anh Phó, gì ?”
Phó Vanh : “Khương Mộ, chỉ với em vài câu thôi, xong sẽ ngay.”
Giọng điệu ôn hòa đến lạ, cứ như biến thành một khác.
Khương Mộ cũng sững sờ.
Lần , đến lượt sắc mặt Trần Vũ Sinh chút khó coi.
Anh hôm nay đối phương đến là để giở chiêu bài mềm mỏng.
Anh chắc Khương Mộ mủi lòng , nhưng hy vọng là .
Khương Mộ im lặng vài giây: “Anh còn gì nữa?”
Phó Vanh tiếp lời: “Lần em vội quá, trong nhà vẫn còn nhiều đồ dùng cá nhân của em mang . Anh nhờ dì giúp việc thu dọn , đồ đạc nhiều, cả những bằng khen đây, còn cả trang phục khiêu vũ nữa. Anh nghĩ chắc em vẫn cần nên vứt .”
Khương Mộ suy nghĩ một chút : “Cảm ơn .”
Phó Vanh hỏi: “Khi nào em thời gian về lấy?”
Khương Mộ ngờ thái độ của Phó Vanh đổi nhanh đến .
Xem mấy bẽ mặt đó đổi tâm tính, cho rằng cô là kiểu mềm mỏng dễ dụ chứ ưa cứng rắn, nên bây giờ định đổi chiến thuật để níu kéo cô.
“Gần đây rảnh, tham gia chương trình bận, tạm thời sẽ về thành phố S.”
“Được.” Phó Vanh gật đầu, “Còn một chuyện nữa.”
“Chuyện gì?”
Phó Vanh lấy từ trong túi một chiếc nhẫn kim cương. Đây là chiếc nhẫn dùng để cầu hôn nguyên chủ đây. Lúc Khương Mộ dọn khỏi biệt thự mang theo mà trả cho .
“Cái là cho em, em trả cầm cũng vô dụng. Nó size của em, nếu em cần thì thể tự xử lý. nếu em vẫn bằng lòng cho một cơ hội, hy vọng em thể chuyện tử tế với .”
Những lời của Phó Vanh quả thật chân thành, ánh mắt nghiêm túc của trông giống đang dối chút nào.
Khương Mộ tin những lời của là thật lòng, nhưng như thế thì ích gì?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô những lời cho cảm động.
Cô nguyên chủ.
Có những kẻ tiện tay như đấy, lúc yêu thì trân trọng, đến khi hết yêu thì đầu lành.
Trên đời gì t.h.u.ố.c hối hận.
Mà cho dù , Khương Mộ cũng chẳng cho Phó Vanh uống.
Khương Mộ chần chừ một lát.
Phó Vanh tưởng chuyện chuyển biến, ai ngờ Khương Mộ : “Vậy thì thể nhờ thư ký Vương bán nó giúp . Còn chuyện chuyện thì cần . Anh Phó là bận rộn, cũng thấy đấy, bây giờ cũng bận, tâm trạng nghĩ đến chuyện khác.”