Trần Vũ Sinh vẻ mặt thản nhiên, chút hổ, nghiêm túc : “Vì ballet, thứ đều xứng đáng.”
Khương Mộ châm chọc : “Anh đúng là yêu ballet thật đấy.”
Trần Vũ Sinh nghiêm túc đáp: “Đương nhiên, chẳng lẽ em ?”
"Hắn tao nhã một động tác mời đưa tay về phía Khương Mộ.
“Thôi , chơi với một chút .” Khương Mộ đặt tay lên tay .
Trần Vũ Sinh nhếch môi , kéo giật Khương Mộ lòng định cởi áo khoác của cô.
Khương Mộ cản , lắc đầu : “Để em tự , lo cởi đồ của .”
Trần Vũ Sinh sáng bừng mắt, vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ. Hắn buông Khương Mộ , thong dong cởi sạch đồ của .
Suốt quá trình đó, Khương Mộ chỉ lẳng lặng quan sát một lời, ánh mắt lộ rõ vẻ hài lòng với hình của .
“Đến lượt em.” Trần Vũ Sinh nở một nụ ngây thơ vô hại.
Nhìn nụ của , Khương Mộ chẳng thấy đáng yêu chút nào, ngược còn dấy lên cảm giác nguy hiểm như sắp nuốt chửng.
Đến nước , cô đổi ý cũng nữa, thế là Khương Mộ cũng dứt khoát cởi bỏ quần áo.
Ánh mắt Trần Vũ Sinh trong veo một tia tạp niệm: “Bắt đầu thôi.”
Khương Mộ thoáng kinh ngạc, chẳng lẽ Trần Vũ Sinh thật sự chỉ cùng cô khiêu vũ một cách đàng hoàng thôi ?
Điệu nhảy là một bài ballet cổ điển, đòi hỏi tứ chi của cả hai gần như tiếp xúc liên tục.
Bài vũ đạo còn nhiều động tác xoay tròn, bay nhảy. Nhiều Trần Vũ Sinh bế bổng hoặc nâng Khương Mộ lên cao.
Vì cả hai đều mặc gì, nên khi thực hiện những động tác bế, nâng , lớp quần áo ngăn cách, tay của Trần Vũ Sinh tiếp xúc trực tiếp với cơ thể cô.
Cứ như , cảm giác va chạm da thịt càng thêm chân thật, mang cho đối phương những kích thích tâm lý mãnh liệt hơn.
Khương Mộ thể cảm nhận rõ ràng ấm từ lòng bàn tay như lửa đốt, di chuyển cánh tay, lướt qua vòng eo, dừng bụng cô.
Ban đầu, Khương Mộ thật sự ngờ phản ứng lớn đến . Cô cứ nghĩ thể giữ bình tĩnh, sẽ vì mặc quần áo mà biểu hiện khác với lúc khiêu vũ bình thường.
Dù cũng chỉ là khiêu vũ, việc mặc quần áo chỉ gây tác động về mặt thị giác, chỉ cần cô , tâm ý đắm chìm điệu nhảy là .
khi thực sự bắt đầu, chỉ cần tay Trần Vũ Sinh chạm , nhịp thở và tim đập của cô liền rối loạn.
Sau vài như thế, da gà cô nổi lên hết cả.
Khương Mộ cố nén cảm xúc, kiên trì một lúc. Ngược , Trần Vũ Sinh vô cùng vững vàng và điềm tĩnh.
Mọi động tác của đều hảo như sách mẫu, một chút sai sót.
Những lúc nâng , động tác của định. Kể cả khi đưa Khương Mộ qua khỏi đỉnh đầu, một tay đặt eo, một tay giữ lấy đùi cô, sắc mặt vẫn hề đổi.
Khương Mộ đổi cách đó, cô nín thở, ép bình tĩnh .
Cô thể thua Trần Vũ Sinh .
Cứ chờ xem ai thể nhịn đến cuối cùng. Dù ngày mai ghi hình, cả hai cần giữ trạng thái nhất, tối nay tuyệt đối thể vận động kịch liệt. Khương Mộ đoán chắc rằng Trần Vũ Sinh còn khó chịu hơn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-412.html.]
Khương Mộ khẽ c.ắ.n đầu lưỡi, cơn đau giúp cô giữ tỉnh táo.
Cô kín đáo liếc mắt xuống phía của Trần Vũ Sinh.
Quả nhiên. Bề ngoài tỏ bình tĩnh đến thì những suy nghĩ đen tối trong lòng cũng thể che giấu .
Phản ứng sinh lý lên tất cả.
Khương Mộ khẽ nhướng mày, đáy mắt giấu vẻ đắc ý.
Trần Vũ Sinh tiếp tục thực hiện động tác, trầm giọng hỏi: “Em đấy?”
“Anh xem?”
“Em xem thì cứ một cách quang minh chính đại, hoan nghênh, cần lén.”
“Anh mặc gì mà em lén? Đây chẳng là quang minh chính đại xem .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Ồ? Vậy em thấy gì nào?”
“Chẳng thấy gì cả, rõ.”
“... Em đang công kích cá nhân đấy.”
Khương Mộ bật : “Em công kích cá nhân chỗ nào chứ?”
Trần Vũ Sinh lườm cô, tỏ vẻ cực kỳ bất mãn.
Khương Mộ cảm thấy thật thú vị, còn thể giả vờ nghiêm túc đắn, cô mới trêu một câu mà mất hết vẻ bình tĩnh .
Người cũng lật mặt nhanh như chớp.
Trần Vũ Sinh đột ngột đổi động tác, khác hẳn với vũ đạo thống nhất từ . Hắn biến tư thế ôm nhấc chân duỗi thành động tác ôm eo và ngả , cơ thể Khương Mộ ngửa về phía , trong sự khống chế của .
Hắn cúi đầu, từ từ ghé sát mặt cô, ánh mắt nóng rực mà sâu thẳm: “Cho em một cơ hội nữa.”
“Nói gì cơ?”
“Em thấy gì?”
Khương Mộ , nâng chân lên quấn chặt quanh eo Trần Vũ Sinh, đó dùng sức rướn về phía , cả cơ thể nhảy phắt lên , hai tay ôm lấy cổ, đu .
“Chẳng thấy gì hết.”
Nói , cô buông tay nhảy xuống, vội vàng lùi vài bước bắt đầu xoay tròn bằng một chân.
Dáng múa của Khương Mộ vô cùng tao nhã, giờ phút trông cô tựa như một con thiên nga trắng kiêu hãnh.
Thân thể trắng ngần của cô tỏa ánh sáng quyến rũ ánh đèn. Trần Vũ Sinh tại chỗ, dõi mắt cô chớp, chẳng còn gì khác nữa.
Hắn chỉ yên như mà ngắm .
Khương Mộ xoay bao lâu, cuối cùng, cô ngả , xuống giường.
Trần Vũ Sinh chậm rãi bước tới, bên mép giường, cúi xuống Khương Mộ đang ngửa mặt đó.