Nữ Vương Trà Xanh - Chương 405

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:23:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôi thì, nếu lúc nãy, để gặp sẽ . Vừa cũng thời gian để chuẩn .

Con gái đều thích sự lãng mạn, cho Khương Mộ một bất ngờ thật đặc biệt.

Sau hơn nửa tháng lưu diễn liên tục, Khương Mộ cuối cùng cũng trở về thành phố S. Cô khi trở về sẽ thu dọn đồ đạc chuyển , nên trong thời gian cô vẫn luôn tìm chỗ ở mới.

Trong lúc đó, những món đồ cũ cô đăng bán mạng nhiều hỏi mua và cũng bán ít. Cứ mỗi bán một món, Khương Mộ liên hệ với dì giúp việc ở nhà, nhờ dì tìm đồ theo ảnh cô gửi gọi chuyển phát nhanh đến lấy hàng.

Cứ như , tuy Khương Mộ ở nhà nhưng đồ đạc cũng vơi đáng kể, ví tiền cũng dày lên trông thấy.

những món đó đều là hàng hiệu đắt tiền, dù bán giá cao nhưng tích tiểu thành đại cũng là một khoản nhỏ.

Khương Mộ thể dùng tiền để thuê một căn hộ hơn.

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

chấm một căn hộ gần đoàn múa, khu dân cư môi trường , nội thất , quan trọng nhất là còn một ban công sân vườn. Khương Mộ quyết định hôm khi về sẽ xem nhà, nếu vấn đề gì thì sẽ đặt cọc luôn.

Thời gian tiếp theo, Khương Mộ đắm việc luyện tập. Chuyến lưu diễn biểu diễn , mấy nhà phê bình chuyên nghiệp khi bình luận về vở vũ kịch mạng đặc biệt nhắc đến cô. Lần xem như cô thực sự bộc lộ tài năng, đoàn trưởng khi trở về cũng khen ngợi cô mặt .

Khương Mộ , cô tiến bộ nhanh như , ngoài việc chăm chỉ luyện tập thì công lao của Trần Vũ Sinh cũng nhỏ. Những góp ý của đều xác đáng và giúp đỡ cô nhiều.

Trần Vũ Sinh bao giờ ăn thua lỗ. Giúp cô , công lao của cũng sẽ nhận , tất cả đều tìm cơ hội đòi từ cô.

Khương Mộ kéo vali trở về biệt thự. Vừa mở cửa, cô thấy đôi giày của Phó Vanh.

ngờ giờ Phó Vanh nhà.

Khương Mộ để lộ cảm xúc, lặng lẽ giày .

Phó Vanh thấy tiếng cửa mở nhưng vẫn im sofa nhúc nhích, vờ như thấy, chờ Khương Mộ tới.

Khương Mộ kéo vali , vòng qua sofa, cũng như thấy .

Phó Vanh sa sầm mặt cô, cô thật sự thấy là đang giả vờ.

“Khương Mộ.”

Ngay khi Khương Mộ lên lầu, Phó Vanh rốt cuộc nhịn mà gọi tên cô.

Lúc Khương Mộ mới đầu , vẻ mặt như mới thấy : “Ồ, nhà .”

Ánh mắt Phó Vanh Khương Mộ chẳng chút dịu dàng. Hắn dậy, đến mặt cô, xuống từ cao: “Về báo một tiếng?”

Khương Mộ im lặng một lúc : “Em chỉ về dọn đồ thôi.”

Phó Vanh nhíu mày: “Dọn đồ?”

“Ừm, đây ? Em đợi em về sẽ dọn .”

“Dọn ? Em dọn ? Em thể chứ?”

“Em chỗ để .”

Phó Vanh cô chằm chằm, bỗng nhiên gằn giọng: “Em thể chứ? Hay là em thằng khác ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-405.html.]

Khương Mộ cau mày: “Anh đang cái gì ?”

“Nhanh tìm nhà mới ? Bảo vội vàng dọn như thế.”

Đôi mắt Khương Mộ đỏ hoe. Cô trừng mắt Phó Vanh, đáy mắt ngập tràn ấm ức và oán hận.

Phó Vanh ngẩn . Những lời của thật lòng, chỉ là ngờ Khương Mộ thật sự . Hắn thể chấp nhận , cảm xúc chút mất kiểm soát nên mới năng lung tung.

Đôi khi, càng quan tâm càng những lời tổn thương khác.

Dùng nỗi đau của đối phương để chứng minh tầm quan trọng của bản .

Khương Mộ quá hiểu tâm lý của Phó Vanh. Cô cúi đầu, hít một thật sâu, vẻ như tổn thương nặng nề.

“Phó Vanh, em dọn là vì em chịu đủ . Anh bao giờ thực sự quan tâm đến cảm nhận của em, ngay cả bây giờ cũng chỉ nghĩ cho bản .”

Phó Vanh nhất thời cứng họng, phản bác nhưng gì.

mặt Khương Mộ, luôn là chiếm thế thượng phong, còn cô thì luôn ngoan ngoãn lời.

Hắn cũng bao giờ hạ mặt cô.

Cho nên bây giờ cũng . Hắn Khương Mộ với ánh mắt u ám: “Nếu , liệu bây giờ em thể đây chuyện với như ? Đừng quên, là cứu vớt cuộc đời em, là cho em cơ hội theo đuổi ước mơ. Bây giờ, em cứng cánh , bay , hỏi đồng ý ? Em nghĩ , em thật sự bay ?”

! Là cứu , nhưng những chuyện đó là cầu xin ? Giúp đỡ tự nguyện, cảm kích. Sau , chúng ở bên , đối với đó là một cuộc giao dịch. ở bên , Phó Vanh, bao giờ mưu cầu bất cứ thứ gì. Mấy năm nay, chăm sóc như một bảo mẫu, ở bên cạnh . nợ !”

Khương Mộ , nước mắt tuôn rơi. Cô mở to mắt, ngẩng đầu lên như ngăn dòng lệ chảy ngược trong, lặp một nữa: “ nữa, Phó Vanh, nợ ! , Khương Mộ, nợ ! Những thứ tặng , sẽ mang .”

cũng bán gần hết .

cởi giày, cởi quần, cởi áo, ném hết mặt Phó Vanh.

Cô cố tình dùng đầu cúc quần ném mặt , khiến trán hằn lên một vệt đỏ, trông vẻ đau.

Khương Mộ thầm vỗ tay tán thưởng trong lòng, hô to một tiếng “sảng khoái”.

“Tất cả trả cho .”

Khương Mộ mở vali ngay mặt , đổ hết đồ cho xem, lấy những món đồ tự mua, đó một bộ đồ ở nhà đơn giản. “Vốn dĩ em định về gặp một cuối để chuyện tử tế, nhưng xem bây giờ cần thiết nữa .”

Lòng cô bình lặng như nước khi : “Phó Vanh. Chúng kết thúc thật .”

Tim Phó Vanh chùng xuống, sắc mặt càng thêm khó coi.

Trái tim như một cái gai đ.â.m từ lúc nào . Trước chỉ là nhói, thể bỏ qua, nhưng bây giờ cái gai đó ngày càng to, càng đ.â.m sâu hơn, mang đến nỗi đau thể phớt lờ, khiến khó mà chịu đựng nổi.

“Em chắc chứ?” Hắn cố nén cơn đau, trầm giọng hỏi.

Khương Mộ thèm nữa: “ chắc chắn. Dù đường ăn xin, cũng sẽ về.”

Thấy bộ dạng kiên cường của cô, Phó Vanh nổi giận.

 

Loading...