Nữ Vương Trà Xanh - Chương 399

Cập nhật lúc: 2025-10-18 02:23:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói xong, chút hối hận vì quá đường đột, sợ Khương Mộ sẽ từ chối, nhưng trong lòng chút mong chờ.

Khương Mộ : “Anh ở một mà thoải mái ghê, đến cả máy chiếu cũng .”

“Tại vì bình thường thích xem phim, thỉnh thoảng cũng xem mấy video vũ đạo để học hỏi ở nhà.”

“Vậy... cũng . mà...”

?”

“Chúng cũng thiết lắm, mời em về nhà , sợ em là ?”

Phó Hi Nghiễm ngẩn : “Em là diễn viên múa ballet, xem em biểu diễn, mạng cũng thể tìm thấy thông tin về em mà. Em chắc chắn .”

“Ồ? Ra là tìm hiểu về em .”

Phó Hi Nghiễm lỡ lời, chút bối rối: “Xin .”

“Không . Nếu như thì, em mới là lo lắng cho bản đây.”

Sợ Khương Mộ hiểu lầm, Phó Hi Nghiễm vội vàng giải thích: “Anh , chỉ là ở bên em thêm một lúc nữa thôi.”

“Vậy tại ở bên em thêm một lúc?”

Hơi thở của Phó Hi Nghiễm trở nên dồn dập, mặt đỏ bừng, bất an Khương Mộ.

“Anh... ...”

“Thôi, đùa đấy, em tin mà. Đi thôi.”

Phó Hi Nghiễm phản ứng chậm mất nửa nhịp: “Hả?”

Khương Mộ bước nhanh lên một bước, : “Đi nào, đến nhà , xem phim.”

Vẻ mặt Phó Hi Nghiễm lập tức rạng rỡ hẳn lên: “Thật ?”

Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện

Khương Mộ đưa tay chọc nhẹ má Phó Hi Nghiễm.

“Không tin ?”

“Có chút thể tin .”

“Tại ?”

Phó Hi Nghiễm lắc đầu, chịu .

“Mà , lát nữa chúng xem phim gì?”

“Em thích xem thể loại nào?”

Khương Mộ nghĩ đến xem phim cùng Trần Vũ Sinh. Cô thầm nghĩ, hôm nay chắc thể diễn kịch bản cũ . Phải thử chút chiêu trò mới mẻ mới thú vị. Mặc dù những chiêu cũ luôn hữu dụng.

“Em cũng nữa, đến đó chọn .”

“Ừm, , đăng ký nhiều gói thành viên lắm, phim nào cũng xem .”

Khương Mộ chớp chớp mắt: “Phim nào cũng xem ?”

.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-399.html.]

Khương Mộ gật đầu tiếp tục về phía .

Phó Hi Nghiễm bóng hai đổ dài mặt đất, lồng , trong lòng ngọt ngào như mật.

Anh cứ mải theo cái bóng, để ý Khương Mộ đột nhiên . Cô đ.â.m sầm lòng , cả hai đều sững sờ.

Anh cứng đờ , dám nhúc nhích. Khương Mộ bỗng lên tiếng: “Mà , thật sự lo lắng chút nào ?”

“Lo lắng gì cơ?”

“Lo lắng em là , sẽ gì đó với ?”

"Khương Mộ tựa lòng , khiến Phó Hi Nghiễm căng thẳng tột độ. Đầu óc rối bời, chỉ nghĩ cô đang đùa nên chẳng hề để tâm.

“Sao thể chứ?” Giọng Phó Hi Nghiễm chút khô khốc.

Khương Mộ híp mắt dịu dàng, đuôi mắt cong lên tạo thành một đường cong quyến rũ c.h.ế.t . “Anh lo là , chúng thôi.”

Phó Hi Nghiễm gật đầu: “Ừm.”

Anh chớp mắt, ánh mắt cứ thế dõi theo từng bước chân của Khương Mộ.

Chẳng mấy chốc, cả hai về đến khu nhà trọ của Phó Hi Nghiễm.

Đó là một dãy nhà hai tầng kiểu cũ trong khu tập thể của giáo viên. Kiểu nhà tuy trông bên ngoài vẻ thời, nhưng nội thất bên trong sửa sang khang trang.

Dưới tầng trệt mấy tiệm tạp hóa nhỏ, trong đó cả cửa hàng tiện lợi và siêu thị trái cây. Cả hai ghé dạo một vòng, mua thêm chút đồ ăn vặt, nước uống và hoa quả để lát nữa xem phim nhâm nhi.

Chủ của hai cửa hàng đều quen mặt Phó Hi Nghiễm. Ánh mắt họ đảo qua đảo hai , với vẻ đầy ẩn ý và tán thành.

Điều Phó Hi Nghiễm ngượng chín cả mặt, cứ len lén liếc vẻ mặt Khương Mộ, chỉ sợ cô vui.

Đặc biệt là bà chủ siêu thị trái cây tính tình khá xởi lởi, bà chủ động hỏi Phó Hi Nghiễm: “Dẫn bạn gái về đấy ? Mua từng đồ ăn đủ thế?”

Phó Hi Nghiễm đáp: “Đủ ạ, trong nhà cháu vẫn còn.”

Bà chủ : “Cô giảm giá cho nhé, ăn dâu tây , cô tặng thêm cho một hộp .”

Phó Hi Nghiễm vội xua tay: “Dạ thôi cần ạ.”

bà chủ hào phóng, bà với tay lấy một hộp dâu tây trong suốt bên cạnh, bỏ luôn túi đồ của : “Không , bạn gái xinh thế , cô tặng cho con bé ăn lấy thảo.”

Phó Hi Nghiễm vội giải thích đây bạn gái .

Nào ngờ bà chủ bảo: “Không thì sớm muộn gì cũng thôi. Cô bé xinh thế giữ cho chặt .”

Phó Hi Nghiễm đỏ bừng cả mặt, lúng túng chẳng đáp lời , chỉ thấy tiếng Khương Mộ khúc khích bên cạnh.

Sau khi khỏi siêu thị trái cây, Phó Hi Nghiễm vội giải thích: “Em đến đây mua đồ nên đều quen mặt, họ chỉ đùa thôi, chị đừng để bụng nhé.”

Khương Mộ đáp: “Không , em mà.”

Phó Hi Nghiễm gật đầu, lặng lẽ ngắm góc nghiêng của cô.

Ánh đèn đường mờ ảo, dịu dàng phủ lên Khương Mộ một vầng sáng ấm áp đầy mê hoặc. Lòng Phó Hi Nghiễm chợt dâng lên cảm giác ấm áp lạ thường, bất giác xích gần cô thêm một chút.

Khương Mộ sang , mỉm : “Anh cứ em mãi thế?”

Phó Hi Nghiễm giả vờ bình tĩnh: “Đâu , em định với chị là em ở tầng hai.”

 

Loading...